(Suy niệm Tin mừng Mát-thêu (17, 1-8) trích đọc vào Lễ
Hiển dung)
Chúa Giê-su là Thiên Chúa cao sang vinh hiển và đầy quyền
năng, nhưng Ngài đã tự xoá mình đi, hoá thân làm người, sống kiếp phàm nhân
bình dị. Vì thế, người đương thời cho rằng Ngài chỉ là người phàm. Họ gọi Ngài là
“Bác thợ con bà Maria” (Mc 6,3), thậm chí còn xem Ngài là người bị quỷ ám, người
mất trí (Mc 3,21) …
Thế rồi hôm đó, “Đức Giê-su đem các ông Phê-rô,
Gia-cô-bê và Gio-an đi theo mình tới một ngọn núi cao. Ngài biến đổi hình dạng
trước mặt các ông. Dung nhan Ngài chói lọi như mặt trời, và y phục Ngài trở nên
trắng tinh như ánh sáng. Và bỗng các ông thấy ông Mô-sê và ông Ê-li-a hiện ra
đàm đạo với Ngài. Bấy giờ ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng: "Lạy Ngài,
chúng con ở đây, thật là hay! Nếu Ngài muốn, con xin dựng tại đây ba cái lều, một
cho Ngài, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a." Ông còn đang nói, chợt
có đám mây sáng ngời bao phủ các ông, và có tiếng từ đám mây phán rằng:
"Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Ngài. Các ngươi hãy vâng nghe lời
Ngài!” (Mt 17,1-5).
Vậy là nhờ việc Chúa Giê-su tỏ mình trên núi, ba môn đệ
mới nhận ra Chúa Giê-su là Con yêu dấu của Thiên Chúa Cha, là Thiên Chúa thật,
là Đấng hiến mình cứu độ muôn dân.
Chúng ta cũng có hoàn cảnh tương tự.
Nhìn xem diện mạo bên ngoài thì chúng ta là người tầm
thường, kém cỏi và ngay chính ta cũng thấy mình yếu kém.
Thế nhưng, bản chất của chúng ta rất cao đẹp, vì bất cứ
ai đã lãnh nhận Bí tích Thánh tẩy đều trở thành những con người tuyệt vời.
Nhờ đâu mà được như thế?
Thứ nhất, nhờ Bí tích Thánh tẩy, chúng ta được sinh lại
lần thứ hai, để được làm con Thiên Chúa.
Thiên Chúa là Chúa tể trời đất, là Đấng tạo dựng nên
vũ trụ bao la vô biên vô tận này. So với Ngài, chúng ta chỉ là cát bụi thấp
hèn, chẳng đáng cho Ngài quan tâm… Thế mà Chúa Giê-su đã lập Bí tích Thánh tẩy
để sinh chúng ta lần thứ hai, cho chúng ta được trở thành con thật sự của Thiên
Chúa Cha.
Được làm con thật của Thiên Chúa, Chúa tể trời đất thì
thật tuyệt vời.
Thứ hai, Bí tích Thánh tẩy cũng liên kết chúng ta nên
một với Chúa Giê-su, như bàn tay được ráp nối vào thân thể và nên một với thân
thể; nhờ đó, chúng ta trở thành một chi thể sống trong thân mình Chúa Giê-su. Và sự sống của Chúa Giê-su như dòng máu
thiêng liêng lưu chảy trong thân mình chúng ta, mang lại cho ta sự sống của
Thiên Chúa.
Từ thân phận thấp hèn mà được trở thành chi thể của
Chúa Giê-su và được tiếp nhận sự sống của Thiên Chúa thì quả là một diễm phúc
tuyệt vời!
Sống xứng đáng là con của vua trời
Tục ngữ Việt Nam có câu: “Con nhà tông không giống
lông cũng giống cánh.”
Vì là con của Thiên Chúa, chúng ta phải tạo cho mình
những phẩm chất cao đẹp xứng đáng với địa vị những hoàng tử hay công chúa của
Vua trời.
Hoàng tử hay công chúa của Vua trời không thể sống thấp
hèn, thiếu đạo đức, thiếu tư cách, kém văn minh được, vì sống như thế là bất xứng
với địa vị của mình, làm nhục cho vua cha, làm ô danh hoàng tộc cao quý của
mình.
Lạy Chúa Giê-su,
Xin giúp chúng con sống tốt lành thánh thiện, xứng đáng
với địa vị cao quý của mình và luôn làm cho Chúa hài lòng bằng đời sống tốt đẹp
của chúng con. Amen.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
Tin mừng Mát-thêu 17, 1-8
1
Sáu ngày sau, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an là em ông
Gia-cô-bê đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi
cao.2 Rồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người
chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng.3
Và bỗng các ông thấy ông Mô-sê và ông Ê-li-a hiện ra đàm đạo với Người.4
Bấy giờ ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng: "Lạy Ngài, chúng con ở đây,
thật là hay! Nếu Ngài muốn, con xin dựng tại đây ba cái lều, một cho Ngài, một
cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a."5 Ông còn đang nói, chợt
có đám mây sáng ngời bao phủ các ông, và có tiếng từ đám mây phán rằng:
"Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe
lời Người! "6 Nghe vậy, các môn đệ kinh hoàng, ngã sấp mặt xuống
đất.7 Bấy giờ Đức Giê-su lại gần, chạm vào các ông và bảo: "Chỗi
dậy đi, đừng sợ! "8 Các ông ngước mắt lên, không thấy ai nữa,
chỉ còn một mình Đức Giê-su mà thôi.