(Ga 10:1-10)
CHIÊN THIÊN CHÚA.
Ai không qua cửa mà vào,
Đi qua lối khác, trèo rào nhảy dô.
Đó là trộm cướp hồ đồ,
Giả nhân bất nghĩa, nông nô gian tà.
Ai mà qua cửa vào ra,
Chúa chiên dẫn dắt, hải hà yêu thương.
Nhiệt tâm đi trước dẫn đường,
Đàn chiên theo lối, tựa nương tháng ngày.
Đồng xanh cỏ mới tràn đầy,
Bên dòng suối mát, sum vầy thảnh thơi.
Chăm nom sức khỏe mọi thời,
Con nào yếu bệnh, tới nơi chữa liền.
Chính Ta là cửa chuồng chiên,
Dủ lòng thương xót, nhân hiền bao dung.
Xả thân yêu mến đến cùng,
Chiên Ta nghe tiếng, tín trung gọi mời.
Lãnh ơn cứu độ muôn đời,
Ban cho sự sống, cao vời biết bao.
Đàn chiên được sống dồi dào,
Chúa Chiên chiến thắng, bước vào vinh quang.
Kinh Thánh Cựu Ước dùng hình ảnh con chiên hiền lành trong nhiều vai trò khác nhau. Chiên gánh tội thay cho người ta. Dùng chiên để hiến tế. Giết chiên để tưởng niệm mỗi dịp lễ Vượt Qua. Chiên bị đem xén lông không kêu ca. Hình ảnh con chiên qúa quen thuộc trong các cuộc dâng tiến lễ toàn thiêu của người Do-Thái.
Chúa Giêsu được thánh Gioan Tẩy giả giới thiệu là Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian. Thiên Chúa là mục tử tốt lành. Người mục tử chăm sóc từng con chiên. Người mục tử uốn nắn và sửa trị từng con chiên trong tình yêu thương. Chúa Giêsu được gọi là Chúa Chiên Lành. Chúa Chiên hy sinh mạng sống vì đàn chiên. Chúa Chiên sống chết với bày chiên của mình. Người tin Chúa được gọi là con chiên, hình ảnh chiên con bước theo chủ chiên.
Chủ chiên tốt lành là chủ chiên đi trước và đàn chiên theo sau. Chiên nghe theo tiếng kẻ ấy. Truyện kể: Có hai đàn chiên ở chung một chuồng. Sáng sớm người chủ chăn hô to Marah, tất cả các chiên của ông rời chuồng đi theo ông. Người thợ chăn kia thấy thế lấy làm ngạc nhiên. Ông mượn áo choàng và gậy của người chăn chiên, ông hô Marah, nhưng chẳng có con chiên nào để ý đến. Ông hỏi người chăn chiên: Có khi nào chiên của ông đi theo người khác không? Chủ chiên nói rằng: Có chứ, đôi khi con chiên bị bệnh hay cứng đầu. Nó sẽ đi theo người khác. Chiên ngoan hiền sẽ theo chủ của nó.
Chúng ta có Chúa Giêsu là Đấng chăn chiên tốt lành. Chúa đã lập Giáo Hội và trao quyền chăm sóc cho các tông đồ và những người kế vị các ngài. Trong Giáo Hội, Chúa tiếp tục chăn dẫn đoàn chiên tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi. Nơi có nguồn sống ân điển và sự sung mãn. Chúa bồi dưỡng đàn chiên qua các bí tích, đặc biệt là bí tích Thánh Thể.
Hình ảnh chủ chiên tốt lành là hình ảnh của các cha mẹ, thầy cô, các tu sĩ, linh mục, những người có trách nhiệm hướng dẫn tinh thần. Họ là mẫu gương đi trước, hướng dẫn cho đoàn con cái theo sau sống con đường chính trực. Họ cần hiểu biết nhu cầu của từng cá nhân, từng thành viên. Hiểu được tâm trạng và hoản cảnh khó khăn của từng người. Với sự cảm thông, họ có thể cùng nâng đỡ, ủi an và khuyến khích nhau sống đạo.
Chúa Chiên đã hy sinh cho đoàn chiên. Các bậc cha mẹ và thầy dạy được mời gọi trở nên những chủ chăn tốt. Biết dẫn dắt con cái đến dòng suối mát của yêu thương và thông cảm. Con cái ngoan hiền biết nghe theo lời của chủ chăn. Xin Chúa cho chúng con luôn là những con chiên ngoan hiền biết lắng nghe và bước theo tiếng chủ chiên.
THỨ HAI, TUẦN 4 PHỤC SINH
(Ga 10, 1-10).
CHUỒNG CHIÊN
Ai không qua cửa chuồng chiên,
Trèo vào lối khác, gây phiền giáo gian.
Họ là trộm cướp phá tan,
Chia bầy cắt nhóm, xa đàn chiên con.
Chủ chăn trung tín sắt son,
Bước qua cửa hẹp, sống còn bên nhau.
Đích thân chủ gọi tên mau,
Nghe theo tiếng ấy, theo sau từng đàn.
Chủ chiên đi trước theo làn,
Đàn chiên dõi bước, ngập tràn yêu thương.
Dù cho vạn mối đường trường,
Chiên nghe theo chủ, một phương tìm về.
Giê-su Chiên Chúa cận kề,
Chính Ngài là cửa, chẳng nề tấm thân.
Chúa thương nhân loại vô ngần,
Ai vào qua cửa, dự phần phúc vinh.
THỨ BA, TUẦN 4 PHỤC SINH
(Ga 10, 22-30).
NGÔI LỜI
Chúa đi bách bộ quanh đền,
Mùa đông Cung Hiến, ngay bên Đền Thờ.
Những người Do-thái lơ mơ,
Họ còn thắc mắc, nghi ngờ Ngôi Hai.
Không tin nhận Đấng Thiên Sai,
Chối từ tin kính, lòng chai trí hèn.
Thực hành nhân chứng muối men,
Nhân danh Đức Chúa, ngợi khen Vua Trời
Những ai nghe tiếng Ngôi Lời,
Như chiên trung tín, gọi mời theo Ta.
Ta ban sự sống hải hà,
Sẽ không hư mất, mưa sa phúc lành.
Không ai cướp được thánh danh,
Cha Ta là Đấng tốt lành vô song.
Thông ban phúc lộc trí lòng,
Cha Con là một, hợp trong Thánh Thần.
THỨ TƯ, TUẦN 4 PHỤC SINH
(Ga 12, 44-50).
SỰ SÁNG
Ta là sự sáng thế gian,
Ai tin sẽ được, ơn ban sáng ngời.
Cha Ta là Đấng cao vời,
Thông ban sự sống, cho người tin yêu.
Ai mà tuân giữ mọi điều,
Cha cho hưởng phúc, cao siêu cõi trời.
Ngôi Hai xuống thế làm người,
Không vì xét xử, người đời thế gian.
Nhưng là cứu độ thông ban,
Cứu nhân độ thế, phá tan tội tình.
Ai không chấp nhận cứu sinh,
Chối từ thánh ý, tự mình rời xa.
Ai mà khinh dể lời Ta,
Thiên thần xét xử, thanh tra sự đời.
Cha ban sự sống đời đời,
Cho người trung tín, rạng ngời thiên thu.
THỨ NĂM, TUẦN 4 PHỤC SINH
(Ga 13, 16-20).
ĐÓN NHẬN
Tiệc ly nhắn nhủ đôi lời,
Rửa chân môn đệ, kêu mời khiêm nhu.
Cùng nhau phục vụ đền bù.
Chủ nhân cao trọng, cho dù đổi thay.
Phúc cho đầy tớ thằng ngay,
Báo công ân đức, đắng cay phận người.
Thánh Kinh ứng nghiệm trong đời,
Một người trong số, nghe lời quỉ ma.
Giơ chân đạp gót vào Ta,
Cho dù ăn bánh, tâm tà xấu xa.
Ai nghe tin vững lời Ta,
Nghĩa là đón nhận, Chúa Cha sai Thầy.
Khuyên răn dạy bảo lời này,
Con là tôi tớ, hăng say phận mình.
Chu toàn ơn gọi thọ sinh,
Thực hành sứ mệnh, tâm linh rạng ngời.
THỨ SÁU, TUẦN 4 PHỤC SINH
(Ga 14, 1-6).
ĐƯỜNG THẬT
Con đừng xao xuyến trong lòng,
Tin vào Thiên Chúa, cầu mong phước lành.
Trên nơi thượng giới xanh trong,
Có nhiều chỗ ở, trong vòng tay Cha.
Thầy đi dọn chỗ thiên tòa,
Mai ngày trở lại, bao là hân hoan.
Đón về xum họp một đoàn,
Tín nam thiện nữ, thành toàn ước mong.
Tô-ma thưa Chúa thật lòng,
Chúng con không biết, theo dòng lối đi.
Giê-su đáp lại khó chi,
Thầy là sự sống, đường đi lối về.
Sống theo sự thật mọi bề,
Ơn trên phù giúp, cận kề bên Ta.
Những ai đến được với Cha,
Chu toàn thánh ý, vâng qua ý Thầy.
THỨ BẢY, TUẦN 4 PHỤC SINH
(Ga 14, 7-14).
DANH THẦY
Những ai xem thấy Thầy đây,
Cũng là nhìn biết, Cha Thầy ngay bên.
Các con đã biết từ trên,
Cha Thầy hiện diện, dựng nên đất trời.
Ông Phi-lip-phế chẳng rời,
Xin Thầy cho thấy, rạng ngời Chúa Cha.
Giê-su mạc khải rằng là,
Thấy Thầy là thấy, Chúa Cha vĩnh hằng.
Chính Thầy hiện hữu quyền năng,
Trong Cha từ thuở vinh thăng đời đời.
Hãy tin tuyệt đối Ngôi Lời,
Sẽ làm dấu lạ, cao vời biết bao.
Thầy về thiên giới trên cao,
Danh Thầy thực hiện, lớn lao trên đời.
Điều gì cầu khẩn ơn trời,
Thầy ban phúc lộc, mọi thời khấn xin.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York