HIỆP SỐNG
TIN MỪNG
CN 11 TN C - LỄ
CHÚA BA NGÔI
Cn 8,22-31;
Rm 5,1-5; Ga 16,12-15
I. HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG : Ga 16,12-15
(12) “Thầy
còn nhiều điều phải nói với anh em. Nhưng bây giờ, anh em không có sức
chịu nổi. (13) Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em
tới sự thật toàn vẹn. Người sẽ không tự mình nói điều gì, nhưng
tất cả những gì Người nghe, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em
biết những điều sẽ xảy đến”. (14) Người sẽ tôn vinh Thầy, vì Người
sẽ lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em. (15) Mọi sự Chúa
Cha có đều là của Thầy. Vì thế, Thầy đã nói : Người lấy
những gì của Thầy mà loan báo cho anh em”.
2. Ý CHÍNH :
Bài Tin
mừng của thánh Gio-an hôm nay trích từ bài diễn từ giã biệt, trong
đó, Đức Giê-su trăn trối tất cả những chân lý mặc khải cho các môn
đệ, trước khi bước vào cuộc Khổ Nạn. Như một ông Thầy hiểu biết mức
độ lãnh hội giới hạn của các môn đệ, Đức Giê-su đã hứa ban Thần
Khí Sự Thật đến để soi sáng cho các ông và dẫn đưa các ông đến sự
thật toàn vẹn. Thần Khí Sự Thật đó chính là Chúa Thánh Thần.
3. CHÚ THÍCH :
-C 12-13 : + Thầy còn
nhiều điều phải nói với anh em. Nhưng bây giờ, anh em không có sức
chịu nổi : Chân lý đức tin đã được Đức Giê-su mặc khải, nhưng
các môn đệ lại chưa có khả năng lãnh hội được, vì các ông chịu ảnh
hưởng nặng nề của quan niệm về một Đấng Thiên Sai trần tục của dân
Do thái thời bấy giờ. + Khi nào Thần Khí Sự Thật đến. Người
sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn : Vào lễ
Ngũ Tuần, nhờ Chúa Thánh Thần tác động nên các ông đã hiểu biết
toàn vẹn các mầu nhiệm của Thiên Chúa. Vai trò của Chúa Thánh Thần
là hướng dẫn, soi lòng mở trí các môn đệ nhận biết sự thật. + Tất
cả những gì Người nghe, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em
những điều sẽ xảy đến : Thánh Thần không
nói những gì khác với Đức Giê-su. Do đó, tất cả những điều người ta
nghĩ về Thiên Chúa mà khác với lời dạy của Đức Giê-su như các Tông
đồ rao giảng, thì đều sai lầm. ư Tin mừng của Gio-an có đọan viết như
sau : “Lề
luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô sê, còn ân sủng và sự thật thì
nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có... Không ai thấy được Thiên Chúa bao giờ.
Nhưng con Một là Thiên Chúa, và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa
Cha, chính Người đã tỏ cho chúng ta biết” (Ga 1,14.17-18).
-C 14-15 : + Mọi sự
Chúa Cha có đều là của Thầy : Mọi sự
đều bắt nguồn từ Chúa Cha, thể hiện nơi Chúa Con và hoàn tất trong
Chúa Thánh Thần, để tôn vinh Ba Ngôi Thiên Chúa. + Người lấy
những gì của Thầy mà loan báo cho anh em : Ngày nay
Chúa Thánh Thần tiếp tục soi lòng các Đức Giáo hoàng kế vị Tông đồ
Phê-rô và các Giám mục kế vị các Tông đồ khác khi họp Công Đồng
Chung. Do đó, giáo huấn của các ngài về đức tin và luân lý đều được
Thánh Thần soi dẫn hợp với Lời dạy của Chúa Giê-su, nên tuyệt đối
không sai lầm được.
4. CÂU HỎI :
1) Tại sao
các môn đệ lại không thể hiểu hết những Lời Đức Giê-su rao giảng
trong thời gian Người giảng đạo ? 2) Chúa Thánh Thần có vai trò thế
nào trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa, đặc biệt đối với các
môn đệ của Đức Giê-su ? 3) Giáo huấn của các Đức Giáo Hòang và của
các Công Đồng chung về đức tin và luân lý có thể sai lầm không ? Tại
sao ?
II.SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA : “Vậy anh em
hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân
danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần” (Mt 28,19).
2. CÂU CHUYỆN :
1) TÌNH THƯƠNG CỦA MẸ
DIỄN TẢ TÌNH YÊU CỦA THIÊN CHÚA : “Tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng
tất cả, chịu
đựng tất cả” (1 Cr 13,7) :
Trong phòng xử án Toà án nhân dân Thành phố
Hồ chí Minh sáng ngày 16-8-1996, ngay ở hàng ghế đầu, suốt những giờ xét xử của
Hội đồng xử án, một người đàn bà với đôi mắt ướt đẫm nước mắt, cứ nhìn đăm đăm
vào chiếc lưng của bị cáo đang đứng trước vành móng ngựa. Đó là chiếc lưng của
đứa con đầu lòng của bà trong chiếc áo tù, và có in ký hiệu "AB". Cho
đến khi công tố viên đọc xong lời buộc tội và đề nghị mức án "hai mươi năm
tù vì tội giết người" bà bỗng nấc lên một tiếng rồi ngất xỉu. Bà ngất xỉu
có lẽ vì bà không chịu
đựng nổi mức án dành cho con bà: 20 năm tù vì cái tội giết người; mà người nó định
giết không ai khác hơn là chính bà. Bà là mẹ của bị cáo và cũng chính là người
bị hại!
Hơn một năm trước đây, vào ngày 16 tháng
7, 1995, chính nó đã cầm một thanh gỗ tròn dài nửa mét đánh vào đầu bà, rồi cầm
một con dao đâm vào ngực bà. Người đầm đìa máu bà ngã xuống ngất xỉu - vì con.
Hôm nay bà lại ngã xuống, ngất xỉu... cũng vì con. Con bà - Lương Quốc Tuấn,
sinh năm 1976, ở quận 11, làm thợ cửa sắt. Từ khi lên 5 tuổi, cha của Tuấn đã bỏ
mẹ con Tuấn đi sống với người khác. Mẹ của Tuấn lặn lội nuôi hai đứa con thơ lớn
lên. Thế mà... Sáng hôm đó, chúa nhật, Tuấn dậy trễ. Tuấn hỏi xin mẹ mấy ngàn
ăn hủ tiếu. Mẹ Tuấn không cho, bảo lấy mì ăn liền nấu ăn. Tuấn khai trước toà:
"Mẹ nói từ ngày quen con nhỏ đó thân ốm nhom ốm nhách, không tiền không bạc...
mẹ không cho tiền còn nói nọ nói kia..." Thế là Tuấn đã làm cái điều mà có
lẽ nghe đến, ai cũng thấy rợn cả người: đánh, giết mẹ! Với 10 vết thương, chỉ
có hai vết ở tay, còn lại toàn ở đầu và ngực nhưng khi từ bệnh viện sau sáu
ngày điều trị trở về, bà lại ráng sức để xách đồ ăn vào thăm con đang bị giam
trong tù !
Sợ con bị đưa ra toà, bà đã viết giấy bãi nại xin xóa tội cho con. Và trước
toà, bà cứ khóc nói :
"Từ nhỏ đến khi lớn nó ngoan lắm. Nó không uống rượu, không hút thuốc, xin
toà giảm tội !"
Rồi bà nức nở tỏ ra ray rứt, ân hận, trách mình : "Tôi không nuôi nó ăn học
đến nơi đến chốn. Nó phải đi làm sớm, lúc học xong lớp 8." Hoàn toàn bà
không hề nhắc gì đến cái tội tày trời mà đứa con của mình đã mắc phải.
Bên trong phòng xử án, khi bà tỉnh lại,
phóng viên đến xin hỏi chuyện bà, bà lại khóc nói : "Tôi không nói được gì
đâu, đau đớn quá." Khi có các phóng viên đến chụp ảnh con bà đang một tay bị
còng vào ghế, bà van nài :
"Xin đừng chụp ảnh con tôi..." Khi những người công an còng hai tay
con bà giải đi, bà đã lao người với theo, bà ngã trong vòng tay của người quen.
Lúc ấy phóng viên nhìn thấy rất rõ một vết thẹo trên trán của bà. Vết thẹo do
chính tay con bà đã cầm một thanh gỗ đập vào để lại... (Tuổi Trẻ 17-8-1996).
2) CON NGƯỜI KHÔNG THỂ
PHỦ NHẬN SỰ HIỆN HỮU CỦA THIÊN CHÚA :
VÔN-TE là người đã công khai bỏ đạo và
hoàn toàn không tin vào Thiên Chúa và còn luôn chế diễu niềm tin của các Kitô hữu.
Một hôm ông đi bách bộ với một người bạn thân có đức tin sâu sắc, trên một đường
quê ở ven rừng. Giữa giao lộ có một cây Thánh giá phủ đầy tuyết trắng xóa. Bấy
giờ VÔN-TE chỉ vào cây Thánh giá phủ đầy tuyết và nói với anh bạn : “Đây là hình ảnh của tôn
giáo ngày nay. Thiên Chúa của các anh đã bị văn minh khoa học phủ kín mặt mày
và niềm tin tôn giáo đã bị sự lạnh lùng băng giá của con người hôm nay che lấp.
Vì vậy, Thiên Chúa của các anh không còn lý do tồn tại nữa”. Chợt lúc đó, một
cơn gió mạnh thổi đến hất tung chiếc mũ trên đầu VÔN-TE xuống đất, đồng thời
cơn gió cũng làm tan chảy lớp tuyết bao phủ cây Thánh giá khiến gương mặt Chúa Giê-su trên cây Thánh giá từ từ hiện
ra rõ nét. Người bạn của VÔN-TE lúc đó mới nói : ”Này anh bạn, đây mới là
hình ảnh đích thực của niềm tin tôn giáo hôm nay. Cho dù con người vẫn lạnh
lùng và chai cứng như lớp tuyết trắng che kín Thánh giá, nhưng sức mạnh của
Thiên Chúa vẫn dư sức hất tung sự kiêu ngạo của con người và làm tan chảy sự lạnh
lùng nơi con tim sỏi đá của con người. Ngài luôn hiện hữu cho dù con người có
ra sức loại trừ Ngài”.
3) CHÍNH TÔI ĐÃ GẶP THẤY NGƯỜi :
Hồi ấy
AN-RÊ PHỐT-SA (André Foissard) là một sinh viên thuộc một gia đình vô
tín ngưỡng. Thân phụ ông là người vô thần, cố tình để trên bàn học
của con các sách báo có nội dung bài bác đạo Công giáo để con cũng
đi theo sự vô tín của mình. Nhưng dù sống trong môi trường vô tín như
thế, Phốt-sa vẫn đạt tới đức tin nhờ ơn Chúa Thánh Thần. Một hôm,
anh đi vào nhà thờ Đức Bà ở Pa-ri để tìm một người bạn. Cặp mắt
của anh tình cờ nhìn thấy tượng Chúa Giê su đang chịu đóng đanh trên
cây thập giá. Lập tức anh đã cảm nghiệm được sự hiện diện của
Chúa. Anh đến đứng dưới chân cây thập giá ấy một hồi lâu và những
giọt nứơc mắt cứ tự nhiện lăn dài trên má. Bấy giờ anh cảm thấy
mình như một đứa con đã đi lạc trong một thời gian dài, nay mới vừa tìm thấy
người cha thân yêu của mình. Sau này anh đã thuật lại biến cố ấy trong
một tác phẩm thời danh là “Quả thật có Thiên Chúa. Chính tôi đã gặp
Ngài”.
4) TÌNH
THƯƠNG HY
SINH CHẾT THAY CHO NGƯỜI KHÔNG QUEN BIẾT :
Cha thánh MA-XI-MI-LIÊN KÔN-BÊ (Maximilien
Kolbe) thụ phong linh mục năm 1918. Cha bị Đức Quốc Xã bắt ngày 17.2.1941 và bị
giam tại trại tập trung Ô-sơ-vích (Auschwitz). Đây là một nhà tù hãi hùng nhất
bao gồm mọi hình phạt và kỷ luật sắt ghê gớm, độc ác dành cho các tù nhân. Mỗi
tù nhân không còn được mang tên mình, thay vào đó là những con số. Cha Kôn-bê mang
số tù binh là 16.670. Tại nhà tù này, Đức quốc xã đưa ra một quy định hết sức
khắc nghiệt: Nếu có một tù nhân trốn trại, thì mười người khác phải chết thay.
Rất nhiều tù nhân là nạn nhân của thứ luật rừng này trong đó có cha Ma-xi-mi-lien
Kôn-bê.
Đó là một ngày trong tháng 8.1941, một người
tù đã vượt ngục thành công. Thế là mười người khác bị chỉ định chịu chết thay cho anh ta. Trong số mười người
này có anh lính Ga-giô-ních-giéc (Gajowniczek). Anh kêu khóc thảm thiết khi
nghe đọc tên mình trong số người bị chết, vì anh còn mẹ già, vợ con đang chờ mong
anh về. Trước thảm cảnh đó, vì lòng mến Chúa yêu người, Cha Kôn-bê đã đứng ra
xin được chết thế cho anh lính tội nghiệp kia. Được chấp nhận, Cha cùng đoàn tử
tù anh dũng bước vào phòng hơi ngạt số 14. Hôm sau, người ta mở cửa phòng để
lôi xác ra ngoài, nhưng Cha Ma-xi-mi-lien Kôn-bê vẫn còn thoi thóp thở, người
ta chích cho Cha một mũi thuốc ân huệ. Cha tắt thở đúng vào chiều ngày áp lễ Đức
Mẹ hồn xác lên trời 14.8.1941.
Trong thánh lễ phong chân phước Ma-xi-mi-lien
Kôn-bê lên bậc hiển thánh, có một cụ già được đứng trong đoàn người lên dâng lễ
vật. Ông đã Đức Thánh Cha Phaolô VI chủ tế ôm hôn. Đây chính là người tử tù được
cha thánh chết thay. Trong giây phút trang trọng ấy, toàn thể cộng đoàn đã sốt
sắng hát khúc tình ca :
“không có tình yêu nào trọng đại cho bằng chết vì yêu”. Đây là một chứng tích
tình yêu cao vời khiến mọi người hiện diện đều rất xúc động và rơi nước mắt.
Tình yêu hiến thân chịu chết thay cho tha nhân đã diễn tả chính tình yêu tột đỉnh
của Thiên Chúa Ba Ngôi như lời Chúa Giê-su phán : “Không có tình thương nào
cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga
15,13).
3. THẢO LUẬN :
1) Chúa
Cha là Đấng sáng tạo, Chúa Con là Đấng cứu chuộc, Chúa Thánh Thần
là Đấng thánh hóa. Vậy mỗi tín hữu phải có bổn phận thế nào đối
với Chúa Ba Ngôi ?
2) “Thiên
Chúa là Tình Yêu”. Vậy bạn cần sống tinh thần hiệp thông, chia sẻ yêu
thương nơi gia đình, đoàn thể và trong xứ đạo của bạn thế nào để nên
giống như tình yêu giữa Ba Ngôi Thiên Chúa ?
4. SUY NIỆM :
1) NHẬN BIẾT MỘT
THIÊN CHÚA DUY NHẤT : Với trí khôn suy luận theo nguyên lý nhân quả,
người ta có thể biết có Đấng Tạo Hóa. Nhờ Mô-sê trong Cựu Ước, dân Do
thái đã nhận biết Thiên Chúa là Đấng Tự hữu và là Đấng duy nhất (x. Xh 20,2-3).
Nhưng đến thời Tân Ước, nhờ Chúa Giê-su là Con Thiên Chúa làm người, mà loài
người chúng ta còn biết Thiên Chúa có Ba Ngôi là Chúa Cha, Chúa Con và Chúa
Thánh Thần. Chúa Cha yêu Chúa Con từ trước muôn đời và đã sai Chúa
Con xuống trần gian làm Đấng Thiên Sai. Chúa Thánh Thần là Tình Yêu
giữa Chúa Cha và Chúa con và là Đấng được Chúa Cha cử xuống với Hội Thánh
để giúp Hội Thánh tiếp tục sứ
mạng của Chúa Giê-su trao phó là rao giảng Tin Mừng, làm chứng cho Chúa Giê-su hầu góp phần cứu độ
trần gian.
2) HỘI THÁNH NHẬN
BIẾT THIÊN CHÚA BA NGÔI NHỜ CHÚA GIÊ-SU :
+ Trong cuộc Thần hiện tại sông Giođan : “Khi Đức Giê-su chịu phép rửa xong, vừa ở dưới
nước lên, thì kìa các tầng trời mở ra. Người thấy Thần Khi Chúa đáp xuống như chim bồ câu và ngự
xuống trên Người. Và có tiếng từ trời phán : “Đây là Con yêu
dấu của Ta. Ta hài lòng về Người” (Mt 3,16-17).
+ Khi nói chuyện với ông Ni-cô-đê-mô : “Quả vậy, Đấng
được Thiên Chúa sai đi, thì nói những Lời của Thiên Chúa, vì Thiên
Chúa ban Thần Khí cho người vô ngần vô hạn. Chúa Cha yêu thương Con và đã giao mọi sự trong tay Người. Ai tin
vào Con thì được sống đời đời” (Ga 3,34-36a).
+ Khi trao sứ vụ truyền giáo cho các
môn đệ trước khi lên trời : “Vậy anh
em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa
Thánh Thần” (Mt 28,19).
+ Trong bài giảng của Phê-rô vào lễ
Ngũ Tuần : “Thiên Chúa Cha đã ra tay uy quyền nâng
Người lên, trao cho Người Thánh Thần đã hứa, để Người đổ xuống:
Đó là điều anh em đang thấy và đang nghe” (Cv 2,33).
+ Trong
lời cầu chúc cho
các tín hữu của tông đồ Phao-lô : “Cầu chúc toàn thể anh em được tràn đầy ân sủng của Chúa Giê-su Ki-tô, đầy tình thương của
Thiên Chúa, và ơn hiệp thông của Thánh Thần. A-men” (2 Cr 13,13).
“Để chứng thực anh em là con cái, Thiên
Chúa đã sai Thần Khí của Con mình đến ngự trong lòng anh em...
Trong Người, cả anh em nữa, cũng được xây dựng cùng với những người
khác, làm ngôi nhà Thiên Chúa” (Ep 2,18.22).
3) ĐẶC ĐIỂM MẦU NHIỆM TÌNH YÊU CỦA CHÚA BA NGÔI :
+ Ba Ngôi liên kết với nhau trong một
tình yêu hiệp nhất trọn vẹn : Tình yêu đó khiến cho Ba Ngôi khác nhau nhưng
hiệp nhất trong một bản thể duy nhất và một uy quyền ngang nhau như Đức Giê-su đã
khẳng định :
“Tôi và Chúa Cha là một” (Ga 10,30) ; “Để tất cả nên một, như lạy Cha : Cha ở trong Con và Con ở
trong Cha. Để họ cũng ở trong chúng ta” (Ga 17,21). Chúa Cha và Chúa Con luôn hiệp nhất nên một trong tư tưởng
và trong hành động, nên Đức Giê-su đã luôn vâng lời Cha và làm theo thánh ý
Chúa Cha :
“Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy,
như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người”
(Ga 15,10). Và Đức Chúa Thánh Thần cũng không làm gì ngoài ý muốn của Chúa Giê-su
như lời Người phán
trong Tin Mừng hôm nay :
“Mọi sự Chúa Cha có đều là của Thầy. Vì thế, Thầy đã nói : Người (Chúa Thánh Thần) sẽ lấy
những gì của Thầy mà loan báo cho anh em” (Ga 16,15). Sự hiệp thông giữa Ba
Ngôi trọn vẹn đến nỗi một Ngôi biểu hiện cho cả Ba Ngôi, như Chúa Giê-su đã cho
biết :
“Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha” (Ga 14,9). Ngày nay Hội Thánh tôn thờ Chúa Cha
qua hình ảnh Con Thiên Chúa nhập thể làm người là Chúa Giê-su, Đấng đã đi giảng
đạo và sau cùng đã chịu nạn chịu chết trên cây thập giá để chuộc tội cho loài
người, đã được an táng trong mồ, rồi ngày thứ ba đã từ cõi chết sống lại vinh quang.
+ Ba Ngôi Thiên Chúa liên kết với nhau trong một
tình yêu trao ban :
Chúa Cha có gì thì ban cho Chúa Con tất
cả :
“Mọi sự Chúa Cha có đều là của Thầy”. Chúa Cha ban cho Chúa Con chính mình nên
Chúa Con là hình ảnh hoàn hảo của Chúa Cha. Đến nỗi ai thấy Chúa Con là thấy
Chúa Cha (x. Ga 14,9). Ngược lại, nhận được gì thì Chúa Con dâng lại cho Chúa
Cha: Dâng bản thân, ý muốn, và ngay cả mạng sống của mình. Khi hấp hối trong vườn
Giệt-si-ma-ni, Chúa Giê-su tuy sợ phải chịu
chết theo ý Chúa Cha nhưng sẵn sàng vâng theo ý Chúa Cha qua lời cầu nguyện : “Áp ba, Cha ơi ! Cha làm được mọi sự, xin cất
chén này xa con. Nhưng xin đừng làm điều con muốn, mà làm điều Cha muốn” (Mc
14,36). Quả thật tình yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa là một tình yêu dâng hiến đến
nỗi không giữ lại điều gì cho mình, mà sẵn sàng cho đi tất cả.
+ Ba Ngôi Thiên Chúa liên kết trong một tình
yêu cứu
độ :
Tình yêu nơi Ba Ngôi Thiên Chúa sung mãn tuôn đổ xuống muôn loài: Chúa Cha tác sinh để làm
cho muôn loài được sống, rồi
khi loài người phạm tội lẽ ra phải chết, Chúa Cha đã sai Chúa Con nhập thể làm
người là Chúa Giê-su. Chúa Giê-su được Thánh Thần hướng dẫn đi công bố Tin mừng
Nước Trời và chấp nhận con đường “Qua đau khổ vào vinh quang” theo thánh ý Chúa
Cha để cứu độ loài người. Từ đây ai muốn được hưởng ơn cứu độ của Thiên Chúa ban
cần tin theo làm môn đệ Chúa Giê-su và được thánh hoá nhờ ơn Thánh Thần ban qua
lãnh nhận các phép bí tích do Hội Thánh cử hành.
4) SỐNG MẦU NHIỆM CHÚA BA NGÔI
GIỮA ĐỜI THƯỜNG :
+ Tuyên xưng đức tin bằng làm dấu
thánh giá: Mỗi ngày, khi
làm dấu Thánh giá là chúng ta tuyên xưng đức tin về mầu nhiệm Một
Chúa Ba Ngôi là : Chúa
Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Làm
dấu Thánh giá là ta ghi dấu của Ba Ngôi trên thân thể và trên mọi
hoạt động của ta. Do đó ta cần làm mọi việc cách nghiêm túc đẹp
lòng Thiên Chúa.
+ Kết
hiệp với Chúa Ba Ngôi
bằng lối sống yêu thương : Mừng lễ Chúa Ba Ngôi, chúng ta luôn ý thức sự
hiện diện của Ba Ngôi nơi chúng ta để kết hiệp mật thiết với Ngài, bằng
việc biểu lộ lòng mến Chúa qua việc tuân giữ giới răn yêu thương như Đức Giê-su
dạy : “Ai yêu
mến Thầy thì sẽ giữ Lời Thầy. Cha của Thầy sẽ yêu mến người ấy.
Cha của Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy” (Ga 14,23).
+ Lắng nghe Chúa phán dạy qua Thánh Kinh và tiếng lương tâm : Ngày nay, Thiên Chúa siêu việt vẫn luôn ở với chúng
ta để nhắc nhở chúng ta làm lành lánh dữ qua Lời dạy của Chúa trong Sách Thánh và trong tiếng
lương tâm. Hãy giữ sự thinh lặng nội tâm để có thể nghe được tiếng Người. Hãy biết quảng đại chia sẻ
tình thương của Người với tha nhân, nhất là giúp đỡ phục vụ Chúa đang hiện thân qua những
người nghèo hèn, yếu đuối, bất hạnh và bị bỏ rơi.
+ Xây dựng Cộng đoàn thống nhất
trong đa dạng : Như “Thiên Chúa là Một theo Bản Tính, là Ba theo
Ngôi Vị”, Hội thánh cũng phải vừa thống nhất vừa đa dạng. Hội thánh
có mười hai Tông đồ, bốn sách Tin mừng, hai kinh Lạy Cha... Tuy nhiên,
để sự thống nhất mà không trở nên khép kín nghèo nàn, để sự đa
dạng không biến
thành cớ gây chia rẽ, thì cần phải có sự hiệp thông sâu xa giữa mọi
thành phần trong Hội thánh. Đời sống của Ba Ngôi là mẫu mực cho mọi
tổ chức của loài người. Hãy thống nhất trong những điều chính yếu, nhưng
chấp nhận sự đa dạng trong những điều tùy phụ.
5. NGUYỆN CẦU :
LẠY CHÚA
BA NGÔI CỰC THÁNH. Chúa là mẫu mực của một tình yêu tinh tuyền. Xin
cho các tín hữu chúng con trở nên dấu chỉ sự hiện diện của Chúa
giữa lòng xã hội hôm nay. Xin dạy chúng con biết yêu người như Chúa
đã yêu con, biết sống với và sống cho tha nhân, biết
quảng đại cho đi và khiêm nhường nhận lãnh. Lạy Ba Ngôi chí thánh. Xin
cho chúng con luôn vững tin vào sự hiện diện quyền năng của Chúa trong chúng con và trong
những người nghèo hèn đau khổ đang cần sự trợ giúp của chúng con.- AMEN.
LM ĐAN VINH-HHTM