Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng

Gs. Nguyễn Văn Thành
Mục Lục

Chương I : Cuộc-đời muôn màu muôn sắc

Chương II : Chiếc cầu tre lắc lẻo

Chương III : "Tin là Yêu"

Chương IV : Con đường Đức-tin diệu vợi

Chương V : Ánh-sáng đến trong thế-gian

Chương VI : Trời mới - Đất mới

Chương VII : "Tấm và Cám" trong nội tâm của Chúng ta

Chương VIII : Đức Kitô trở lại trong vinh quang

Chương IX : Chuyển hoá môi trường

Chương X : Mầu-nhiệm Thánh-giá

Chương XI : Rao giảng Tin-mừng

Chương XII : Hướng đến một nền Thần học Việt Nam

Chương XIII : "Anh em hãy vui luôn..."

Chương XIV : "Đức Kitô là tất cả"

Chương XV : Trong Đức Kitô

Chương XVI : Thiên Chúa làm "Bụi đất"

Chương XVII : "Xin đừng sợ"

Chương XVIII : Hỡi Tín-hữu, ngươi ta ai?

Chương XIX : Đức-tin và Văn-hoá

Chương XX : Thay lời kết - Hãy trao cho nhau một tấm lòng...

CÙNG MỘT TÁC GIẢ

Lắng Nghe, Một Quà Tặng Vô Giá !

Lòng Tự Tin - Hành trang cho ngàn năm thứ ba

Khung trời mở rộng bằng con đường thuyên giải

Bản câu hỏi về tính tình

Phát Huy Quan Hệ Xã Hội Trong Vấn Đề Giáo Dục Trẻ Em Tự Kỷ

Trong Đức Kitô

Nguy cơ Tự Kỷ (nơi trẻ em từ 0 đến 7 tuổi)

Trẻ Em Tự Bế (Autistic Children) - Phương thức giáo dục và dạy dỗ

Quan hệ mẹ con : Bài học đầu tiên của cuộc sống

Phương Pháp Tâm Vận Động

Trẻ Em Chậm Phát Triển

Đồng Cảm Để Đồng Hành

Lắng Nghe Chúa Thánh Thần

Đối Thoại Một quê hương Tình Người

Nguyễn Trãi, Vạn Xuân và Đại Việt

Con Đường Bao Dung

Huyền Sử Việt Nam

Tư Duy và Hành Động

Trong Đức Kitô
Chương I : Cuộc-đời muôn màu muôn sắc

Em De Colores thân yêu !

Cơ hồ một hoạ sĩ đang "xuất thần" muốn để lại trên mặt giấy những phút giây "trải nghiệm" bao la và sâu thẩm của đời mình...anh cũng vội vã ghi lại một đôi dòng những tâm sự còn nóng hổi, đã chớm nở trong cõi lòng Anh ! Phải chăng đó là những nụ hoa Quỳnh mà em đã chờ đợi trong bao nhiêu năm tháng, với nhiều nước mắt và hy sinh, kèm theo những lời cầu thinh lặng, trên mỗi bước đường của em.

Ai gieo trong nước mắt...sẽ gặt trong hân hoan!

Hẳn thực trong ba ngày tĩnh huấn Cursillo tại Paris, từ mùng 5 đến mùng 8 tháng 8 năm 1999, con người cũ của anh đã được chôn vào mồ với Đức Kitô. Cùng với Ngài, Anh đã mở mắt nhìn thấy ngục tù của cuộc đời đã trói buộc và giam hãm con người của Anh, trong hơn 60 năm. Cùng với 23 người anh em khác, Anh đã đồng hành chia sẻ. Ai buồn mà Anh không khóc với họ? Ai khổ đau mà lòng Anh không nhức nhối?

Có những phút giây lung linh, diệu vợi...chỉ bàng hoàng thoáng qua...cơ hồ cùng với Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an anh được đưa lên Núi Thánh. Anh đã sung sướng hồ hởi như một trẻ thơ, được vùi đâu vào lòng Mẹ. Được Mẹ ru ngủ với tiếng hò ca dao , tục ngữ...Được Mẹ đánh thức dậy, với những giọng hát êm đềm, họa mi... Hơn 70 anh chị em trợ tá đã tiếp tay cho Mẹ, chăm sóc cho anh, trong từng ly từng tí...Anh biết có nhiều tâm hồn rất kín đáo, tế nhị... không một lần xuất hiện, bắt tay, chào hỏi, uỷ lạo... Trong bóng tối của im-lặng, họ là những cánh chim Bồ-câu đang làm công việc của Chúa Thánh Thần: soi sáng, hướng dẫn, dạy dỗ, nâng đỡ, và nhất là cầu nguyện:

"Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều, và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em." 1 .

Thay vì mô tả một cách chính xác và khách quan bao nhiêu trải nghiệm nhiệm mầu và mênh mông ấy...Anh chỉ có thể kể lại cho em nghe, những bài học mà anh đã ghi nhận. Đó là những mùa màng thu hoạch trong ba ngày tĩnh huấn. Nói được đó là "hành trang" hay là "của ăn bới đi đường" cho ngày thứ tư của Anh. Nhờ đó, tất cả cuộc đời còn lại của Anh sẽ "là một Thánh-lễ Vượt-qua" mãi mãi kéo dài cho đến ngày thứ năm, khi Đức Kitô trở lại và đem chúng ta "lên Trời".

1- Nói một cách cụ thể, trong ngày thứ tư còn lại, Anh làm những gì để cuộc đời Anh có thể trở thành một "Thánh-lễ vượt qua", không bao giờ có điểm chấm dứt? Anh xin trả lời : Anh ăn, anh ngủ, anh đi, đứng, nằm, ngồi...anh làm việc như mọi người ! Thế thì có gì khác biệt đã xảy ra so với cuộc đời trước ba ngày tĩnh huấn Cusillo ?

Hẳn thực, trước kia Anh cũng ăn. Nhưng bây giờ Anh Biết anh ăn như Đức Kitô, với sức mạnh trợ lực của Chúa Thánh Thần. Vào ngày thứ tư, Anh cũng đi ngủ như trước đây. Nhưng bây giờ Anh đi ngủ như một hôm nào đó, Đức Kitô đã đi ngủ. Và ngọn đuốc của Chúa Thánh Thần vẫn luôn luôn cháy sáng trong tâm hồn của Anh.

Nói tóm lại, như Thánh Phaolô đã dạy, "tôi sống, nhưng đâu phải là tôi sống. Chính Đức Kitô sống trong tôi. Sống đối với tôi là Đức Kitô !" .

2- Để có thể "mặc lấy Đức Kitô và mọi tâm tình của Ngài", Anh phải ngày ngày ý thức một cách thâm sâu "Ngài là lý tưởng" của đời Anh. Để hiểu rõ lý tưởng là gì, Anh đã ghi lòng tạc dạ mấy điều sau đây :

Lý tưởng là điều quan trọng số một cho đời tôi .

Vì lý tưởng, tôi sẵn sàng sống chết. Đưa cổ cho người ta chém. Đưa tay cho người ta gông cùm lại đem nhốt vào tù.

Vì lý tưởng, tôi không sợ mất nồi cơm ba bữa hàng ngày.

Có lý tưởng trong tâm hồn, tôi không còn gì để sợ !

Đối với một Cursillista, sau khi đã thấm nhuần bài học về Đức Kitô, lý tưởng là "chết và sống lại" mỗi ngày với Ngài, nhờ Ngài và như Ngài. Nhằm sống lý tưởng ấy, chúng ta chỉ có một phương thức duy nhất: "Bám-trụ" vào Ngài. Cành nho bám chặt vào gốc Nho. Bắt chước thánh Phê-rô, Anh có thể khẳng định rằng : "Bỏ Thầy, chúng con còn biết theo ai bây giờ?".

3- Sống được như vậy, có nghĩa là đang được sống lại với Đức Kitô. Trở thành "con người mới", ngày ngày tắm gội trong nguồn suối ơn phúc của Thiên Chúa . Từ trước muôn đời, khi tạo thành Trời-đất, Ngài đã gọi tôi làm nghĩa tử của Ngài. Ngày tôi chịu phép Rửa-tội, Thánh Thần của Thiên Chúa đã đổ xuống trên tôi. Đã xức dầu cho tôi. Và sai tôi đi làm "miệng lưỡi" của Ngài như tiên tri Ê-zê-ki-en.

Để đáp lại Lòng Thương vô biến ấy, tôi chỉ cần bắt chước "người con gái Sion", là Mẹ Maria, mở rộng lòng đón rước Con Ngài. Cưu mang Ngài. Nuôi dưỡng Ngài. Can trường theo gót chân Ngài trên mọi nẻo đường khổ nạn. Và cuối cùng, "đứng thẳng", không nao núng, không ta thán. Tham dự vào Thánh-giá của Ngài với tâm hồn đại dương bao la đầy tha thứ.       

Khi làm những điều ấy, tôi đang tiếp nối những gì Đức Kitô đã bắt đầu trong thân xác của Ngài. Và khi cố quyết nối dài, mở rộng Đức Kitô  như vậy, trong mọi biên cương và bờ cõi của nhân loại, tôi đang hợp tác với chương trình tái dựng của Thiên Chúa. Cùng với Ngài, tôi đang làm cho trời đất đầy hận thù và bạo động này trở thành "Trời Mới và Đất Mới". Trong đó, sẽ không có hai phe: phe thắng và phe bại. Phe thống trị và phe bị trị. Phe đàn áp bóc lột và phe kia gồm có những người thấp cổ bé miệng, đang bị bỏ rơi, phải đi ăn xin trên các lề đường !

Phải chăng đó là sứ mệnh, là ơn gọi của mỗi người Cursillsta? Chúng ta tất cả không trừ sót một ai, là người giáo dân trong lòng Hội-thánh. Mỗi người chúng ta là chi thể của Mẹ, vị hiền thê khả ái của Đức Kitô .

    Chúng ta thuộc về Hội-thánh .

    Chúng ta làm nên Hội-thánh.

    Chúng ta là Hội-thánh.

Cùng với Giáo-hội, mỗi người chúng ta được sai đi để làm chứng và rao giảng về Tình Yêu của Thiên Chúa. Cho nên, thiếu ý thức "đồng cảm" với Hội-thánh, "mang tâm tình ưu tư và hy vọng" của Hội-thánh, chúng ta chỉ là "thanh la phèng phèng, chủm choẹ xoang xoảng" 2  .

4- Nói lên kỳ vọng thâm sâu và cơ bản ấy của mình, phải chăng người Cursillista muốn "đội đá vá trời"? Phải chăng họ đang mộng mị, viễn mơ, không sống trong thực tế? Làm sao trồng cây, khi trời nắng hạ? Làm sao muốn hái quả, giữa thời tiết đông giá? Làm sao tha thứ, khi mọi người chung quanh đang la ó rùm beng, đòi nợ máu ? Cách dây 2000 năm, một người con gái Sion cũng đã đặt lên câu hỏi ấy: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào?" Và Thiên Chúa đã trả lời cho Mẹ Maria: "Thánh Thần sẽ ngự xuống trên Bà !".

Hỡi người Anh-chị-em Cursillista, Thánh Thần sẽ hiện xuống trên chúng ta. Với Ngài, chúng ta có khả năng: "Biến không thành có, hoá bóng đêm thành mặt trời rạng tỏ. Chuyển luân rác, nuôi sống những cánh đồng. Giữa sa mạc, làm tuôn chảy dòng sông. Trong chết chóc, vun trồng hạt mầm sống. Đường chúng ta : "Thứ tha và Hy vọng".

Nếu ngày ngày không đốt cháy và thắp sáng lên ngọn đuốc Đức-tin ấy, trong tâm hồn và cuộc đời, chúng ta còn là người bạn hữu thiết thân của Đức Kitô nữa không? Bao lâu Đức-tin vào Đức Kitô  có mặt trong hành trang của chúng ta, chúng ta còn lo chi? Còn sợ gì? "Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Kitô? Phải chăng là gian truân, khốn khổ, đói rách, hiểm nguy, bắt bớ, gươm giáo?" 3

Ngoài Đức Kitô, một hành trang bao la và kỳ diệu khác là Chúa Thánh Thần. Thánh Thần của Thiên Chúa có mặt với chúng ta, trên mọi nẻo đường xuôi ngược, thăng trầm, chìm nổi. Thánh Thần là hành trang nhiệm mầu và kỳ vĩ của người Cursillista .

Hẳn thực, như Thượng-phụ Athenagoras đã phát biểu, không có Chúa Thánh Thần là quà tặng của Đức Kitô gửi xuống cho chúng ta, sau khi về Trời, Thiên Chúa "rất xa chúng ta". Chúng ta khó lòng tiếp cận Ngài. Không có Chúa Thánh Thần, Đức Kitô là một nhân vật thuộc về quá khứ". Không có Chúa Thánh Thần, Phúc-âm là "từ ngữ vô hồn thiếu sự sống". Quyền hành sẽ trở thành thống trị. Truyền giáo là quảng cáo. Phụng vụ là phù phép. Luân lý chỉ tạo nên người nô lệ. Giáo hội chỉ là một cơ cấu tổ chức với nhiều giấy tờ.

Trái lại khi Chúa Thánh Thần có mặt, Đức Kitô là người Anh em đang đồng hành và chia sẻ mọi ngọt bùi, đắng cay với tôi trong cuộc đời. Với Chúa Thánh Thần, chức quyền trở thành phương tiện phục vụ và giải thoát. Rao giảng Tin Mừng là một "Thánh Lễ hiện xuống" đổi mới tâm hồn của mỗi người. Với Chúa Thánh Thần tràn đầy trong tâm hồn, sẽ không còn có người muốn ngồi trên, ăn trước, muốn loè mắt thiên hạ, muốn "tao hơn, mày thua"... Chúng ta tất cả là anh chị em biết đùm bọc nhau. Biết tha thứ. Và có khả năng nhận ra điểm tích cực thực sự, mặc dù người anh chị em trước mặt còn mang nhiều tội lỗi và khuyết điểm, nhiều sa ngã và yếu đuối .

Ngày xưa, trong cuộc đời dương thế, Chúa Thánh Thần đã có mặt với Đức Kitô, trên mọi đường đi nẻo về của Ngài. Nhờ Chúa Thánh Thần soi sáng và hướng dẫn, Ngài đã đi vào hoang địa, để ăn chay cầu nguyện, bị cám dỗ và vượt qua mọi thử thách. Nhờ Chúa Thánh Thần, Ngài có đầy đủ khả lực để vác thánh giá, chịu tử hình và sống lại .

Ngày nay, cũng một Chúa Thánh Thần ấy đang có mặt với chúng ta. Muốn tràn đầy và thấm nhuần Chúa Thánh Thần, chúng ta có sẵn bảy Phép Bí-tích, do Đức Kitô đã lập ra. Đó là bảy cánh cửa rõ ràng, cụ thể, khách quan. Đi qua những cánh cửa này, chúng ta có khả năng tiếp xúc với quả tim đại dương của Thiên Chúa, là Chúa Thánh Thần. Ngài sẽ ban bình an và sức mạnh, để chúng ta có thể vượt qua mọi bão táp, sóng gió trong cuộc đời,

    "Giữa bão táp, hồn Đại Dương vẫn lặng

    Ngày sương mù, lòng Trời cao cứ nắng".

  

Em De Colores thân mến,

Ngày xưa Mẹ Maria cũng là "đoá hoa muôn màu sắc" như Em ngày hôm nay. Mẹ trẻ trung, xinh xắn và đầy duyên dáng. Mẹ được sứ thần của Thiên Chúa chào hỏi : "Kính chào Bà đầy ân phúc". Đầy ân phúc theo nguyên ngữ Hi lạp và La-tinh có nghĩa là đầy duyên dáng", làm đẹp lòng Thiên Chúa.

Từ ngày thưa "Xin-vâng", Mẹ chấp nhận làm Mẹ của Đức Kitô, con của Thiên Chúa. Cũng từ giây phút ấy, Mẹ "muôn sắc muôn màu" đã trở thành người đầy tớ khổ đau. Mẹ đầy ân phúc trở thành Mẹ "sầu bi", đứng thẳng dưới chân thánh giá.                               

Sau ba ngày tĩnh huấn Cursillo, cuộc đời của Anh em mình sẽ giống cuộc đời của Mẹ Maria. Ngày thứ tư của chúng ta sẽ tràn đầy nước mắt và chông gai. Bằng cách này, hay cách khác, chúng ta sẽ đi lại chặng đường Thánh giá của Đức Kitô. Và có lẽ, Thánh Giá nặng nề nhất không đến từ ngoài, từ ma quỉ và thế gian... Nhưng từ giữa chúng ta. Từ bên trong!

Mặc dù vậy, hỡi em De Colores, em hãy biết thứ tha, như Đức Kitô đã thứ tha, vào giây phút cuối cùng trên Thánh Giá. Thứ tha chính là "đoá hoa muôn màu sắc" của người Cursillista. Khi thứ tha, chúng ta sống lại. Chúng ta có khả năng "làm Chúa" giống như Đức Kitô .



Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!