Nhân dịp Hội Thánh sắp mừng lễ thánh Bênêđictô, vị thánh mà Đức Thánh Cha
Bênêđictô XVI chọn làm tông hiệu của mình, chúng ta cùng cảm nhận công ơn của
ngài và vị kế nhiệm ngài, Đức Thánh Cha Phanxicô.
Không như nhiều thế kỷ trước, lần đầu tiên, ở đầu thế kỷ XXI này, Hội Thánh Công
giáo cùng lúc hiện hữu hai đức giáo hoàng, nhưng tất cả mọi sự đều bình an.
Vài năm qua, từ khi Hội Thánh có thêm Đức giáo hoàng mới, Đức Phanxicô, ai cũng
cảm nhận trong cả Hội Thánh một bầu khí yêu thương, hạnh phúc, vui mừng, sung
sướng.
I. GIÁO HOÀNG PHANXICÔ.
Chưa từng có thời nào, Hội Thánh cùng lúc hiện diện hai vị Giáo hoàng mà khắp
nơi yên bình, vui tươi như thế. Chỉ có hai vị Giáo hoàng cùng hiện diện trong
một triều đại của Đức Phanxicô – người mới bắt đầu trở thành Giáo hoàng của Hội
Thánh Công giáo từ 19 giờ ngày 13.3.2013 – mới trở nên thời điểm lịch sử của
niềm hạnh phúc mà cả Hội Thánh đang tận hưởng.
…Quay về thời điểm của hơn hai năm trước, trong chính những giây phút đầu tiên
còn lắm ngỡ ngàng trong bộ y phục màu trắng truyền thống của một vị Giáo hoàng,
Đức tân Giáo hoàng đã mời gọi mọi người hãy hiệp cùng với mình nhớ đến và cầu
nguyện cho Đức cựu Giáo hoàng vừa rời ngai tòa thánh Phêrô chỉ mới vỏn vẹn mười
ba ngày.
Đức Phanxicô đã cầu nguyện cho Đức Bênêđictô. Đức Phanxicô đã công khai mời gọi
mọi người hiệp với lời cầu nguyện của mình để hướng về Đức Bênêđictô. Đức
Phanxicô đã dùng những lời kinh đơn giản nhất, bình dân nhất để mọi người có thể
đọc dễ dàng mà kêu xin Chúa gìn giữ Đức Bênêđictô.
Vài ngày sau đó, cũng trong thời gian mới mẽ, còn đầy ngỡ ngàng của một tân Giáo
hoàng, Đức Phanxicô đã nói chuyện bằng điện thoại để chào Đức Bênêđictô.
Năm ngày sau khi ngồi vào tòa Phêrô, ngày 18.3.2013, ngày áp lễ thánh Giuse, bổn
mạng của Đức Bênêđictô, một lần nữa, đức tân Giáo hoàng Phanxicô lại trao đổi
qua điện thoại để mừng bổn mạng Đức Bênêđictô.
Chưa hết, trong khi cả Hội Thánh nói riêng, cả thế giới nói chung, đang theo dõi
từng bước chân, từng động thái, từng biểu hiện của vị Mục Tử mới của Hội Thánh,
thì ngày 23.3.2013, năm ngày sau cuộc nói chuyện lần thứ hai qua điện thoại với
Đức Bênêđictô, và mười ngày sau khi lên ngôi giáo hoàng, Đức Phanxicô đã làm cho
cả Hội Thánh kính phục, cả thế giới ca ngợi: Ngài đã đến Castel Gondolfo, nơi
Đức Tiền Nhiệm của mình đang tạm lưu trú để chào và thăm hỏi.
Đức Tiền Nhiệm Bênêđictô XVI đã thân hành ra tận sân bay của biệt thự Castel
Gondolfo để đón Đức Tân Nhiệm Phanxicô. Tại đây đã diễn ra một sự chào đón lịch
sử chưa từng có: hai vị Giáo hoàng đã ôm nhau vui mừng!
Hai vị Giáo hoàng đã cùng quỳ trên một chiếc ghế để cầu nguyện trong nhà nguyện
của biệt thự. Hai vị đã chuyện trò tại thư viện của biệt thự kéo dài đến 45
phút. Trong ngày hồng phúc lịch sử này, Đức cựu Giáo hoàng đã khoản đãi Đức tân
Giáo hoàng bữa trưa thật nồng ấm, chan chứa yêu thương.
Đây là cuộc hội họp có một không hai chưa từng có trong lịch sử hơn 2.000 năm
của Hội Thánh Công Giáo: Giáo hoàng đương nhiệm gặp gỡ Giáo hoàng tiền nhiệm,
một người tự nguyện từ chức Giáo hoàng, nhưng không bị sống trong cảnh giam tù.
Và một người vừa lên ngôi giáo hoàng đã yêu thương, quý mến vị tiền nhiệm của
mình.
II. NHẮC LẠI KHOẢNH KHẮC LỊCH SỬ CUỐI THẾ KỶ XIII.
Khác hẳn hoàn cảnh của thời cuối thế kỷ thứ XIII: Ngày 4.4.1292, Ðức Giáo hoàng
Nicôla IV từ trần. Nhưng trong hai năm và ba tháng, Hội Thánh không thể tìm ra
người kế vị ngài.
Sau cùng, nghe biết sự thánh thiện của một linh mục ẩn sĩ dòng Biển Đức, Cha
Phêrô del Morrone hay Pietro del Angelery. Và dù cha đã tám mươi bốn tuổi, hồng
y đoàn đã chọn cha làm giáo hoàng ngày 5.7.1294. Cha Phêrô del Morrone đau khổ
nhiều, khi nghe tin ấy, nhưng vì vâng lời, cha phải chấp nhận và chọn tông hiệu
là Celestine V.
Quyết định này đã đưa đến nhiều thảm họa cho Hội Thánh, vì Ðức Celestine V không
thích hợp với vai trò giáo hoàng trong bất cứ khía cạnh nào, ngoại trừ sự thánh
thiện. Ngài quá khiêm tốn và đơn sơ nên bị nhiều người lợi dụng. Ngài trở thành
con cờ chính trị của Vua Charles II nước Naples.
Không bao lâu sau khi Đức Celestine V lãnh đạo Hội Thánh, nhiều vấn đề phức tạp
đã xảy ra. Ngài tỏ ra bất lực trong vai trò lãnh đạo tối cao của Hội Thánh hữu
hình. Sau cùng, ngày 13.12.1294, ngài quyết định từ chức sau năm tháng và chín
ngày trên ngôi giáo hoàng.
Trong ngày từ chức, Đức Celestine V đã thực hiện một cử chỉ khiêm tốn hết sức,
đó là quỳ gối tạ tội trước Hồng y Ðoàn vì đã không chu toàn nhiệm vụ cai quản
Hội Thánh.
Tưởng được yên thân để sống đời ẩn dật của một ẩn sĩ như trước, nhưng hậu quả
của các quyết định trong thời gian Đức Celestine V làm giáo hoàng, một mặt đã
để lại nhiều nghi vấn nơi Ðức Boniface VIII, vị tân giáo hoàng kế nhiệm, mặt
khác, sợ người ta lợi dụng Đức cựu Giáo hoàng đơn sơ hiền lành, để tạo ra một
cuộc chia ly rong Hội Thánh, hoặc người ta có thể dựa vào Đức Celestine V để
chống lại mình, tháng 6.1295, Ðức Boniface VIII đã giam Đức Celestine V trong
thành Fumone.
Trong cảnh tù tội, Đức Celestine V bị sỉ nhục và chịu gian khổ, nhưng không hề
than thở một lời. Trái lại, ngài gửi thư cho Ðức Boniface, cho biết ngài rất hài
lòng khi được giam cầm và không còn muốn gì hơn. Ngài thường nói: “Tôi không
mong muốn gì hơn ở thế gian này ngoài căn phòng nhỏ hẹp; và họ đã cho tôi toại
nguyện”.
Trong thời gian tù đầy, ngài hát thánh vịnh đêm ngày. Một ngày trong tháng năm
1296, ngài báo trước với lính canh là ngài sẽ chết vào cuối tuần. Đúngvậy, sau
khi kết thúc bài thánh vịnh trong giờ kinh sáng ngày thứ bảy 19.5.1296, Đức
Celestine V qua đời như đã tiên báo. Khoảng hơn mười tháng tù đầy, Đức Thánh Cha
Celestine V không bao giờ giảm bớt lối sống khắc khổ, không bao giờ ngưng kết
hợp với Chúa Kitô.
Sau khi qua đời, Đức Thánh Cha Celestine V đã làm nhiều phép lạ. Ngài được Ðức
Clêmentê V phong thánh năm 1313.
III. ĐỨC TIỀN NHIỆM BÊNÊĐICTÔ XVI.
Còn Đức Bênêđictô XVI, cựu Giáo hoàng, tự mình rút lui khỏi ngai tòa thánh Phêrô
đã vài năm, trong ngày cuối của triều đại mình, ngày thứ năm 28.5.2013, tại
phòng Clementine, trong khi chào từ biệt các Hồng y (những người cộng tác với
ngài tại giáo triều và nhiều vị khác trên thế giới vừa về đến Rôma nhằm chuẩn bị
vào Mật nghị bầu giáo hoàng) để ẩn mình hoàn toàn, đã cất lên lời hứa cảm động:
“Trong số quý anh em sẽ có một vị giáo hoàng mới,
tôi hứa sẽ tôn kính và vâng phục vô điều kiện vị tân giáo hoàng”.
Rồi trong âm thầm sau những ngày từ nhiệm, Đức Bênêđictô XVI đã cầu nguyện thật
nhiều cho Hội Thánh, cho Mật nghị Hồng y, cho việc bầu cử và tuyển chọn Đức tân
Giáo hoàng, và cho chính Đức tân Giáo hoàng.
Cầu nguyện cho cả Hội Thánh là điều mà Đức Bênêđictô đã nhắm đến và đã thông báo
trong ngày tuyên bố từ nhiệm:
“Tôi cũng muốn tận tụy phục vụ Hội Thánh của Thiên Chúa trong tương lai thông
qua một cuộc sống tận hiến cho việc chuyên tâm cầu nguyện”
(diễn từ ngày 11.2.2013).
Và:
“Tôi sẽ vẫn còn nơi con tim tôi, nơi tình yêu của tôi, nơi lời cầu nguyện của
tôi, nơi những suy tư của tôi, và với tất cả sức mạnh nội tâm của mình, lòng yêu
thích hoạt động vì thiện ích chung của Giáo Hội và nhân loại”
(diễn từ cuối cùng ngày 28.3.2013).
Đức cựu Giáo hoàng Bênêđictô XVI đã để lại cho chúng ta bài học khiêm nhường sâu
sắc: Bởi chính vì lòng yêu mến Chúa, và đức khiêm nhường lớn lao, ngài đã tự
truất chức, để trở thành một Giáo hoàng về hưu không còn chút quyền lực nào.
Đức cựu Giáo hoàng Bênêđictô XVI đã tự tước bỏ danh dự Giáo hoàng của chính
mình, để từ nay rút lui vào hậu trường của Hội Thánh, một sự rút lui hoàn toàn,
không còn một chút ảnh hưởng hay tiếng nói, giảng dạy hay phán quyết nào trên
toàn cõi Hội Thánh.
Thật ra, việc Đức Bênêđictô XVI từ nhiệm, dù không lấy gì làm lạ ở độ tuổi của
ngài, vì cách đây hơn 10 năm, Đức Cố Giáo hoàng Gioan Phaolô II cũng qua đời
(tháng 4.2005) suýt soát ở độ tuổi 85 sau một thời gian lâm bệnh.
Kế vị từ ngày đó cho đến khi nghỉ ngơi, Đức Bênêđictô XVI đang càng ngày càng
già yếu hơn. Cũng như vị tiền nhiệm, ngài đang dần khép lại triều đại Giáo hoàng
của mình.
Nhưng Đức Bênêđictô vẫn có thể tại vị đến lúc ngài qua đời, vì ngài có quyền ấy,
và vì không một ai có quyền buộc ngài phải về hưu. Nhưng cuối cùng, vì lòng yêu
mến Hội Thánh, đã khiến ngài đặt Hội Thánh lên trên cá nhân mình, ngài đã tự
nguyện ra đi khỏi sứ vụ Mục Tử tối cao nơi trần thế.
Ở tuổi 78, sau nhiều lần xin từ chức khỏi chức vụ Tổng Trưởng Bộ Giáo Lý Đức
Tin, vẫn được Hồng y đoàn tín nhiệm trao quyền cai quản Hội Thánh, Đức Hồng y
Joseph Ratzinger, mà nay là Đức cựu Giáo hoàng Bênêđictô XVI, nhận lãnh trọng
trách của đấng kế vị thánh Phêrô, và đã chu toàn trọng trách một cách tuyệt vời.
Trong suốt thời gian ấy, chưa một lần nào công việc của ngài bị gián đoạn do sức
khỏe, hay phải nhập viện.
Trong trách vụ Giáo hoàng, Đức Bênêđictô đã làm việc mỗi ngày cách tài tình với
nhịp độ làm việc dày đặc các công tác tại giáo triều. Ngài bất chấp tuổi cao sức
yếu, miễn làm sao hoàn thành tối đa mọi công tác để xây dựng Hội Thánh Chúa.
Như vị tiền nhiệm của mình, Đức Thánh Cha Bênêđictô XV đã dành nhiều cuộc gặp gỡ
quan trọng với nhiều nhân vật nổi tiếng, nhiều nhà lãnh đạo của nhiều quốc gia
hoặc của thế giới và nhiều nhà lãnh đạo các tôn giáo ở nhiều châu lục.
Ngài liên tục có những bài giáo lý thâm sâu dành cho khách hành hương hàng tuần
và không ngần ngại dành cho họ những buổi triều yết, những gặp gỡ đầy tình yêu
mến.
Trong triều đại của mình, dù già yếu, Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI đã thực hiện
24 chuyến tông du đến sáu lục địa và ba lần chủ trì Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới
(Đức năm 2005, Úc năm 2008, Tây Ban Nha năm 2011).
Trong các thông điệp của mình, nhất là trong cuốn “Chúa Giêsu thành Nazareth”,
Đức Bênêđictô XVI liên tục đòi con người hãy trở về với Chúa Kitô, hãy liên kết
tình yêu của Chúa Kitô với việc thưc hành bác ái.
Ngài cũng đòi con người, qua cuộc sống, qua mọi hoạt động trên trần thế, hãy chỉ
sống theo tinh thần Tin Mừng, và thực tâm tận hiến cho Chúa Kitô.
Hoạt động của Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI, dù chỉ ngắn ngũi trong chưa đầy 8
năm, nhưng chắc chắn, chúng ta không thể kể hết được. Bởi đó là hoạt động của
một con người luôn luôn hăng say, luôn luôn hướng tới, và không dừng lại ở bất
cứ giây đồng hồ nào.
Ngài là vị mục tử hiền lành, khác hẳn những gì mà người ta tiên đoán khi ngài
mới lên ngôi Giáo hoàng năm 2005. Lúc đó, người ta khéo tưởng tượng, Hội Thánh
với Đức Bênêđictô sẽ là một Hội Thánh cứng rắn, vì bản thân Đức Giáo hoàng là
con người sắt thép, cứng nhắt.
Nhưng không, bởi khi Đức Thánh Cha Bênêđictô tuyên bố từ nhiệm, cả thế giới phải
lần lượt rơi vào nhiều trạng thái, từ chưng hửng, tiếc nuối, đến chân thành nhìn
nhận ngài là vị mục tử hiền lành, khiêm tốn, khôn ngoan, khéo léo, dễ mến…
Từ nay, tinh thần Giáo hoàng Bênêđictô XVI sẽ không bao giờ mai một trong lòng
người: Đó chính là tinh thần hy sinh chính mình để danh Chúa, để Hội Thánh của
Chúa không bị thiệt thòi.
Đó cũng chính là tinh thần triều mến, ấp ủ Hội Thánh, bởi ý thức đó là công
trình của Thiên Chúa mà mình chỉ được phép phát huy và bảo tồn…
III. BIẾT ƠN HAI ĐỨC THÁNH CHA.
Trước hết, chúng ta cảm tạ Chúa, vì Chúa luôn yêu thương, quan tâm đến vườn nho
là Hội Thánh của Chúa, nên qua mọi thời, Chúa vẫn không ngừng gởi đến trong vườn
nho này những vị mục tử luôn hăng say vì Tin Mừng của Chúa Kitô, vì sự nghiệp
xây dựng và phát triển cơ đồ của Chúa Kitô, cũng như sự nghiệp cứu rỗi, và đưa
nhân loại về một mối duy nhất cánh chung mà Chúa Kitô hằng mong ước và đòi hỏi…
Chúng ta cảm tạ Chúa, vì từng thời kỳ, từng giai đoạn khác nhau của nhân loại và
của Dân Chúa mà những vị mục tử nhân danh quyền của thánh Phêrô, thể hiện đường
lối lãnh đạo tài tình, khôn ngoan, dẫn đưa Dân Chúa luôn luôn theo đường lối
thánh ý Chúa, và đạt hiệu quả thánh thiện tốt đẹp…
Chúng ta tạ ơn Chúa đã ban cho Hội Thánh vị mục tử như lòng Chúa ước mong và Dân
Chúa trông chờ.
Chúng ta cảm tạ Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI vì những công trình lớn lao ngài làm
cho Hội Thánh khi còn lãnh đạo Hội Thánh, cũng như khi ẩn mình để đêm ngày cầu
nguyện cho Hội Thánh.
Chúng ta cảm ơn tấm gương sống thánh thiện mà Đức Bênêđictô nêu cao, để mỗi
người chúng ta nhìn vào đó mà luôn sống vì Chúa, vì Hội Thánh, vì mọi con người
như chính bản thân ngài.
Đức Bênêđictô XVI là gợi hứng cho nhiều người thích sống lối sống khiêm nhường,
ẩn khuất qua việc ngài tự rút lui khỏi tòa Phêrô.
Đức Bênêđictô XVI còn là kiểm mẫu về lòng yêu thương Hội Thánh. Chính vì lòng
yêu thương này, ngài sợ gây nên những thiệt thòi cho Hội Thánh, khi ngài là vị
lãnh đạo tối cao của Hội Thánh, đang dần đuối sức.
Chúng ta không quên bày tỏ lòng biết ơn đức đương kim giáo hoàng Phanxicô. Ngài
là vì giáo hoàng giản dị, thích sống gần gũi với mọi người, chọn người nghèo làm
bạn…
Ngài dám nghĩ đến, và đã thực sự bắt đầu tìm cách đổi mới Hội Thánh, và thay đổi
giáo triều.
Chúng ta biết ơn Đức Phanxicô vì, với tài lãnh đạo của một vị giáo hoàng mục vụ,
ngài đã thổi vào Hội Thánh một hơi thở mới, một làn gió mới rất riêng, rất đậm
nét
Jorge Mario Bergoglio – Phanxicô.
Ngài không ngại khó, ngại khổ để ra đi đến những nơi được coi là “điểm nóng”,
điểm “nhạy cảm” để mang lại lợi ích cho Hội Thánh của Chúa.
Biết ơn Đức Phanxicô vì, nếp sống, lối suy tư, nếp nghĩ, nếp làm, cách giao
tiếp, cách thể hiện bản thân…, tất cả đều toát lên sự thánh thiện, sự yêu thương
và thiết tha với cuộc đời, và linh hồn con người.
Xin cám ơn hai Đức Giáo hoàng. Cám ơn vì tất cả những gì các ngài đã sống, đã
làm, đã để lại và tỏa rạng.
Xin cám ơn lòng yêu mến Chúa thật thâm sâu mà các ngài luôn thể hiện, để mọi tín
hữu, mọi con người đều có thể đón nhận thành bài học cho mình về lòng yêu mến
Chúa.
Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG