|
Bài Viết Của Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện của những chiếc… “bình sành”…
Kính mời xem video tại đây: https://www.youtube.com/watch?v=t9V38z0PdFo&t=109s
Đấy là những chiếc bình sành Tông Đồ
Phaolô nói đến: “Những kho tàng ấy, chúng tôi lại chứa đựng trong những bình sành, để
chứng tỏ quyền năng phi thường phát xuất từ Thiên Chúa, chứ không phải từ chúng
tôi.” ( 2 Cr 4 , 7)…
|
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện “gặp lại Quỳnh búp-bê”…
Vâng, sau 7 tuần chao đảo giữa những thăng trầm của thân phận, người viết gặp lại Quỳnh với biệt danh “búp-bê” ở tập phim cuối – tập thứ 28 – bộ phim “Quỳnh búp-bê”…Người viết đã đi tìm một tấm hình “Quỳnh búp-bê” – do diễn viên Phương Oanh thủ vai - với tấm áo bà-ba màu hồng nhạt và chiếc quần đen kín đáo của người phụ nữ Việt Nam hằng ngày, nhưng không tìm ra…nên bằng lòng với tấm hình hai mẹ con Quỳnh và cu Tý bên cạnh đây…Hình như “hồi kết viên mãn” này cũng không “vừa lòng” nhiều người lắm, nhưng dù sao cũng là những gì Thượng Đế và con người muốn…để hành tinh Trái Đất mỗi ngày thêm trong sáng…
|
|
Chuyện mỗi tuần - câu chuyện về “một tin rao”
Tin rao ấy – theo anh bạn Trần Phong sưu tầm – thì nó ở trên một tờ báo tại Tokyo… Nội dung tin rao có vẻ ngược đời…và gậy khó chịu : “Bán cha – mẹ : cha 68 tuổi và mẹ 66…Giá : 900 yen!” Đọc mẩu tin rao này, ai ai cũng cảm thấy choáng váng…Họ xôn xao : Con với cái – chẳng ra gì ! Đến cả cha mẹ mà cũng đem đi…bán !
|
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện về một tâm tình : “ Xin Đấng Tạo Hóa khai sinh ra hai con một lần nữa với nguyên vẹn hình hài.”
Đấy là lời
tâm tình của vị Bác Sĩ Giám Đốc Bệnh Viện Nhi Đồng Sài-sòn – người trực tiếp thực
hiện ca phẫu thuật cho hai bé song sinh Trúc Nhi và Diệu Nhi: |
|
Chuyện mỗi tuần – lại là chuyện “một nụ hôn”…
Anh
bạn Nguyễn Hòa nào đó đã có mẩu chuyện sưu tầm này trên mạng… |
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện về tràng chuỗi của một bác sĩ trong thời gian chống dịch…
Đấy là
câu chuyện về ông bác sĩ người Colombia – bác sĩ gây mê Nestor Ramirez
Arrieta…Và bức ảnh lại do một mục sư Tin Lành Phúc Âm – mục sư Alberto Gallego -
chụp khi bắt gặp ông bác sĩ gây mê ấy tận dụng hết những giây phút nghỉ ngơi hiếm
hoi để lần chuỗi Mân Côi trong trang phục bảo hộ y tế cũng như mọi thứ dụng cụ
khác… |
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện về những kiểu diễn tả của một thời…
Một mẩu chuyện
nho nhỏ như thế này: Có một viên gạch giữa đống gạch “sống” vừa ra khuôn…và
đang chờ để được xếp vào lò nung…Nó nằm nghĩ mông lung…và không muốn bị xếp vào
lò nung như các bạn, bởi nó cho rằng vào lò nung rồi cũng chỉ là viên gạch…như
bao viên gạch khác – đồng hình đồng dạng và đồng sắc đồng màu – những viên gạch
được dùng để xây nên những mảng tường, đơn điệu, buồn tẻ…Nó phải khác… Nghĩ
thế…và nó lặng lẽ vặn mình tách khỏi đống gạch sống…rồi lăn vào một góc… |
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện nói lại về một “nhận định”…
Nhận định
này – theo tác giả của bài viết “Giáo Xứ đồng hành với Giới Trẻ đến gặp gỡ Đức
Kitô” trong tờ bản tin HĐGM số 119 (tháng
7 & 8) – là từ một sinh viên của Đại Học Cornell…mà người viết đã nêu
lên trong “Chuyện mỗi tuần” trước đây,
và nay tự nhiên muốn ghi lại : |
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện về một câu hỏi…
Câu hỏi ấy
vốn là đầu đề một bài hát được cất lên vào giây phút tĩnh lặng sau khi rước
Chúa trong Thánh Lễ : “Giờ này – đối với
tôi – Đức Ki-tô là AI rồi ?” – sáng
tác của tác giả Phao-lô Kim… |
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện về “cái lắc đầu” của thiên thần…
Có câu
chuyện kể rằng: một cô giúp việc trong gia đình một người giàu có nọ rất được
lòng gia chủ, vì là người thành thật, làm việc cẩn thận… Ngày kia, bà chủ nhờ
cô xào cho một ít đậu mạch… Xào đậu xong, cô mang ra để trên chiếc bàn ngoài
sân… |
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện về những sợi tóc…
Ông Cố -
vào thời điểm những năm 1968-1970 – là Quản Xứ và người viết làm công việc của
Thầy Giúp Xứ - nay mỗi lần có dịp đến thăm Nhà Nghỉ Dưỡng…thì thể nào cũng ghé
qua phòng và – dĩ nhiên lúc này ngài cũng đã nghỉ hưu – nên chuyến thăm nào
cũng nhất định buộc ông Thầy Giúp Xứ ngày nào phải “nghiệm” cho được mấy câu
thơ ngài sáng tác dịp này dịp khác khá hóm hỉnh và cũng nhằm để tạo niềm vui nhẹ
nhàng cho những người nghe…Mới đây ngài ghé thăm…và – trong khi kể lại chuyện mừng
đại thọ của một đấng bậc vị vọng nọ - Bề Trên đem tặng hai hộp sữa xịn…Ông Cố
cũng sáng tác bốn câu…và người viết chỉ nhớ hai câu cuối : |
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện về sự “chuyển hóa”…
Ngày xưa – khi còn làm việc tại các Giáo Xứ - người viết có một anh bạn thầu rác toàn tỉnh và làm công việc “chuyển hóa” ấy, nghĩa là phân loại và chế biến rác thải…thành phân…để rồi tiêu thụ phân trên vùng trồng tiêu hay cà-phê…Anh ta thất bại khi làm thầu xây dựng, nhưng lại thành công với công việc thầu rác…Công ty của anh ta có cái tên dễ thương : Địa Cầu Xanh… |
|
NỖI ĐAU LÒNG…
Nỗi
đau lòng ấy người viết nghe được trong một bài suy niệm của một người anh em buổi
sáng thứ bảy ngày 20/6 này – ngày lễ nhớ Trái Tim Vô Nhiễm Đức Maria… Người
anh em ấy chia sẻ rằng : trong bộ phim Cuộc Thương Khó của Đức Giêsu, đạo diễn
Mel Gibson có thêm vào một chi tiết rất đánh động : đấy là mỗi lần Đức Giêsu
ngã, Đức Mẹ không thể lao ra để nâng con dậy như khi cậu bé Giêsu còn ở
Nazareth…nên lòng Đức Mẹ quặn đau… |
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện “dung” và “xả”…
Không biết đấy có phải là kinh Phật hay không nhưng một vị thượng tọa có tiếng là nhà thuyết pháp về Phật học đã chia sẻ về Đức Di Lặc với hai biểu tượng quen thuộc: miệng cười rạng rỡ và cái bụng khác thường : |
|
“Nụ hôn của sự sống”…
Đấy là
bức ảnh trắng đen mà nhiếp ảnh gia Rocco Morabito đã chụp được vào tháng 7 năm
1967 khi ông đang đi tác nghiệp trên đường phố New York… Ông đặt tên cho bức ảnh
là “Nụ hôn của sự sống – Kiss of Life”…
|
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện về một bài hát…
Đấy là bài “ Don‘t let the sun go down on me – Đừng để mặt trời lặn xuống khỏi đời tôi” được Elton John sáng tác năm 1974… |
|
Cha và con…
Cha và con dìu nhau vào một tiệm phở bên đường… Cậu con còn khá trẻ - có vẻ như còn là một học sinh ở cuối cấp III… Dìu người cha khiếm thị của mình ngồi xuống một bàn ăn phía trong…rồi gọi lớn: -Cho hai tô phở bò ! Thế nhưng cậu lại lấy ngón tay chỉ vào bảng giá trên tường và nói nhỏ vào tai ông chủ : Chú cho một tô có thịt thôi…còn tô kia chỉ là phở với nước… |
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện về câu nói: “Ai lại đi giữ bản quyền của Mặt Trời chứ!”
Đấy là
câu nói của bác sĩ Jonas Salk – chuyên viên nghiên cứu thành công vắc-xin chống
vi-rút bại liệt vào khoảng những năm đầu thế kỷ 20… Sau khi thành công trong việc
nghiên cứu vắc-xin chống bại liệt, nhiều người đã khuyên vị bác sĩ này đăng ký
sáng chế độc quyền của ông…và việc đăng ký ấy sẽ mang lại cho ông khoản tiền khoảng
7 tỷ mỹ kim… Ông đã trả lời: “Không có bản
quyền nào cả…Ai lại đi giữ bản quyền của Mặt Trời chứ!”… |
|
Thiện Lương và Quân Tử: Quà Tặng của Chúa Thánh Thần…
Nhiều khi nhắc lại một sự kiện đáng nhớ nào đó trong thế giới loài người là cách hay và đẹp để con người của mọi thời đại suy và gẫm…Rồi từ đó có thể nhìn ra và nhìn rõ sứ vụ của từng con người : đấy là cùng cộng tác với Ơn Trên và với cái tâm của nhau làm nên sự Thiện Lương và Quân Tử - món quà hiếm trong hôm nay - nhưng sẽ dồi dào nếu tin và để cho Thánh Thần của Thiên Chúa hoạt động.. |
|
Chuyện mỗi tuần – chuyện ra khơi…
Nhà
thơ Trần Hậu – có mấy câu thơ thay Lời Tựa của tập thơ Biển Đời Trăn Trở - như
sau:
Dòng sông nào khi tìm về với biển
Cũng phải qua những khúc khuỷu nông sâu:
Phải vặn mình chịu đựng những cơn đau
Chứa con nước lớn ròng trăn trở -
Như hạnh phúc đến từ đau khổ
Trong cuộc hóa thân nào cũng có nỗi đau
riêng… |
|
[1]
10
11 12
13
14
15
16
17
18
19 [12/32] |