|
Bài Viết Của Lm. Đan Vinh, HHTM
|
XIN ƠN SÁNG MẮT SÁNG LÒNG ĐỂ ĐI THEO CHÚA
Trên bước đường đi về Giêrusalem để chịu tử nạn và phục sinh, thì tại thành Giêricô, Đức Giê-su đã chữa cho một người mù tên là Báctimê, đang ngồi ăn xin bên vệ đường, vì anh đã tin cậy nơi Người. Qua phép lạ mở mắt người mù này, Người muốn mở mắt đức tin cho các môn đệ, để họ thấy được ý nghĩa cao cả của sứ mạng cứu thế mà Người sắp thực hiện tại Giêrusalem là: “Qua đau khổ thập giá để vào trong vinh quang phục sinh”. |
|
LÃNH ĐẠO LÀ DẤN THÂN PHỤC VỤ MỌI NGƯỜI
Sau khi Đức Giê-su loan báo lần thứ ba về cuộc Thương Khó Người sắp trải qua, các môn đệ xem ra vẫn không hiểu và không muốn chấp nhận con đường đó. Các ông vẫn đinh ninh rằng Thầy các ông sắp lên Giê-ru-sa-lem để làm Vua Mê-si-a và các ông đã tranh giành nhau vị trí quan trọng trong Nước Thiên Chúa mà Người sắp thiết lập (Mc 9,33-34; 10,35-40); Đức Giê-su đã nhắc nhở các môn đệ về bổn phận của người làm đầu là phải hầu thiên hạ và nên tôi tớ phục vụ mọi người (9,33; 10,41-45). |
|
THI HÀNH SỨ VỤ LOAN BÁO TIN MỪNG TRONG THẾ GIỚI HÔM NAY
Trước khi về trời, Đức Giê-su đã truyền cho các môn đệ tiếp tục sứ mạng loan báo Tin Mừng Nước Trời khắp thế gian. ai tin và chịu phép rửa thì sẽ nên dưỡng tử của Thiên Chúa và được hưởng ơn cứu độ. Còn kẻ không tin là đã tự loại mình ra khỏi Nước Trời và sẽ bị kết án. Cuối cùng Đức Giê-su còn hứa ban cho các ông quyền làm nhiều phép lạ. Các môn đệ đã vâng lời Thầy đi khắp nơi loan báo Tin Mừng. |
|
SỐNG SIÊU THÓAT ĐỂ NÊN MÔN ĐỆ ĐỨC GIÊ-SU
Chàng thanh niên trong Tin Mừng hôm nay tuy muốn nên hoàn thiện, và đã có thiện chí tuân giữ các giới răn của Thiên Chúa từ nhỏ. Nhưng anh lại không đủ dũng cảm và lòng tín thác vào Chúa quan phòng để làm theo lời khuyên của Đức Giê-su là: Chia sẻ của cải cho người nghèo để biến nó thành kho báu ân sủng trên trời, rồi đi theo làm môn đệ của Người. Sau đó, trả lời cho Phê-rô về phần thưởng của môn đệ, Đức Giê-su hứa sẽ ban gấp trăm những điều họ đã tự nguyện từ bỏ. Người cũng tiên báo những khó khăn họ sẽ gặp phải |
|
ĐỂ VỢ CHỒNG GIỮ TRỌN LỜI THỀ THUỶ CHUNG
Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay đề cao ý
định của Thiên Chúa khi sáng tạo nên lòai người có nam có nữ, và truyền
cho đôi vợ chồng này phải hiệp nhất với nhau nên “một xương một thịt”. Rồi từ
giáo ước này sẽ phát sinh hiệu quả là: hai người không được phân ly. Tóm lại:
Hôn nhân tự nhiên do Thiên Chúa an bài có hai đặc tính là: “độc hôn” (một vợ
một chồng) và “vĩnh hôn” (bất khả phân ly). |
|
SỨC MẠNH CHỮA LÀNH CỦA KINH MÂN CÔI
Câu chuyện Sứ thần Gáp-ri-en được Thiên Chúa sai đến truyền tin cho Trinh nữ Ma-ri-a giúp chúng ta nhận biết tình thương và sự trung tín của Thiên Chúa trong việc thực hiện lời hứa cứu độ loài người. Thiên Chúa luôn đi bước trước bằng việc ban ơn cứu độ và muốn cho loài người đón nhận ơn ấy. Qua câu chuyện truyền tin hôm nay, thái độ lắng nghe Lời Chúa, tìm hiểu ý Chúa và mau mắn “Xin vâng” của Đức Ma-ri-a chính là thái độ mà các tín hữu phải làm khi đọc kinh lần hạt trong tháng Mân Côi này |
|
BỎ MÌNH VÀ VÁC THẬP GIÁ: ĐIỀU KIỆN ĐỂ THEO LÀM MÔN ĐỆ CHÚA
Sau khi lắng nghe dư luận quần chúng, Đức Giê-su đòi các môn đệ phải xác định niềm tin vào Người: “Anh em bảo Thầy là ai?” Phê-rô đã đại diện Nhóm Mười Hai tuyên xưng đức tin: “Thầy là Đấng Ki-tô”. Từ đây Đức Giê-su bắt đầu cho các ông biết con đường Người sắp trải qua là: “Qua đau khổ để vào trong vinh quang”. Người trách Phê-rô khi ông cản Người theo con đường này. Người đòi môn đệ phải chấp nhận “Bỏ mình và vác thập giá mình mà đi theo Người”. |
|
ÉP-PHA-THA: XIN MỞ TAI MỞ MIỆNG VÀ MỞ LÒNG TRÍ CON
Duy chỉ có Tin Mừng Mác-cô thuật lại việc Đức Giê-su chữa lành một người bị câm điếc. Người thực hiện phép lạ này tại miền Thập Tỉnh, nơi cư dân hầu hết là dân ngoại. Người đã chữa bệnh câm điếc cho anh như sau: đặt ngón tay vào tai anh ta, bôi nước miếng vào lưỡi anh ta, ngước mắt lên trời cầu nguyện, rên lên một tiếng và nói “Ép-pha-tha!”-“Hãy mở ra!” Lập tức bệnh nhân được chữa lành: tai anh ta đã mở ra để nghe được và lưỡi anh ta đã được tháo cởi sợi dây ràng buộc để nói được rõ ràng. |
|
THẾ NÀO LÀ NGƯỜI ĐẠO ĐỨC THỰC SỰ?
|
|
TÍN THÁC VÀO CHÚA LÀ ĐIỀU KIỆN ĐỂ TIN BÍ TÍCH THÁNH THỂ
Sau khi nghe Đức Giê-su giảng về Bánh Hằng Sống, là bí tích
Thánh Thể mà Người sẽ ban, thì thính giả chia thành hai phe: Một số
khá đông, trong đó có cả các môn đệ của Người, cho rằng lời ấy chói
tai, không thể chấp nhận được và đã bỏ không còn đi theo Người nữa
(c. 66). Riêng Nhóm 12, khi được hỏi ông Si-mon Phê-rô đã đại diện Nhóm
tuyên xưng đức tin: “Bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới
có những Lời đem lại sự sống đời đời” (c. 68). |
|
ĐÓN NHẬN THÁNH THỂ ĐỂ ĐƯỢC NÊN GIỐNG CHÚA
Sau phép lạ nhân bánh ra nhiều, tại hội đường thành Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đã giảng về Bánh Hằng Sống là bí tích Thánh Thể. Nội dung bài giảng được tóm lược như sau: Ai ăn Thịt và uống Máu Người, tức là lãnh nhận bí tích Thánh Thể mà Người sẽ thiết lập, thì ở đời này sẽ được kết hiệp mật thiết với Người, được tham phần vào sự sống thần linh của Người, và đến ngày tận thế sẽ được sống lại để hưởng hạnh phúc muôn đời với Người. |
|
MA-RI-A DIỄM PHÚC HƠN MỌI NGƯỜI NỮ
Bài Tin Mừng gồm ba phần như sau: Phần I (39-40): Đức Ma-ri-a vội vã lên đường thăm viếng bà chị họ Ê-li-sa-bét. Hai bà mẹ đều được chúc phúc vì đã quảng đại đáp lời mời cộng tác vào chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Phần II (41-46a): Thai nhi Gio-an trong dạ mẹ đã hân hoan nhảy mừng đón Thai Nhi Giê-su đến ban ơn cứu độ. Phần III (46b-56): Đức Ma-ri-a dâng lời kinh Ma-nhi-phi-cát ca ngợi tình thương cứu độ của Đức Chúa. |
|
THÁNH THỂ LÀ MAN-NA MỚI TRÊN ĐƯỜNG VỀ QUÊ TRỜI
Trong Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su đã khẳng định Người từ
trời mà đến. Điều này làm cho dân chúng xầm xì phản đối vì họ
nghĩ rằng họ đã biết rõ về gia thế của Người. Nhưng dù vậy, Đức
Giê-su vẫn quả quyết: Người từ nơi Chúa Cha mà đến, và sẽ ban Thịt
Máu mình làm lương thực đi dường, để ai lãnh nhận bí tích này sẽ được
kết hiệp mật thiết với Người, được sống nhờ Người và sẽ về Nước Trời
với Người sau này. |
|
THÁNH THỂ: BÁNH TỪ TRỜI BAN SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI
Đức Giê-su cảnh cáo dân chúng đi tìm Người vì muốn được ăn thứ bánh vật chất mau hư nát. Ngay cả Man-na thời Xuất Hành cũng không phải là bánh bởi trời thực sự và không cứu được cho người ta khỏi chết. Họ cần phải đi tìm Bánh bởi trời đích thực là Đức Giê-su, Đấng từ trời mà đến và ban sự sống đời đời cho trần gian. Bánh Hằng Sống đó chính là Mình Máu Đức Giê-su trong bí tích Thánh Thể mà Người sẽ thiết lập. |
|
CHIA SẺ TẤM BÁNH TÌNH NGƯỜI
Đức Giê-su chứng tỏ là Mô-sê Mới khi làm phép lạ nhân năm chiếc bánh và hai con cá ra nhiều để nuôi dân chúng ăn no, giống như trong thời kỳ Xụất hành, Mô-sê đã làm phép lạ nuôi dân Ít-ra-en trong sa mạc bằng man-na từ trời rơi xuống. Phép lạ nhân bánh ra nhiều là hình bóng của bí tích Thánh Thể mà Đức Giê-su sẽ thiết lập trong bữa Tiệc Ly Vượt Qua trước cuộc khổ nạn. |
|
MỤC TỬ NHÂN LÀNH CHẠNH LÒNG THƯƠNG VÀ QUÊN MÌNH PHỤC VỤ
Là mục tử tốt lành luôn cảm thông với nỗi vất vả của các môn đệ, nên sau cuộc hành trình truyền giáo, Đức Giê-su đã bảo các ông hãy lên thuyền đến nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi. Nhưng khi thuyền vừa cập bến, nhìn thấy cảnh đám đông dân chúng từ xa kéo đến đang chờ đợi để nghe giảng Tin Mừng, thì Người lại “chạnh lòng xót thương” họ, và quên việc nghỉ ngơi để tiếp tục rao giảng Tin Mừng cho họ. |
|
HÃY NÊN CHỨNG NHÂN LOAN BÁO TIN MỪNG
Đức Giê-su sai 12 Tông đồ đi thực tập truyền giáo. Người chỉ thị cho các ông phải rao giảng Tin mừng: Phải liên kết từng hai ngừơi thành một nhóm, sống siêu thoát khó nghèo và đầy lòng cậy trông phó thác. Các ông đã vâng lời ra đi thi hành sứ vụ rao giảng Tin mừng Nước Thiên Chúa bằng việc kêu gọi sám hối, xua trừ ma quỷ và xức dầu chữa lành nhiều bệnh nhân. |
|
CẦN VƯỢT QUA THÀNH KIẾN ĐỂ ĐÓN NHẬN ƠN CỨU ĐỘ
Sau
một thời gian đi khắp nơi rao giảng Tin Mừng Nước Trời, Đức Giê-su đã về thăm
quê hương là làng Na-da-rét. Dân làng ngạc nhiên trước lời giảng khôn ngoan và
thán phục trước các phép lạ Người làm ở khắp nơi. Nhưng họ lại đặt nghi vấn về
gia thế của Người nên không tin Người là Đấng Thiên Sai. Chính óc thành kiến
khiến dân làng Na-da-rét đã tự loại mình ra khỏi ơn cứu độ của Chúa. |
|
ĐÁ TẢNG ĐỨC TIN CỦA TÔNG ĐỒ PHÊ-RÔ.
Sau khi Si-mon đại diện cho Nhóm Mười Hai khẳng
định Người là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống (15-16), ông đã
được khen là có phúc (17), được đổi tên thành Phê-rô và được hứa xây
Hội Thánh trên nền tảng đức tin mà ông vừa tuyên xưng, tiên báo Hội
Thánh ấy sẽ trường tồn, bất chấp ma quỷ chống phá (18). Sau cùng
Người cũng trao cho ông chìa khóa Nước Trời với quyền cầm buộc và
tháo cởi (19). |
|
TÍN THÁC VÀO TÌNH THƯƠNG QUAN PHÒNG CỦA THIÊN CHÚA
Ông trưởng hội đường tên Gia-ia có đứa con gái đau nặng sắp chết đặt trọn niềm tin vào Đức Giê-su nên đã được Người cho sống lại. Trong lúc đi đường, một phụ nữ bị bệnh băng huyết cũng nhờ tin vào tình thương và quyền năng của Đức Giê-su nên cũng được lành bệnh. Điều này cho thấy: Đức Giê-su đến để giải thoát loài người khỏi hậu quả của tội lỗi là bệnh tật và sự chết. Tuy nhiên, để được hưởng ơn cứu độ ấy, người ta phải đặt trọn niềm tin vào Người. |
|
[1]
5
6 7
8
9
10
11
12
13
14 [7/41] |