Bác sĩ Nguyễn Tiến Cảnh, MD
Chương trình cải tổ Y Tế của Obama cho đến nay vẫn chưa được quốc hội chấp nhận, vì còn trong vòng tranh cãi của cả hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ.
Obama thì muốn cho tất cả mọi người dân đều có bảo hiểm sức khỏe, được săn sóc y tế đầy đủ với bất cứ giá nào. Các nhà làm luật, dân biểu, nghị sĩ của hai đảng Dân Chủ và Cộng Hòa thì, ngoài việc để sức khỏe của người dân được chăm lo cẩn thận, họ còn để ý đến vấn đề ngân quĩ quốc gia, nhất là trong thời gian kinh tế suy thoái hiện nay. Người Công Giáo, Giáo Hội Công Giáo thì nhìn vào chương trình Y tế dưới một góc cạnh căn bản đặc biệt hơn, đó là SỰ SỐNG CON NGƯỜI.
Y Tế là phương cách, phương tiện bảo vệ sự sống, bảo vệ sức khỏe, làm cho con người được sống khỏe, sống lâu và sống hạnh phúc. Đó chính là một khía cạnh của Tình Yêu. Bảo vệ đời sống con người, bảo tồn sức khỏe người dân phải là trung tâm điểm của Y Tế. Không có nó, tất cả những chương trình khác đều là tạm bợ và giả dối.
Dựa vào thông điêp Yêu Thương trong Sự Thật (Caritas in Veritate) của ĐTC Biển Đức XVI, chúng tôi xin đưa ra vài góp ý cho phần tranh cãi về chương trình cải tổ Y Tế Hoa Kỳ mà hiện mọi người đang tham gia.
YÊU THƯƠNG TRONG SỰ THẬT
(Caritas in Veritate)
Trọng tâm của thông điệp Yêu Thương trong Sự Thật / Caritas in Veritate là phát triển con người một cách toàn diện, cân bằng và liên tục. Căn bản của quan niệm đó –như ĐTC đã nêu rõ ràng- là đón nhận sự sống ở mọi giai đoạn. Thực tế đó đòi hỏi chúng ta phải có trách nhiệm luân lý đạo đức thật sâu xa, bởi vì mỗi người chúng ta đã được Thiên Chúa tạo dựng nên “giống như hình ảnh Người”. Được mang nhãn hiệu đó, chúng ta phải được tôn trọng và, theo quan điểm Kitô giáo, chúng ta phải thương yêu và được yêu thương.
Để đạt mục tiêu đó, chúng ta phải thực hiện hai điều:
Trước tiên, chúng ta phải tâm niệm rằng trách nhiệm luân lý đạo đức cá nhân cũng như tập thể xã hội không thể bị đóng khung giới hạn vì bất cứ lý do gì. Kim chỉ nam luân lý đạo đức của chúng ta không thể cất giữ ở nhà khi chúng ta đi đến sở làm hay bỏ lại nhà thờ khi chúng ta về nhà. Chúng ta phải là con người luân lý đạo đức ở mọi nơi, mọi lúc và trong mọi hoàn cảnh, mọi không gian và thời gian.
Chúng ta không thể chỉ hành sử luân lý đạo đức vào ngày Chúa Nhật và ngày thứ hai kế tiếp. Luân lý đạo đức cần phải được thực thi một cách liên tục.
Thứ đến, như thông điệp đã chỉ rõ ràng, phát triển con người thực sự chỉ có thể thành công khi đặt căn bản trên một quan niệm đích thực và chính xác về con người nhân bản. “Khi xã hội đi đến chỗ chối bỏ hoặc hủy hoại sự sống thì nó không thể nào tìm kiếm ra được lý do cần thiết và nghị lực để chiến đấu cho sự thiện hảo thực sự của con người. Nếu tất cả xã hội hay mỗi cá nhân đều không còn cảm tính để chấp nhận một sự sống mới, thì tất cả những hình thức chấp nhận khác có giá trị trong xã hội cũng sẽ từ từ tàn phai đi mà thôi.” (No 28)
Vì vậy, cung cấp dịch vụ y tế cho người dân (chưa có), chúng ta luôn luôn phải để ý đến điều đó. Tuy nhiên chúng ta không thể thực thi nó với bất cứ giá nào như buộc phải phá thai hoặc cung ứng phương tiện, ngân khoản để hủy bỏ sự sống.
Buồn thay, chương trình cải tổ y tế hiện đang bị ngâm ở quốc hội lại là để cứu xét nhiều huấn lệnh khác nhau –hoặc cố ý hay vô tình- để có nhiều ngân khoản hơn dành cho công tác phá thai.
Hội đồng quyền lợi quốc gia về đời sống vẫn chủ trương dành “ngân khoản thật nhiều cho việc mở rộng phá thai từ khi tối cao pháp viện chính thức hợp pháp hóa phá thai qua vụ Roe vs Wade năm 1973”. Nhiều nhà chuyên môn khác cũng lên tiếng phụ họa tương tự, chẳng hạn như hiện nay tòa án liên bang và các cơ quan hành chánh buộc mọi bảo hiểm y tế phải trả phí tổn cho việc phá thai.
Đó là bằng chứng rõ ràng cho thấy những khuynh hướng làm việc thiện / bác ái đang lâm nguy vì bị tách ra khỏi sự thật về con người nhân bản.
Những khuynh hướng cưỡng buộc phải phá thai đó không những chỉ làm phá sản nền luân lý đạo dức mà còn vỗ vào mặt chính dân chúng Hoa Kỳ nữa. Cuộc thăm dò ý kiến gần đây của Hội Hiệp Sĩ Columbus, một thành viên của kế hoạch Kim Chỉ Nam Luân Lý của Công Giáo, cho thấy 86% dân Hoa Kỳ muốn giới hạn phá thai, trong đó số người phò sự sống (Pro Life) nhiều hơn là ủng hộ phá thai (Pro Choice).
Thêm vào đó, gần đây nhiều cuộc thăm dò khác cũng cho thấy dân Hoa Kỳ không muốn tiền thuế họ đóng cho nhà nước đem dùng để phá thai, ở trong nước cũng như ngoài nước. Một cuộc thăm dò hồi tháng 5-2009 do Hội Liên Hiệp những người Hoa Kỳ Bảo Vệ Sự Sống cho thấy 71% dân Hoa Kỳ chống đối việc dùng tiền thuế của dân để bảo trợ phá thai ở Hoa Kỳ, trong đó 61% đã cực lực phản đối.
Cuộc thăm dò ý kiến của viện Gallup hồi tháng hai cho thấy 58% dân Hoa Kỳ không chấp nhận quyết định của TT Obama tài trợ cho những công tác phá thai ở ngoại quốc. Chỉ có 35% ủng hộ mà thôi.
Trong vòng 30 năm từ khi vụ Roe vs Wade được quyết định cho phép phá thai trên toàn quốc Hoa Kỳ, cả hai phía chống và thuận phá thai vẫn chưa hoàn toàn đồng ý với nhau. Chỉ một phạm vi mà cả hai bên đồng thuận, theo ngôn từ của những nhà luật học hoặc chính trị gia , lại chỉ có thể thực hiện được ở những vấn đề phụ như vấn đề con nuôi, vấn đề săn sóc sản phụ trước khi sanh.
Nhưng thực ra cuộc thăm dò ý kiến mới đây lại cho thấy nhận xét đó sai. Dân Hoa Kỳ đã có một đồng thuận chung là “Ước mong việc phá thai phải hạn chế, và tiền đóng thuế của họ phải được chi dùng cho những việc khác.
KẾT LUẬN
Hệ thống săn sóc sức khỏe hiện được soạn thảo ra, một đàng là để cứu mạng sống con người, một đàng lại hủy hoại mạng sống con người thì thử hỏi có phải là tự mâu thuẫn, đối chọi nhau không? Hiển nhiên đó không thể là một chính sách, một phương cách tốt.
Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ phải xứng đáng đựợc khá hơn. Dân chúng Hoa Kỳ -như đã tham khảo ý kiến rất nhiều lần…- đều ước mong có một cái gì tốt đẹp hơn.
Quốc Hội, những nhà lập pháp nên chú ý đến lời của Đức Thánh Cha Biển Đức XVI trong thông điệp Caritas in Veritate: “Đón nhận sự sống phải là trọng tâm của sự phát triển đích thực.”
Fleming Island, Florida
15-10-2009
NTC