(2 Vua 4: 42-44; Eph. 4: 1-6; Ga 6: 1-15)
HÓA BÁNH
Vượt Qua đại lễ gần kề,
Đám đông theo Chúa, tụ về thành xưa.
Nhiều người bệnh tật đón đưa,
Chữa lành tất cả, ơn mưa dạt dào.
Chúa lên sườn núi trên cao,
Thấy đoàn dân chúng, lao đao tìm tòi.
Cảm thương đói khát thiệt thòi,
Muốn mua ít bánh, thử coi thế nào.
Môn đồ tính toán làm sao?
Hai trăm bạc bánh, có bao số người.
Biết rằng Chúa muốn gọi mời,
Tin yêu phó thác, Chúa Trời ban cho.
Có đây bánh cá đừng lo,
Chúa làm phép lạ, ăn no dư tràn.
Năm ngàn nhân khẩu Chúa ban,
Mười hai thúng vụn, tràn lan bánh thừa.
Xin Chúa mở rộng bàn tay ra thi ân cho chúng tôi
được no nê. Chúa
Giêsu đã nhìn biết được những nhu cầu cần thiếu của con người.
Thực phẩm là nhu cầu thiết yếu để nuôi dưỡng sự sống. Với năm
chiếc bánh và hai con cá, Chúa đã hóa ra nhiều để nuôi trên năm
ngàn người ăn no nê. Chúa đã ban cho dư tràn.
Không phải ngày nào Chúa cũng hóa bánh ra nhiều để nuôi dân.
Chúa có quyền năng để ban phát của ăn như Chúa đã ban Manna cho
dân Do Thái trong suốt hành trình lưu lạc trong sa mạc. Nơi đây
Chúa chú trọng đến của ăn tinh thần. Chúa không đến trần gian để
làm kinh tế và lo thực phẩm cho phần xác. Chúa đến ban ơn cứu
độ. Tuy nhiên, Chúa cũng quan tâm đến sự đói khổ và những nhu
cầu phần xác của con người. Chính Chúa hạ thân trong cảnh cơ
nghèo. Chúa thấu hiểu sự đói khổ và nghèo túng của con người.
Chúa đã trao cho con người có trí khôn thông minh để làm chủ
trái đất. Con người có bổn phận tìm kiếm, khai thác và gìn giữ
phát triển nguồn thiên nhiên để đáp ứng mọi nhu cầu cần thiết
cho loài người
Truyện kể vào một buổi chiều, thầy dòng chăm chú cầu nguyện.
Thầy thấy một bà mẹ tật nguyền lê bước xin thức ăn cho đứa con
bị suy dinh dưỡng. Nhìn cảnh khổ đau, thầy ngước nhìn lên Chúa
thầm cầu nguyện và như có vẻ oán trách Chúa: Lạy Chúa toàn
năng và đại lượng. Sao Chúa lại để cảnh khổ đau và đói khát trên
trần gian này? Trong lúc đó, tâm hồn thầy nghe được tiếng
lòng. Chúa phán: Ta đã làm. Ta đã dựng
nên con.
Cảnh đời đói khát xảy ra khắp nơi. Đói cơm đói gạo. Đói
nhu cầu vật chất. Đói lương thực thiêng liêng. Đói tình thương.
Đói chân lý. Đói khát làm con người héo tàn. Người đời luôn hăng
hái tìm kiếm và tích lũy cho thật nhiều của cải nuôi sống thân
xác. Có nhiều người sống trên nhung lụa hoang phí của cải. Có
những người làm lụng vất vả cả đời cũng không đủ ăn.
Chúa đứng về phía những người nghèo. Chúa cần sự giúp đỡ và sự
chia xẻ của mỗi người. Chúa muốn sự giúp đỡ không phải cho Chúa
mà cho thân thể mầu nhiệm của Ngài, đó chính là các anh chị em
nghèo hèn của Chúa. Họ đang đói khát cơm bánh và đói khát tình
yêu. Ngày phán xét, Chúa sẽ hỏi chúng ta rằng: Chúng con đã
giúp đỡ cho những người nghèo khổ và đói khát được những gì?. Việc
công bằng chia xớt và việc bác ái sẽ chính là phần thưởng đời
sau.
Chúa nhắn nhủ chúng ta rằng nhu cầu cuộc sống không chỉ là cơm
bánh nhưng là nguồn tình yêu chia xẻ. Lương thực cần thiết làm
no thỏa khát vọng của con người chính là tình yêu. Chỉ có tình
yêu mới lấp đầy và mới giải khát cho những ước vọng sâu xa của
con người. Thánh Augustinô nói rằng: Hãy
yêu đi rồi làm.
THỨ HAI, TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN
(Xh
32, 15-24. 30-34; Mt 13, 31-35).
HẠT CẢI
Nước Trời hạt cải bé ti.
Gieo vào lòng đất, tinh vi nhiệm mầu.
Nẩy
mầm đâm nụ trổ mầu,
Chòi lên mặt đất, giãi dầu gió sương.
Mầm
cây xanh tốt bên đường,
Chim trời núp bóng, tựa nương dưới cành.
Chúa dùng ẩn dụ rõ rành,
Nắm
men trộn bột, dậy thành bột cơ.
Nước Trời nhỏ bé đơn sơ,
Khởi đầu bé nhỏ, nào ngờ lớn nhanh.
Môn
đồ theo Chúa tu hành,
Xả
thân dấn bước, tập tành hy sinh.
Rao
truyền sự sống tâm linh,
Gọi
mời đáp trả, kết tình yêu thương.
Tìm
nơi ẩn náu tựa nương,
Quây quần bên Chúa, dẫn đường bước đi.
THỨ BA, TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN
(Xh
33, 7.11, 34. 5-9; Mt 13, 36-43).
NƯỚC CHÚA
Xin
Thầy giải thích dụ ngôn,
Cỏ
lùng giữa lúa, tinh khôn ở đời.
Quỷ
ma cám dỗ không rời,
Bon
chen dịp tội, cho người trần gian.
Kẻ
gieo giống tốt thương ban,
Chính là Con Một, chứa chan ân tình.
Thế
gian ruông rẫy mương sình,
Nước Trời hạt giống, trổ sinh tốt lành.
Cỏ
lùng ma quỉ hoành hành,
Dã
tâm độc ác, tranh dành môi sinh.
Qủi
ma gieo cỏ trá hình,
Mùa
màng thu hoặch, phúc vinh rạng ngời.
Thiên thần thợ gặt cuối thời,
Người lành sáng chói, hưởng đời phúc vinh.
Kẻ
làm gian ác phụ tình,
Nghiến răng hỏa nguc, cực hình đớn đau.
THỨ TƯ, TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN
(Xh
34, 29-35; Mt 13, 44-46).
KHO TÀNG
Nước Trời ví tựa kho tàng,
Đem đi chôn giấu, ngoài làng ruộng kia.
Vùi
chôn cất giấu xa lìa,
Người kia tìm được, vội chia kiếm dần.
Nước Trời ngọc quý tinh lân,
Bán
đi của cải, mua phần tuyệt chân.
Tiền tài phúc lộc ngoại thân,
Mau
qua chóng hết, thế nhân tạm dùng.
Làm
sao tráo đổi kết cùng?
Đồng tiền bác ái, ngõ chung tìm về.
Kho
tàng châu báu cận kề,
Bán
vườn mua ngọc, chẳng nề khó khăn.
Nước Trời vô giá tự căn,
Là
đường sự thật, hãy nhanh bước vào.
Con
đường cổng hẹp lên cao,
Hướng lên thượng giới, biết bao phúc lành.
THỨ NĂM, TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN
(Xh
40, 14-19. 32-36; Mt 12, 47-53).
THẢ LƯỚI
Nước Trời lưới thả biển hồ,
Cá
nhiều sa lưới, một bồ kéo lên.
Cá
con cá lớn cùng bên,
Thuyền nhân chọn lựa, ở trên bãi này.
Tách bày xấu tốt mảy may,
Cá
to bỏ giỏ, nhỏ bày bỏ đi.
Tốt
lành nhân ái từ bi,
Tới
ngày tận thế, phân ly đôi đường.
Thiên thần tách biệt đối phương,
Kẻ
lành nhân đức, thiện lương cuộc đời.
Ngó nhìn người dữ chơi vơi,
Nghiến răng khóc lóc, bể khơi hỏa lò.
Những thầy thông giáo so đo,
Biết dùng cũ mới, trong kho của mình.
Nước Trời mầu nhiệm thiên linh,
Nhiệt tâm chiếm lấy, an bình sống vui.
THỨ SÁU, TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN
(Lev 23, 1. 4-11 15-16; Mt 13, 54-58).
QUÊ QUÁN
Trở
về quê quán truyền rao,
Hội
đường giảng dạy, xôn xao xóm làng.
Ngạc nhiên lời giảng cao sang,
Thực hành dấu lạ, tiếng vang khắp miền.
Đồng song nghi vấn làm phiền,
Bởi
đâu ông ấy, dáng hiền khôn ngoan.
Nghi ngờ thắc mắc lo toan,
Con
ông thợ mộc, cả đoàn người thân.
Ma-ry thánh mẫu cận lân,
Môn
đồ yêu dấu, sống gần ngay bên.
Bởi
đâu ông được ơn trên,
Khinh thường chối bỏ, xưng tên nhạo cười.
Giê-su nhắc nhở mọi người,
Không ai vinh dự, tự nơi quê mình.
Lòng tin chẳng có đáp tình,
Chúa đành im lặng, bình sinh loan truyền.
THỨ BẢY, TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN
(Lev 25, 1. 8-17; Mt 14, 1-12).
GIOAN TẨY GIẢ
Quận vương lên tiếng hỏi rằng,
Gio-an Tẩy Giả, phải chăng người này.
Giê-su danh tiếng lạ thay,
Gio-an
sống lại, chính thầy Giê-su.
Hê-rô-đê giữ mối thù,
Vua
đòi lấy vợ, cho dù can ngăn.
Chi
bằng tống ngục Gio-an,
Tùy
cơ ứng biến, mưu bàn kế hay.
Mừng ngày sinh nhật đêm nay,
Gái
cưng nhảy múa, mê say lòng người.
Vui
lòng đoan hứa đôi lời,
Theo lời mẹ dặn, kết đời Gio-an.
Đặt
đầu trên đĩa trao ban,
Mang về cho mẹ, thỏa tràn ước mong.
Gio-an sứ mệnh tinh trong,
Chứng nhân sự thật, thật lòng hiến thân.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York