Ngày “Thế Giới Cầu Nguyện Cho Ơn Gọi” năm 2022
này, nhân loại vẫn còn vướng trong vòng luẩn quẩn của chiến tranh với những
nóng bỏng của từng ngày giữa những con người và những thế lực bất chấp mọi lý lẽ
để bảo vệ duy nhất một điều : thể hiện chủ nghĩa dân túy quá khích và đầy hiểm
ác…Có lẽ vì vậy mà “Ngày Thế Giới Cầu Nguyện Cho Ơn Gọi” lại trở thành lời kêu gọi
khẩn thiết để từng con người và toàn thể nhân loại thực sự quan tâm đến việc “Xây Dựng
Gia Đình Nhân Loại”…
Người viết lục tìm cho chủ đề ngày cầu nguyện
cho Ơn Gọi này một tấm ảnh minh họa…và chấm tấm ảnh trên vì thấy ở đó tương đối
đầy đủ những màu áo của đời sống tận hiến tùy theo lý tưởng của từng chọn lựa,
nhưng – với chủ đề hôm nay và là của suốt giòng lịch sử Giáo Hội cũng như con
người – thì thấy thiếu vắng bóng hình của lớp người vốn là nền tảng của mọi Ơn
Gọi : đấy là Ơn Gọi của người được gọi là Giáo Dân, là công dân của Nước Chúa
và cư dân của hành tinh trái đất này…
Đức Thánh Cha có vẻ như vẫn đau đáu nỗi niềm giữa
những tang thương và chết chóc đây đó…nên Ngài đã mở rộng biên giới khi suy
nghĩ về Ơn Gọi : “Vào Ngày Thế Giới Cầu
Nguyện Cho Ơn Gọi lần thứ 59 này, tôi muốn cùng anh chị em suy gẫm về ý nghĩa rộng
lớn hơn của “Ơn Gọi” trong bối cảnh một Giáo Hội hiệp hành, một Giáo Hội lắng
nghe Thiên Chúa và thế giới”…
Bởi… “Cùng
với tất cả những người nam nữ thiện tâm và thiện chí, chúng ta – con cái của
Chúa – chúng ta muốn đóng góp công sức
của mình để xây dựng gia đình nhân loại, chữa lành các vết thương và hướng
tới một tương lai tốt đẹp hơn”…
Và Đức Thánh Cha khai triển Ơn Gọi của Chúa
trong hôm nay với mỗi con người qua những ý tưởng :
-Tất cả được kêu gọi để trở thành nhân vật
chính trong sứ mạng của Giáo Hội…
Theo Đức Thánh Cha thì : “sự hiệp hành – đồng nghĩa với cùng nhau bước đi – là ơn
gọi nền tảng của Giáo Hội”…Và cũng từ hành trình cùng nhau bước đi ấy
mà “người ta mới có thể khám phá và trân
quý các Ơn Gọi, đặc sủng và thừa tác vụ khác nhau”…Đức Thánh Cha nhắc lại
cho toàn thể Giáo Hội ý thức rằng: sứ mạng của Giáo Hội là “ra khỏi
chính mình và gieo hạt giống Tin Mừng trong lịch sử”…Và sứ mạng này là của tất
cả các thành phần Dân Chúa : “Mỗi
người đã được rửa tội, bất kể giữ chức vụ
nào trong Giáo Hội và mức độ giáo dục đức tin của mình ra sao…thì đều là một chủ thể tích cực của công cuộc
loan báo Tin Mừng” (T.H. Evangelii gaudium, 120)…Và từ đấy, Đức Thánh Cha
yêu cầu hai điều : - không nên và không
bao giờ được phép có sự tách biệt giữa Linh Mục và Giáo Dân, coi Linh Mục
là “nhân vật chính” và “Giáo Dân chỉ là người thi hành”, người vâng phục; - Linh Mục và Giáo Dân phải
cùng nhau thực hiện sứ mạng Ki-tô hữu với tư cách là “Đoàn
Dân Chúa duy nhất”… “Toàn thể
Giáo Hội – bao gồm mọi thành phần Dân Chúa – là một cộng đoàn loan báo
Tin Mừng”…
-Tất cả được kêu gọi để trở thành người bảo
vệ của nhau và của tạo vật…
Sứ mạng của Đức Kitô – trong mầu nhiệm nhập thể
và nhập thế của Người và do ý muốn của Chúa Cha – là để “quy tụ nhân loại đã phân tán và hòa giải nhân loại với Thiên Chúa”…Và
“tất
cả chúng ta đều được mời gọi tham gia vào sứ mạng này của Đức Kitô” qua
một hành trình Ơn Gọi gồm nhiều giai đoạn : - trước khi nhận biết và thực sự trở
nên “con cái của Thiên Chúa” qua việc
đón nhận các Bí Tích Đức Tin…thì “Ơn Gọi căn bản” nơi bất cứ con người
nào có mặt trong cõi đời này là nhận ra rằng : “mỗi người trong chúng ta là một
thụ tạo được Thiên Chúa yêu thương, mỗi người chúng ta đều có một vị trí riêng và dặc
biệt trong ý muốn của Thiên Chúa”; - thế rồi “tại mỗi thời điểm của cuộc đời mình”, với “tia sáng thiêng liêng” của “thụ
tạo được Thiên Chúa yêu thương” và “vị
trí riêng và đặc biệt” Thiên Chúa muốn cho mỗi chúng ta “được
truyền cảm hứng bởi Tình Yêu và sự Chấp Nhận lẫn nhau”…Từ
đó, “chúng ta được kêu gọi để trở thành những người bảo vệ lẫn nhau, xây
dựng mối giây hòa hợp và chia sẻ, chữa lành vết thương của tạo vật để vẻ đẹp của
nó không bị phá hủy”…Nghĩa là “chúng
ta được mời gọi trở thành gia đình duy
nhất trong ngôi nhà chung kỳ diệu của thụ tạo, trong sự hài hòa đa dạng của các
yếu tố”…” Theo ý nghĩa này, “Ơn Gọi”
không chỉ dành cho cá nhân của bất cứ ai, nhưng còn là cho tất cả các dân tộc,
cộng đồng và các nhóm thuộc nhiều loại khác nhau”…
-Tất cả được kêu gọi để tiếp đón ánh mắt nhìn
của Thiên Chúa…
“Trong ơn
gọi chung lớn lao này, Thiên Chúa có từng
lời kêu gọi riêng và cụ thể
cho mỗi người trong chúng ta…Người chạm đến cuộc sống của mỗi chúng ta bằng
Tình Yêu của Người và hướng cuộc sống ấy đến với mục đích tối hậu, đến sự viên
mãn vượt lên trên cả ngưỡng cửa của sự chết”…Và “đấy là cách Thiên Chúa đã và vẫn
đang nhìn cuộc sống của mỗi chúng ta”…
Đức Thánh Cha đã mượn câu nói nổi tiếng của
Michelangelo Buonarotti (1475-1564) : “Mỗi
khối đá đều có một bức tượng bên trong và nhiệm vụ của nhà điêu khắc là phải
khám phá ra bức tượng đó” để nhắc đến những Ơn Gọi lớn lao đóng góp vào việc
hình thành lịch sử Ơn Cứu Độ…và với mục đích để khuyến khích mỗi chúng ta – từng
con người – chúng ta đón nhận ánh mắt nhìn của Thiên Chúa nơi “tảng đá thô kệch” là cá nhân từng con
người : Thiên Chúa đẽo gọt để “tảng đá
thô kệch” ấy thành một tác phẩm là bạn và là tôi trong hôm nay…
Đức Thánh Cha nói :
· Nơi
cô thôn nữ đơn sơ, mộc mạc và thanh thoát của làng Nazareth, Thiên Chúa đã nhìn
thấy Mẹ Thiên Chúa…
· Nơi
anh chàng ngư phủ chân tình, nhiệt thành, bộc trực…và cũng có chút hoang mang,
hãi sợ Simon, Thiên Chúa đã nhìn ra Phêrô – tảng đá để xây dựng Giáo Hội…
· Nơi
anh cán bộ thuế vụ Lêvi, Thiên Chúa nhận ra vị Tông Đồ và Thánh Sử Mathêu…
· Nơi
chàng thanh niên Biệt Phái Saolô nhiệt huyết và hết lòng vì niềm tin của mình,
Thiên Chúa đã nhận ra người Tông Đồ nhiệt huyết của Dân Ngoại …
· [………………………………………………………………………..]
Và “ánh mắt
yêu thương của Người luôn hướng nhìn đến chúng ta từng người, chạm vào chúng
ta, giải thoát và biến đổi chúng ta, khiến chúng ta thành những con người mới”…
Đức Thánh Cha cũng nêu lên một ngạn ngữ của người
Viễn Đông để diễn tả việc Thiên Chúa vẫn làm cho mỗi chúng ta : “Người khôn nhìn trứng biết đại bàng; nhìn hạt
giống thoáng thấy được một cây cổ thụ, nhìn tội nhân và nhận ra hình bóng một vị
thánh !”…Thiên Chúa – Đấng Tạo Hóa và là Nhà Điêu Khắc siêu vượt - nhìn ra
nơi mỗi chúng ta trong hôm nay và ở giây phút này “một con người mới” …
-Tất cả được kêu gọi để đáp lại cái nhìn yêu
thương của Thiên Chúa…
Đức Thánh Cha lấy lại “ánh mắt nhìn” của Chúa dành cho anh chàng thanh niên giàu có trong
Tin Mừng thánh sử Marcô (10,21)…để nói với chúng ta rằng : Trong hôm nay và
ngay ở giờ phút này, Người vẫn đang nhìn mỗi chúng ta cũng với ánh mắt nhìn yêu
thương và trìu mến ấy…và Đức Thánh Cha xin mỗi chúng ta “hãy để mình được chạm vào ánh mắt này và hãy để mình được Người dẫn dắt
giúp chúng ta ra khỏi chính mình”…để “chúng
ta cũng học cách nhìn nhau và giúp những người cùng chung cuộc sống và gặp gỡ mỗi ngày – dù họ là ai – thì họ vẫn luôn càm thấy được chào đón và khám
phá ra rằng có một người nào đó đang
nhìn họ với tình yêu và mời gọi họ
phát huy tất cả tiềm năng của chính họ”…
Đức Thánh Cha khẳng định : Với ánh mắt nhìn như
thế, cuộc sống sẽ thay đổi…và mọi thứ sẽ trở thành “một cuộc đối thoại Ơn Gọi giữa chúng ta và Chúa, giữa chúng ta và những
người khác. – một cuộc đối thoại và sống có chiều sâu làm cho chúng ta càng ngày càng trở nên chính mình hơn, và từ đấy:
- trong ơn gọi của chức Linh Mục thừa tác, chúng ta trở thành khí cụ của ân sủng
và lòng thương xót của Chúa Kitô; - trong ơn gọi của đời sống thánh hiến, con
người và cuộc sống chúng ta rở thành lời ngợi khen Thiên Chúa và ngôn sứ về một
nhân loại mới [ của thời viên mãn]; -
trong ơn gọi hôn nhân, chúng ta trở thành món quà cho lẫn nhau và là những người
trao ban và giáo dục sự sống”…
“Nói
chung, qua mọi Ơn Gọi và Chức Vụ trong
Giáo Hội, chúng ta phải nhìn người khác và thế giới bằng con mắt của Thiên Chúa…để phục vụ điều thiện và lan tỏa
tình yêu bằng lời nói và việc làm”…
-Tất cả được kêu gọi để cùng nhau xây dựng một
thế giới huynh đệ…
Cuối cùng, Đức Thánh Cha có một hình ảnh rất tuyệt
khi cho rằng – qua Ơn Gọi của mỗi người – cuộc đời mỗi chúng ta với tất cả sắc
màu của nó – như “những mảnh ghép của một
bức tranh khảm, mỗi mảnh có vẻ đẹp rất riêng, nhưng chỉ khi được ghép lại với nhau, chúng mới thực sự trở thành một kiệt tác”…Đức
Thánh Cha cũng nói đến những vì sao vốn là mệnh số của từng con người trong
cung lòng của Thiên Chúa và trên bầu trời của nhân gian, những vì sao ấy – tuy
tỏa sáng có vẻ như yêu ớt giữa bầu trời đêm -
nhưng cận kề bên nhau- lại trở thành
chòm sao dẫn đường : nó giúp hiểu được mầu nhiệm của Giáo Hội với những
thành phần con người sống bằng sự vui tươi của Tin Mừng và trở thành khi cụ của
điều mà toàn thể nhân loại mong ước : đấy là trở thành một Gia Đình Nhân Loại hiệp
nhất trong Tình Yêu…
Giáo Hội đã vào tháng Năm – tháng hoa dâng kính
Đức Maria – Mẹ Thiên Chúa và Mẹ con người, người viết muốn gửi đến mọi người
tuyệt tác phẩm Pieta – Đức Mẹ Sầu Bi mà Michelangelo đã khắc từ một khối đá cẩm
thạch vào năm 1498-1499…khi ông mới 25 tuổi…Thiên Chúa – với mỗi chúng ta – Người
đã hình thành từ bụi đất những tuyệt tác phẩm muôn thủa của hòa bình và hòa giải…
“Xin ánh sáng của Chúa Thánh Thần soi sáng để
mỗi chúng ta có thể tìm thấy và nhận ra vị trí của mình và cống hiến hết sức
mình cũng như trong khả năng có thể của riêng mình trong kế hoạch vĩ đại này là
xây dựng một Gia Đình Nhân Loại hiệp nhất và yêu thương”…
Lm Giuse Ngô Mạnh Điệp