|
[1]
1
2
3 [8/3] |
Bài Viết Của Lm. Minh Anh, TGP. Huế
|
CHO CON VÔ ĐẠO
Mỗi ngày sống là mỗi ngày sờ đụng huyền nhiệm. |
|
KÉO DÀI SỰ SỐNG
Tin Mừng hôm nay tường thuật một
chuyện lạ thường chưa từng xảy ra trong đền thờ. Có người xem ra khá rảnh khi
ngồi nhìn cảnh thiên hạ bỏ tiền vào hòm cúng; khổ nỗi, người ấy lại là Chúa
Giêsu. Kể ra, Ngài cũng khá tò mò và có lẽ vì đã mục kích quá kỹ nên Ngài thấy
bà goá kín đáo nọ chỉ bỏ hai đồng kẽm với chi tiết là một phần tư xu. Không chỉ
thấy bên ngoài, Ngài thấy cả bên trong, “Thầy nói thật với các con… tất cả những
người kia bỏ của mình dư thừa, còn bà này đang túng thiếu, đã bỏ tất cả những
gì mình có để nuôi sống”. |
|
KHÔNG BAO GIỜ LÀ CỦA CON
Trở lại mùa thường niên, chúng ta
dõi theo Chúa Giêsu trên bước đường rao giảng của Ngài. Qua những nẻo đường,
Ngài gặp gỡ con người, rao giảng Nước Trời, tỏ lòng thương xót và chữa lành họ khỏi
mọi tật nguyền xác hồn; ở đó, cũng sẽ có bao kẻ chống đối Ngài. |
|
MỘT THẾ GIỚI GÙ
Với khuyến cáo trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói đến thế gian như
một thế giới vắng bóng Thiên Chúa, một thế giới từ chối Giêsu; tệ hơn, một thế
giới chống lại Ngài mà Satan là thủ lãnh. |
|
ĐỪNG QUÊN NƯƠNG TAY
Có sự
cắt tỉa nào mà không ray rứt, có cuộc sinh nở nào mà không thương tổn? |
|
CÂU NGỌT NGÀO
Cuộc đời là một chuyến đi, mỗi người là một lữ khách; nhưng đi về đâu, đến với ai và ai sẽ đi cùng mới là vấn đề. Với người Kitô hữu, may thay, đã có Chúa Giêsu, “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”, một bảo đảm đầy an ủi, một hứa hẹn đầy cam kết, một mách bảo đầy hy vọng. |
|
PHÚC NGỌT NGÀO
“Nếu các con biết điều đó mà thực hành thì thật có phúc”. |
|
NGƯỜI CỦA MỘT THẾ GIỚI KHÁC
“Tôi và Cha Tôi là một”; “Tôi biết chiên của Tôi”.
|
|
“BUỒN KHÔNG CHẾT”
Qua Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đưa
ra hình ảnh người mục tử tốt lành và kẻ chăn thuê.
Người mục tử tốt lành xem việc dẫn
chiên ra đồng cỏ mỗi ngày, canh giữ chiên mỗi đêm là một ơn gọi. Một trong
những công việc hàng đầu của người mục tử là bảo vệ chiên khỏi sói dữ. Người ấy
biết khi nào sói đến, sói nào phải dùng gậy, sói nào phải dùng ná, sói nào phải
thị uy. Chiên được sống và sống dồi dào là hạnh phúc của người mục tử. |
|
CHO TÔI NẰM NGHỈ
“Tôi là cửa cho chiên ra vào; ai qua tôi mà vào, sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân”.
|
|
ĐƯỢC GIÓ RU HỜI
Sách Công Vụ Tông Đồ hôm nay nói đến
những ngày phôi thai của Kitô giáo, “Ngày ấy, Hội Thánh ở Giêrusalem bị bách
hại dữ tợn. Ngoài các tông đồ, mọi người đều phân tán đi các miền Giuđêa và
Samaria; lúc đó Saolô đang tàn phá Hội Thánh. Những người bị phân tán đã đi
khắp nơi, đến đâu, họ cũng rao giảng
lời Thiên Chúa”. |
|
TÂM TÌNH CỦA MỘT LINH MỤC SẮP QUA ĐỜI
Cha José Luis Martín Descalzo
người Tây Ban Nha, một phóng viên, một nhà văn, cũng là con út trong một gia
đình công giáo đạo đức gồm bốn anh chị em. Ngài tốt nghiệp khoa Lịch Sử và Thần
Học của Đại Học Giáo Hoàng Grêgôriô tại Rome, thụ phong linh mục năm 1953. Ngài
làm việc trong tư cách giáo sư và giám đốc tại một công ty kịch nghệ; và trong
thời gian diễn ra Công Đồng Vaticano II, cha José Luis Martín Descalzo
là một thông tín viên.
|
|
VUN TRỒNG YÊU THƯƠNG
Trình thuật Tin Mừng hôm nay thật nên thơ nếu
không nói là lãng mạn khi Chúa Phục Sinh tỏ mình cho các môn đệ bên biển hồ lúc
trời còn đang tờ mờ trong sương. Không chỉ đầy chất thơ, câu chuyện còn đẹp như
tranh vì ở đó, Đấng Phục Sinh đã chuẩn bị một bếp lửa hồng lung linh trong gió
với bánh và cá trên đó vốn đang chứng kiến một cuộc hội ngộ tưởng như mơ của
những môn đệ lòng đang chất sầu. Những gì xảy ra ở đây một lần nữa nói lên một
cái gì đầy tâm đầy tứ, đầy thứ đầy tha, đầy nghĩa đầy tình. Đó là tâm tình yêu
thương của Chúa Phục Sinh dành cho các môn đệ; đó là sự gắn kết đầy tình nghĩa
giữa những người bạn của nhau. |
|
VUI VỚI MẶT TRỜI
Câu chuyện Tin Mừng hôm nay tiếp nối
trình thuật Emmaus hôm qua. Emmaus nằm về phía tây, phía mặt trời lặn, phía của
bóng tối, đêm đen và chết chóc. May thay, Chúa Phục Sinh đã hiện ra; hai môn đệ
thoáng thấy Ngài. Và hôm nay, cùng với các môn đệ khác, họ có mặt ở Giêrusalem,
phía đông, phía bình minh rạng, họ đã gặp được Thầy mình. Mặt trời Giêsu sừng
sững giữa họ, “Bình an cho anh em”. |
|
LỘT TRẦN TRỤI
Cả hai bài đọc hôm nay nói đến nô lệ
và tự do. Ba bạn trẻ thời Đaniel không khuất phục Nabucodonosor, họ từ chối bái
lạy tượng thần, từ chối làm nô lệ cho các thần ngoại và nhà vua; họ bị ném vào
lò. Thế nhưng, kỳ diệu thay, Chúa đã giải thoát họ, họ được tự do; và diệu kỳ
hơn, vua Nabucodonosor đã chúc tụng và công nhận Thiên Chúa họ tôn thờ.
|
|
THƯ CHA CHÁNH XỨ
Tại gia đình: Các gia đình sẽ đồng loạt đọc kinh tối, kinh sáng và Lời Chúa mỗi ngày, gia đình nào chưa có Lời Chúa, sẽ có sẵn ở cửa nhà thờ, cứ mang về. Có lẽ một số gia đình chúng ta đã lơ là việc này, Chúa muốn chúng ta bắt đầu lại. Ban sáng lúc 6:00, ban tối lúc 19:00, sẽ có một hồi chuông dài để bắt đầu kinh gia đình. Như vậy, lời kinh tiếng hát sẽ cất lên khắp thôn xóm, chúng ta van nài lòng thương xót Chúa, cầu nguyện cho Hội Thánh, thế giới và gia đình.
|
|
KHẮC TRONG HỒN
Phụng vụ Lời Chúa hôm
nay nói đến lề luật. Bài đọc thứ nhất trình bày việc Môisen thừa lệnh Thiên
Chúa, truyền lại cho dân những điều luật như khuôn vàng thước ngọc để dân Chúa
sống hạnh phúc trong phần đất Chúa hứa. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng
nói đến lề luật, Ngài nói, “Thầy đến không để bãi bỏ, nhưng để kiện toàn”. |
|
CÙNG NGƯỜI CON GÁI TÔI YÊU
Lời Chúa hôm nay nói đến
chọn lựa. Trong bài đọc thứ nhất, Môisen cho Israel chọn lựa: Thiên Chúa hay
thần ngoại, chúc lành hay chúc dữ, sự sống hay sự chết, hạnh phúc hay bất hạnh,
đất hứa hay lưu đày; cũng thế, trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu muốn những kẻ
theo Ngài chọn lựa: cứu mạng hay mất mạng, được cả thế giới hay mất chính mình,
“Ai muốn theo tôi, hãy bỏ mình vác thập giá mỗi ngày mà theo tôi”, “Được lời
lãi cả thế gian mà mất linh hồn nào có ích chi”, “Ai tìm giữ mạng, mạng mất; ai
liều mất mạng, mạng còn”.
|
|
CÚI XUỐNG THẬT KHÓ
Sự thường, trong cuộc sống, mấy ai chịu thua ai. Ấy thế, ai cũng
muốn thắng và nghĩ mình không bao giờ thua cả khi sự thật không phải như vậy.
Chúa Giêsu thì khác, “Ngài phận là phận của một vì Thiên Chúa, nhưng đã không
nghĩ phải nhất quyết dành cho được ngang hàng với Thiên Chúa, Ngài đã hoá mình
ra không, nên phận tôi đòi”, vì với Chúa, ai thắng thì thua, ai thua thì thắng.
|
|
NHẢY VÀO CÕI VÔ BIÊN
Chúng ta hãy đọc lại một lần nữa cuộc đối thoại
con cà con cuốc của Abraham với Thiên Chúa trong bài Sáng Thế hôm nay, quả “Chúa
là Đấng từ bi nhân hậu” đúng như lời đáp ca lặp đi lặp lại. Cuộc chuyện trò ấy
là một cuộc mặc cả táo bạo của con người đất thấp với Thiên Chúa trời cao, một
cuộc đôi co thân tình vốn chỉ có giữa những người bạn chí thiết vốn không thể
thân nhau hơn… khi Abraham nại vào lòng thương xót của Chúa và vào uy tín của
một số người tốt lành để xin tha cho cả hai thành.
|
|
[1]
4
5
6
7 8
9
10
11
12
13 [8/13] |
|