|
Bài Viết Của Jerome Nguyễn Văn Nội
|
SỐNG ĐẠO KHÔNG PHẢI LÀ MỘT CUỘC DẠO CHƠI
Không ít giáo dân lầm tưởng rằng sống đạo chỉ là một cuộc dạo chơi nhàn hạ.
Nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút là chúng ta hiểu sự thật không phải là như thế.
Để đi lễ, đọc kinh, cầu nguyện chúng ta đã cần phải có sức mạnh phi thường. Để
sống trong sạch, công bằng, bác ái, yêu thương… chúng ta cũng cần một sức mạnh
lớn như thế. Để phúc âm hóa môi trường xã hội, chống lại bất công, tội ác xã
hội, chúng ta phải là các chiến sĩ. Vì thế mà Chúa Giê-su mới dậy các môn đệ: "Hãy
chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào được Nước Trời, vì tôi nói cho anh em biết:
có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.”
|
|
SỰ TRUNG TÍN CỦA NGƯỜI QUẢN GIA
Xã hội loài người ngày nay nói chung và xã hội Việt Nam hiện nay nói riêng, đầy
dẫy những kẻ không chu toàn trách nhiệm của mình, dù trách nhiệm ấy được hiểu là
do Thiên Chúa hay do Tổ Quốc hay nhân dân giao phó. Trong nhãn quan Ki-tô giáo
thì mỗi người -Ki-tô hữu hay không Ki-tô hữu- sống trên cõi đời này chỉ là những
người QUẢN GIA chứ không phải là CHỦ NHÂN ÔNG đối với của cải, sức khỏe, tài
năng, cơ hội, điều kiện, chức vụ của người ấy. Chính THIÊN CHÚA và chỉ một mình
THIÊN CHÚA mới là ông chủ đích thực của tất cả, kể cả sự hiện hữu, của tạo vật
và con người. |
|
THAM THÌ THÂM
Nếu suy nghĩ một cách bình tĩnh và khách quan, chúng ta phải nhìn
nhận rằng rất nhiều điều tồi tệ, xấu xa (nêu không nói là tất cả) của cá nhân,
tập thể, xã hội đều do lòng tham mà ra. Có nhiều người vì tham của cải mà làm
hàng giả, hàng độc hại cho xã hội. Có nhiều người khác, vì
tham của cải mà tham nhũng, lừa gạt, ăn cắp của công. Lại có nhiều nguời, vì
tham quyển lực mà đàn áp hãm hại người khác. Cũng còn có người, vì tham sự vui
thú xác thịt mà phá hoại các giá trị đạo đức và cho làm gia đình tan nát. |
|
CẦU NGUYỆN THEO SỰ CHỈ DẬY CỦA CHÚA GIÊ-SU
Trong mối tương quan giữa Thiên Chúa và con người, điều nổi bật nhất là con
người không ngừng lỗi phạm đến Thiên Chúa và Thiên Chúa không ngừng thứ tha cho
con người. Nhưng suy nghĩ kỹ hơn, chúng ta có thể nói: cũng nhờ sự lỗi phạm ấy
mà con người biết rõ hơn về Thiên Chúa và về chính bản thân mình: mình thì hết
sức mỏng dòn và Thiên Chúa thì thật gần gũi, rộng lượng và luôn thứ tha. Ước gì
kinh nghiệm tâm linh này giúp mỗi người sống khiêm nhường, tin cậy phó thác hơn
vào Thiên Chúa và và kiên trì hơn trong cầu nguyện. Trong lãnh vực quan trọng
này, chúng ta có một vị tôn sư tuyệt vời là chính Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng
ta. Hãy học với Người để biết cách cầu nguyện đẹp lòng Thiên Chúa và ích lợi cho
bản thân mình. |
|
ĐÓN RƯỚC THIÊN CHÚA
Nếu cốt yếu của Đạo Chúa là mối tương quan giữa Thiên Chúa và con người thì điều
quan trọng nhất của người có đạo là đón
rước Thiên Chúa vào trong tâm hồn và cuộc sống của mình. Nhưng cũng
như trong tương quan giữa người với người, trong tương quan giữa chúng ta với
Thiên Chúa, sự gặp gỡ, đón rước cũng có nhiều cách thể hiện khác nhau. Câu
truyện của sách Sáng Thế (St 18,1-10) cho thấy ông Áp-ra-ham đã đón rước Thiên
Chúa một cách trân trọng và nồng hậu như thế nào. Và trong câu truyện của Phúc
Âm Lu-ca (10,38-42) chúng ta thấy hai chị em Mác-ta và Ma-ri-a đều ân cần đón
rước Chúa Giê-su. Nhưng rõ ràng là Chúa Giê-su ưng ý hài lòng vể cách đón rước
của Ma-ri-a hơn cách đón rước của Mác-ta. |
|
CỨU GIÚP NHỮNG NGƯỜI HOẠN NẠN
Qua các phương tiện truyền thông xã hội, chúng ta không khỏi đau lòng về thái độ vô
cảm và dửng dưng của nhiều người trước những khổ đau, hoạn nạn của
người khác. Thái độ ấy trái ngược hẳn với điều mà Chúa Giê-su muốn các Ki-tô hữu
thực hành. |
|
“ANH EM HÃY RA ĐI!”
Từ ngày Đức Giê-su ra lệnh cho 72 môn đệ:
“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặp lại ít.
Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. Anh em hãy ra đi!”
thì các tín hữu Ki-tô vẫn không ngừng thực thi mệnh lệnh ấy. |
|
THEO CHÚA CÁCH DỨT KHOÁT VÀ TRIỆT ĐỂ
Nếu chúng ta chỉ nhìn vào các thánh đường đầy
ắp người dự lễ ngày chủ nhật thì chúng không khỏi vui mừng cho Giáo Hội Công
Giáo tại Việt Nam.
|
|
LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA KI-TÔ: “GIAO ƯỚC TÌNH YÊU!’’
Điều làm nên sự khác biệt của dân Ít-ra-en trong Cựu Uớc so với các dân tộc khác
là dân ấy đã được Thiên Chúa chọn làm dân riêng và ký kết với họ Giao Ước Xi-nai.
Dân Ki-tô giáo là Ít-ra-en mới chẳng những kế thừa Giao Ước cũ mà còn được nâng
cấp trong Giao Ước Tình Yêu nhờ/trong Hiến Tế Thập Giá của Chúa Giê-su Ki-tô,
Con Một Thiên Chúa. |
|
GIÁO HỘI LÀ MẦU NHIỆM HIỆP THÔNG
Giáo Hội được xây dựng trên nền tảng là Mầu
Nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi quyền năng và yêu thương. Ba Ngôi mà một Chúa duy nhất,
vì cùng một bản tính duy nhất. Vì thế Giáo hội là mầu nhiệm hiệp thông, hiệp
thông giữa các tín hữu với Thiên Chúa và giữa các tín hữu với nhau. |
|
“ANH EM HÃY NHẬN LẤY THÁNH THẦN”
Với mỗi người cũng như mỗi cộng đoàn Ki-tô hữu,
điều làm nên sự khác biệt là người/cộng đoàn ấy có tràn đầy Thần Khí Thiên Chúa
hay không? là người/cộng đoàn ấy sống và hành động dưới tác động của Chúa Thánh
Thần hay không? |
|
ĐỨC GIÊ-SU KI-TÔ ĐƯỢC THIÊN CHÚA TÔN VINH
Cách nay mấy năm Đức Giám mục
Gioan Baotixita Bùi Tuần đã có bài viết rất hay, đáng chúng ta tìm đọc. và suy
nghĩ, nhất là trong dịp Lễ Chúa Thăng Thiên:
“Chúa Giê-su Phục Sinh với những thành
tích và những thương tích.”
|
|
TƯƠNG QUAN TÌNH YÊU
Trong thế giới nói chung và
trong xã hội Việt Nam nói riêng, các mối tương quan giữa người với người hiện
đang bị điều khiển và chi phối bởi các động cơ quyền lực, tiền bạc, lợi ích cá
nhân hay lợi ích nhóm, khiến nhiều người trở thành nạn nhân của những người khác.
Tương quan xã hội càng xấu, con người càng mất tính người. Muốn cải tổ xã hội
trước hết phải cải thiện mối tương quan giữa người với người. |
|
CHÌA KHÓA VẠN NĂNG
Nhìn vào thực tế, ở tầm mức quốc tế, quốc gia rộng lớn cũng như ở tầm mức cá nhân nhỏ bé, chúng ta thấy người ta tìm hết mọi cách để chèn ép, giẫm đạp lên nhau, bóc lột nhau, tranh giành của cải, quyền lực như những người khùng điên, thậm chí triệt hạ nhau không run tay. Quả người La-mã xưa đã đúng khi tuyên bố:
“Homo homini lupus” nghĩa là “con người đối xử với con người như sói”.
|
|
MỤC TỬ NHÂN LÀNH HẾT LÒNG VÌ CHIÊN
Chúa Nhật IV Phục Sinh được Hội Thánh đặt làm
Chúa Nhật Chúa Chiên Lành,
để mọi tín hữu chiêm ngắm chân dung vô cùng đáng kính đáng yêu của Vị Mục Tử
Nhân Lành là Thiên Chúa, là Chúa Giê-su Ki-tô. |
|
ƠN GỌI VÀ SỨ MẠNG CỦA PHÊ-RÔ
Giáo hội Công giáo vừa mừng kỷ niệm 6 năm trong cương vị giáo hoàng của Đức
Thánh Cha Phan-xi-cô. Sáu năm tuy chỉ là một thời gian ngắn nhưng đã có bao điều
tươi mới trong đời sống của Giáo hội. Sự kiện đó giúp chúng ta hiểu sâu sắc hơn
vai trò của Đấng Kế Vị Thánh Phê-rô trong giai đoạn này của lịch sử Giáo hội và
loài người. Vì thế bài Phúc Âm về “ơn gọi và sứ mạng” của Tông Đồ Trưởng Phê-rô mà chúng ta
đọc hôm nay tạo ấn tượng sâu sắc hơn trong tâm hồn chúng ta là những kẻ đọc và
lắng nghe Lời Chúa. |
|
CẢM TẠ VÀ TÔN VINH LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT
Thánh Giáo hoàng Gio-an Phao-lô II là người đã
thiết lập Lễ Kính Lòng Chúa Thương Xót và cổ võ lòng sùng kính này trong Hội
Thánh theo mạc khải (tư) mà Thiên Chúa đã ban cho thánh nữ Maria Faustina: “Ta muốn ngày
Lễ Kính Lòng Thương Xót là một trợ giúp và nơi trú ẩn cho mọi linh hồn và nhất
là cho những người tội lỗi đáng thương. Trong ngày ấy, Lòng Thương Xót của Ta sẽ
rộng mở; Ta sẽ tuôn đổ một đại dương hồng ân xuống các linh hồn đến gần nguồn
mạch Lòng Thương Xót của Ta.”
(Trích nhật ký, số 699). |
|
TÔN VINH TÌNH YÊU THẬP GIÁ (CHÚA NHẬT LỄ LÁ NĂM C (14/04/2019)
Tuần Thánh bắt đầu với Chúa Nhật Lễ Lá và kết thúc
với Đại Lễ Chúa Phục Sinh. Tuần Thánh là thời gian thuận lợi nhất để các Ki-tô
hữu suy ngắm và cảm tạ Thiên Chúa là Đấng có tấm lòng và hành động yêu thương vô
bờ vô bến đối với loài người. Trong “cuộc khổ nạn” Chúa Giê-su, Con Một Thiên
Chúa mang hình ảnh, dáng dấp và thân phận của Người Tôi Tớ Đau Khổ mà ngôn sứ
I-sai-a đã miêu tả từng chi tiết từ mấy trăm năm về trước. |
|
SÁM HỐI LÀ HOA TRÁI MÀ THIÊN CHÚA MONG ĐỢI
Trọng tâm của Mùa Chay là ăn năn sám hối, là cải tà
quy chính, là thay đổi suy nghĩ và hành động, cả trong phạm vi cá nhân lẫn
trong phạm vi gia đình, giáo xứ, giáo phận. Nếu chúng ta kiểm điểm một cách
nghiêm túc thì chúng ta sẽ thấy rằng chúng ta chưa làm được bao nhiêu, so với
điều mà Thiên Chúa mong đợi. |
|
“ĐÂY LÀ CON TA YÊU DẤU, CÁC NGƯỜI HÃY NGHE LỞI NGƯỜI”
Nếu trong đời thường sự nghe lời (người khác) càng
ngày càng khó và càng ngày càng bị phản đối (vì cho rằng việc ấy hạ thấp giá trị
bản thân) thì trong đời sống tâm linh, sự nghe lời, nhất nghe Lời Thiên Chúa hay
vị đại diện Thiên Chúa, càng ngày càng cần thiết và cấp bách, vì loài người càng
ít nghe lời Thiên Chúa bao nhiều thì càng tệ hại bấy nhiêu. Lịch sử nhân loại
nói chung, lịch sử Ít-ra-en nói riêng cho thấy rõ điều ấy. |
|
[1]
15
16 17
18
19
20
21
22
23
24 [17/34] |