|
Bài Viết Của Lm. Inhaxio Trần Ngà
|
Món quà cao quý nhất
Sau nhiều năm trời mong mỏi, khao khát, mãi cho đến trăm tuổi, Cụ Áp-ra-ham mới được diễm phúc có con nối dõi tông đường. I-xa-ác chào đời đem lại niềm vui chan hoà cho Cụ Áp-ra-ham. I-xa-ác là lẽ sống, là cây gậy chống đỡ tuổi già, là tương lai cho giống nòi và là tất cả của Cụ Áp-ra-ham. (Sáng thế 22, 1-18) Thế mà Thiên Chúa truyền cho Cụ phải sát tế đứa con yêu để tế lễ cho Người. Trời đất như quay cuồng sụp đổ khi Cụ Áp-ra-ham nghe lệnh truyền của Thiên Chúa. |
|
Ngọn Lửa Thánh Linh soi chiếu
Hôm nay mỗi người chúng ta cũng được Chúa Giê-su trao tận tay một cuốn Tin Mừng, là cuốn tác phẩm đáng giá ngàn vàng. Đó là một kho báu không hề vơi cạn, chứa đựng những điều khôn ngoan ngàn đời của Thiên Chúa được Chúa Giê-su mang từ trời xuống ban tặng cho thế gian. Đây là một cuốn sách chứa đựng những bí quyết đem lại bình an hạnh phúc cho muôn người, một kiệt tác được kết tinh bằng tình yêu, bằng trí tuệ, bằng tim óc của Chúa Giê-su và được hình thành trong suốt 33 năm dương thế của Người. |
|
Cùng loan Tin Mừng với Chúa Giê-su
Tin Mừng hôm nay cho biết đang khi Chúa Giê-su từ biệt các môn đệ để lên trời thì Người lại hứa ở cùng họ mọi ngày cho đến tận thế. Làm sao vừa lên trời xa khuất các ông lại vừa ở lại mãi với các ông được? |
|
Vì Chúa mà yêu mến tha nhân
Biết rằng xây dựng, vun đắp tình thương giữa người với người là điều rất khó; anh em ruột thịt trong nhà chưa dễ thương nhau, huống là yêu thương người ngoài hay thù địch. May ra vì lòng yêu mến Thiên Chúa là Đấng đã tạo dựng, yêu thương và hiến mình chết thay cho mình, người ta mới có thể đền đáp tình thương cao vời của Chúa bằng cách vì Chúa mà yêu mến tha nhân. Thế nên Chúa Giê-su cần phải nại đến lòng yêu mến Thiên Chúa của con người để khuyến dụ con người vì Chúa mà yêu thương nhau. |
|
Trở nên hình ảnh Chúa Giê-su
Nhiều lần Chúa Giê-su nói về Chúa Cha khiến các môn đệ đâm ra tò mò. Chúa Cha là Ai? Ngài ở đâu? Ngài là Đấng thế nào? Thế nên Phi-líp-phê mới đề nghị với Chúa Giê-su: "Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.” |
|
Cửa chuồng chiên
Khi xây nhà, quan tâm hàng đầu của chủ nhà là lắp đặt cửa ngõ thật vững chắc để bảo vệ cho bản thân cũng như cho tài sản của mình. Khi vắng nhà hoặc vào ban đêm, chủ nhà phải khóa cửa cài then cẩn thận để bảo đảm cho người nhà được yên giấc và của cải được an toàn. Người ta có thể tìm thấy trên thị trường nhiều chủng loại cửa vững chắc và kiên cố để bảo vệ người nhà và tài sản, nhưng biết tìm đâu ra một thứ cửa đủ kiên vững có thể bảo vệ linh hồn người ta an toàn trước những đợt tấn công khốc liệt của ác thần? |
|
Hai niềm vui chan hòa trong một lần gặp gỡ
Có lẽ nhiều lúc trong đời, nhất là khi gặp thất bại, sầu đau, chúng ta mong sao cho mình có được diễm phúc như hai môn đệ trên đường về Em-mau năm xưa. Niềm hoan lạc mừng vui của hai môn đệ đang khi thất vọng ê chề, lại được gặp Chúa Giê-su trong buổi chiều vàng hôm ấy, được Người hâm nóng tâm hồn bằng lời Kinh thánh, được Đấng phục sinh tỏ mình cho gặp ngay trong bữa ăn, là điều biết bao người đang mong chờ ao ước. |
|
Thông ban Thần Khí
Thế là nhờ hơi thở mà Thiên Chúa truyền cho, A-đam được tiếp nhận sự sống và trở thành thuỷ tổ loài người trên khắp trái đất. Tiếc thay, con người tuyệt vời được Thiên Chúa dựng nên theo hình ảnh Người lại lâm vào vòng sa đoạ, đánh mất phẩm chất cao đẹp mà Thiên Chúa đã phú cho và phải mang lấy án phạt đời đời. Vì thế, Thiên Chúa phải thực hiện kế hoạch kiến tạo một nhân loại mới. |
|
Nhịp cầu dẫn vào cõi Hồng Phúc
Một đại lộ thênh thang xuất phát từ miền cao chạy xuống miền xuôi, băng qua cây cầu bắc qua vực sâu Âm Phủ để dẫn vào Vùng Đất Hứa, còn được gọi là cõi Hồng Phúc. (Sở dĩ được gọi như thế vì nơi đây vắng bóng sự chết và đau khổ nhưng tràn đầy hoan lạc và hồng ân). |
|
Nối kết với Chúa Giê-su là Nguồn ban Sự Sống
Bóng đèn muốn được toả sáng thì phải được nối kết với nguồn điện. Cành nho muốn được trổ sinh hoa trái phải được tháp nhập vào thân nho. Bàn tay muốn sống còn và hoạt động thì phải liên kết với cơ thể. Con người muốn được sống dồi dào và vĩnh cửu thì phải nối kết với Nguồn ban sự sống là Chúa Giê-su. |
|
Mù loà và mù quáng
Xuyên qua Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy có hai loại mù: mù loà của đôi mắt thể xác và mù quáng của tâm hồn, của đầu óc. Người mù bẩm sinh trong Tin Mừng hôm nay tuy bị mù đôi mắt thể xác nhưng anh ta lại sáng suốt hơn những người Pha-ri-sêu tự cho mình tinh thông. Trong khi đó, những người Pha-ri-sêu tự hào là người khôn ngoan thông sáng, nhưng họ đang bị mù quáng mà chẳng hay. Họ bị thành kiến che mờ tâm trí nên họ không nhận ra Đức Giê-su là Đấng cứu độ nên họ đã không được đón nhận ơn cứu độ do Người tặng ban. |
|
Hiển dung
Hầu hết người Do-thái đồng thời với Chúa Giê-su chỉ nhìn thấy khuôn mặt nhân loại của Chúa Giê-su mà thôi nên cho rằng Người chỉ là người phàm. Họ trách Chúa Giê-su lộng ngôn khi Người tỏ ra Người là Con Thiên Chúa. “Ông là người phàm mà tự xưng mình là Con Thiên Chúa.” Nhưng ngoài bản tính nhân loại, Chúa Giê-su còn có bản tính Thiên Chúa. |
|
Theo Ađam hay theo Chúa Giê-su?
Điều gì sẽ xảy ra nếu trái đất không đi đúng quỹ đạo mà Thiên Chúa đã vạch ra cho nó? |
|
Thông điệp của ngày lễ tro: Đừng chỉ chăm sóc thân xác mà lãng quên linh hồn.
Những hạt bụi tro li ti rắc trên đầu trong ngày lễ tro hôm nay nhắc nhở chúng ta nhớ rằng mai đây, sớm muộn gì thân xác ta cũng sẽ hóa thành bụi tro như thế. Bụi tro là chung cuộc của thân xác con người. Sống thêm một năm là nhích lại gần nấm mồ hơn một chút. Tăng thêm một tuổi là rút ngắn thêm một chặng nữa tiến trình hóa thành tro bụi của thân xác mình. |
|
Chỉ làm tôi Chúa mà thôi
Vì đồng tiền, người ta có thể bán tất cả, kể cả những tài sản thiêng liêng cao quý của dân tộc và đất nước: có những người lạm quyền bán nước cho ngoại bang; có những cha mẹ bán con cái làm nô lệ tình dục cho người nước ngoài; có những phụ nữ tự bán thân cho những người trác táng khắp nơi trên thế giới… |
|
Lòng bao dung
Luật trả thù báo oán kiểu “mắt đền mắt, răng đền răng” là thứ luật đã lỗi thời, không còn thích hợp nữa, thế mà ngày nay không ít người vẫn muốn cư xử với nhau theo thứ luật rừng man rợ đó. Ai móc mắt tôi, tôi móc mắt người đó. Ai đánh gảy răng tôi, tôi đánh gảy răng người đó…” |
|
Tôn trọng phẩm giá con người
Một hôm, vị linh mục giảng tĩnh tâm cho giới trẻ giáo xứ nêu đề tài sau đây cho hai nhóm thanh niên thảo luận: “Các Bạn hãy cho ý kiến: phẩm giá của bức tượng Đức Mẹ và phẩm giá của các ki-tô hữu đang sống chung quanh ta, bên nào trọng hơn?” |
|
Suy niệm đầu năm
Các vật dụng do con người làm nên, giá trị chẳng đáng là bao, lại được nâng cấp liên tục, được cải tiến không ngừng, được hoàn thiện nhanh chóng. Trong khi đó, con người là chủ nhân của tất cả những sản phẩm đó, có thực sự được cải thiện, nâng cấp không? |
|
Nẻo về Hạnh Phúc
Thời thanh xuân, Augustino là con người khao khát hạnh phúc cách mãnh liệt. Anh bôn ba kiếm tìm hạnh phúc trong văn chương và triết lý, trong dục vọng và lạc thú trần gian... nhưng Anh đã thất vọng ê chề và cảm thấy tâm hồn chất ngất sầu đau. Mãi đến năm ba mươi ba tuổi, Augustino mới cảm thấy tất cả những lạc thú trần gian chỉ là ảo ảnh của hạnh phúc, chẳng khác chi bóng trăng in hình đáy nước và Anh ngộ ra rằng chỉ có Thiên Chúa mới là ‘Vầng Trăng’ thật, là Hạnh Phúc thật mà thôi. Bấy giờ, với tâm hồn tràn đầy hoan lạc, Augustino kêu lên: “Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên con cho Ngài nên hồn con thổn thức khôn nguôi cho đến khi được an nghỉ trong Ngài”. |
|
Phẩm chất đầu tiên của người môn đệ
Trong các thành phần dân chúng thời đó, đáng chủ ý nhất là các Tư Tế ở Đền Thờ Giê-ru-sa-lem. Họ là những người ngày đêm ứng trực trong đền thờ để lo việc thờ phượng tế lễ Thiên Chúa. Xem ra họ là những ứng viên sáng giá nhất cho công cuộc loan báo Tin Mừng và xây dựng Hội Thánh. Thế nhưng Chúa Giê-su đã không chọn bất cứ ai trong số các vị ấy. |
|
[1]
30
31
32
33 34
35
36
37
38
39 [34/39] |