Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
Bài Viết Của
Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
Chuyện mỗi tuần – chuyện về tập sách “Dẫu vậy thì vẫn cứ tin” …
Chuyện mỗi tuần – về : Lời nói đầu của tác giả trong tác phẩm “Dẫu vậy thì vẫn cứ tin”…
Chuyện về tập sách “ Dẫu vậy thì vẫn cứ tin” – do Nhà Xuất Bản TempsPrésent in ấn…
Chuyện mỗi tuần – Phụng Vụ - nơi gặp gỡ Đức Kitô (tt) – Giáo Huấn Chúa Nhật số 18 – Tông Thư về Đào tạo Phụng vụ cho Dân Thiên Chúa số 12 (tt)…
Chuyện mỗi tuần – Phụng vụ - nơi gặp gỡ Đức Kitô (tt) – Tông thư số 12...
Chuyện mỗi tuần – chuyện về “Những Khao Khát của Thầy”…
Tản mạn ngày Giỗ Đầu của Huynh Trưởng Giuse Đỗ Bá Ái…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về thừa sai Pierre, Auguste Gallioz – Cố Thiết ( 1882 – 1954)
Chuyễn mỗi tuần – chuyện về thừa sai Eugène Garnier – Cố Minh (1862 – 1952)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về Thừa Sai Jean Gagnaire – Cố Định (1861 – 1931).
Chuyện mỗi tuần – chuyện về Linh Mục Thừa Sai Eugène DURAND (1864-1932)
Câu chuyện về lệnh truyền của Chúa dành cho các môn đệ trước khi các ông lên đường rao giảng…
Chuyện mỗi tuần – Lời “giải oan” cho chị Mác-ta…
Chuyện về Nhà Truyền Giáo Dorgeville – Cố Sĩ (1881 – 1967)
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Roger Delsuc – Cố Sáng – 1927 – 1974
Chuyện mỗi tuần – chuyện về người quét sân…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Gaston DEGAS – 1880 - 1907
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Claude Charmot – 1922-1982 (tiếp theo)
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Claude – Émile – Marie Charmot…
Câu chuyện về Cha Victor Caillon (1906- 1983) – tiếp theo
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa Sai MEP
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa Sai – MEP - Cha Cyprien-Théophile Brugidou (1887 – 1962)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các thừa sai MEP Cha BÉLIARD Donatien – Cố Phước (1913 – 1974)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa sai MEP (Cha Alexis BOIVIN – Cố Nhã (1870 – 1923))
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa Sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các nhà Truyền Giáo - Thừa sai Paris
Chuyện mỗi tuần – câu chuyện về các nhà truyền giáo của Hội Thừa Sai – Paris…
Chuyện mỗi tuần – Chuyến hành hương viếng Mẹ…
Huấn giáo của Đức Thánh Cha Phanxicô sau chuyến Tông Du Hungary trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư ngày 3 – 5 – 2023 tại Quảng trường Thánh Phê-rô…
Bài giáo lý XII của Đức Thánh Cha Phanxicô với đề tài : Các đan sĩ là sức mạnh vô hình hổ trợ Giáo Hội và việc truyền giáo trong Giáo Hội…
Bài giáo lý XI của Đức Thánh Cha trong loạt bài về lòng nhiệt thành truyền giáo…Và chủ đề tuần này là : Người Ki-tô hữu hãy sẵn sàng để làm chứng cho Đức Kitô…
Bài giáo lý X của Đức Thánh Cha Phanxicô trong loạt bài trình bày về lòng nhiệt thành loan báo Tin Mừng – niềm đam mê loan báo Tin Mừng…
Bài giáo lý IX trong loạt bài về “Lòng say mê loan báo Tin Mừng – Lòng nhiệt thành Tông Đồ” với chủ đề “Trở thành Kitô hữu không nhờ trang điểm nhưng nhờ Chúa Giêsu biến đổi tâm hồn”…
Bài giáo lý VIII của Đức Thánh Cha Phanxicô trình bày trong buổi tiếp kiến chung thứ tư ngày 22 – 3 – 2023 với chủ đề: “Cách thế đầu tiên để loan báo Tin Mừng là làm chứng tá”…
Bài VII trong loạt bài giáo lý về Lòng say mê loan báo Tin Mừng – Lòng nhiệt thành Tông Đồ…Bài giáo lý tuần này có chủ đề: Là Tông Đồ trong một Giáo Hội tông truyền
Bài VI trong loạt bài giáo lý của Đức Thánh Cha về lòng say mê loan báo Tin Mừng – lòng nhiệt thành Tông Đồ
Chuyện mỗi tuần - Huấn dụ của Đức Thánh Cha : Phúc Âm không phải là “một đảng phái chính trị, một ý thức hệ, một câu lạc bộ”…
Chuyện mỗi tuần – lời mời gọi của Đức Thánh Cha : Hãy loan báo Tin Mừng với sự khiêm nhường và hiền lành – không dựa vào của cải vật chất – và cùng đi với nhau…
CHUYỆN MỖI TUẦN – CHUYỆN “NÉT ĐẸP CỦA XẢ KỶ”…

 

Xả kỷ vi nhân – hết mình vì người khác…

Vị tiến sĩ và cũng là một triết gia, một nhà thần học gốc Đức sau này lấy quốc tịch Pháp – Albert Schweitzer ( 1875 – 1965) – có một câu nói hay về tinh thần xả kỷ vi nhân – tinh thần hết mình vì người khác :

Cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi chúng ta sống vì người khác, nhưng nó cũng trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn.

Vợ chồng George và Helen sống ở thị trấn Oos-Londen của Nam Phi…George làm việc trong một nông trại ở phía bắc của thị trấn cách nhà khoảng 50 cây số…Hằng ngày, anh phải ra khỏi nhà từ sáng sớm và buổi tối rất muộn mới về lại nhà…Helen – vợ anh – đang mang thai…

Sáng hôm ấy, theo thường lệ, anh lái xe ra khỏi nhà để đến nông trại…Đường đi phải qua một triền núi khá dài, gập ghềnh và vắng vẻ, heo hút…

Điện thoại trên xe đổ chuông :

-George, mau quay về…Em đau bụng quá…Con chúng ta có khi phải sinh non mất !!!

Nghe tiếng vợ hoảng hốt, George lo lắng…bởi vì gia đình anh hẻo lánh một mình giữa một vùng đất khá rộng…Không có hàng xóm láng giềng nào gần đấy cả…Anh hiểu rằng nếu không mau chóng đưa vợ vào bệnh viện, tính mạng vợ con anh sẽ gặp nguy hiểm…Và bệnh viện của thị trấn lại rất xa…

-Helen, đừng quá lo lắng…Anh về ngay đây…

George quay đầu xe, nhưng ngay lúc đó, một người đàn ông trung niên bất ngờ từ sau chạy lên trước chận đầu xe anh lại…Ông ta van nài:

-Anh ơi, tôi xin anh, xin anh hãy cứu con trai tôi với !

Người đàn ông ấy tên là Antony…Khi cùng vợ con ra vùng ngoại ô hít thở bầu khí thoáng đãng…thì chiếc xe việt dã của ông ta đã mất thắng…và lao thẳng xuống vực…Hai vợ chồng chỉ bị thương nhẹ, nhưng cậu con trai 9 tuổi của họ - do không cài giây an toàn – nên bị thương rất nặng…George rơi vào tình trạng khó xử : nếu giúp Antony…thì vợ con anh sẽ gặp nguy hiểm…Nhưng nêu về nhà lo cho vợ con anh an toàn rồi mới trở lại…thì con trai Antony có thể sẽ chết vì không được cấp cứu kịp thời…Anh muốn nói với Antony rằng vợ con anh ở nhà cũng đang trong cơn nguy kịch và rất cần có anh…Thế nhưng…Antony đã quỳ rạp trước xe van xin anh…Anh bối rối hỏi:

-Con trai ông đâu ?

Antony đưa George đến một chỗ gần đó…Cậu bé đang nằm bất động…Người bê bết máu…Mặt trắng bệch, nhưng vết thương trên người và ở đùi máu vẫn tiếp tục chảy…Antony khẩn thiết :

-Chúng tôi đã gọi cấp cứu, nhưng đợi được xe cứu hộ đến…thì sợ rằng con tôi nguy mất…Vợ tôi đã men theo con đường này để chạy về thôn làng nào đó gần nhất mà tìm kiếm sự giúp đỡ, nhưng…

Biết rõ rằng quanh đây không có một ngôi nhà nào cả…Ngôi nhà gần nhất chính là nhà của anh…và cũng chỉ một mình anh là có chiếc xe jeep này để di chuyển…

-Mau đưa thằng bé lên xe đi…

Khó khăn lắm George mới có thể có được quyết định ghê gớm này…Antony vội vã bế con lên xe…George khởi động và cái xe lao đi như bay về phía bệnh viện…Vừa lái xe, anh vừa vội vã gọi về nhà…

Lần thứ nhất, Helen nghe máy…và tiếng cô rên siết đau đớn như những mũi kim đâm vào tim George…

-Anh ở đâu rồi ? Em sắp chịu không nổi nữa !!!

George cố kìm nước mắt:

-Em yêu, anh xin lỗi…Em ráng gắng thêm chút nữa được không ?Anh sẽ về sớm thôi…

Cứ khoảng mười lăm, hai chục phút, George lại gọi điện thoại về nhà một lần…Giọng Helen yếu dần…Cố cầm nước mắt, George thì thầm trong điện thoại:

-Em yêu, thứ lỗi cho anh…Anh không thể thấy chết mà không cứu…Thượng Đế phù hộ cho em và cho con của chúng ta…

Nhờ đến bệnh viện kịp thời, con trai Antony đã qua cơn nguy kịch…George cảm thấy được an ủi phần nào…Anh gọi điện về nhà, nhưng không ai bắt máy…Nước mắt anh trào ra…Có khi nào vợ con anh gặp chuyện chẳng lành rồi không ???

George vội lái xe như bay về nhà…Antony cũng lo lắng đi cùng với anh…Vừa dừng xe ngoài sân, anh nghe tiếng khóc oa oa của một đứa trẻ…Bước vào nhà, anh thấy Helen đang nằm nghỉ trên giường, mình đắp một cái chăn…Ngay trên đầu giường cô nằm là một em bé vừa sinh,,,và bên cạnh giường là một phụ nữ nét mặt mệt mỏi đang vỗ về đứa bé…George vừa kinh ngạc, vừa vui mừng khôn xiết…Trong khi đó, Antony đến bên ôm người phụ nữ nhẹ nhàng nói:

-Em yêu, chúng ta phải cám ơn George…Nhờ cậu ấy giúp mà con chúng ta không sao rồi…

Thì ra người phụ nữ ấy là Mary – vợ của Antony…Chị vốn là bác sĩ sản khoa…Khi xe gặp nạn, chị đã ven theo đường chạy đi tìm người đến giúp…Thấy căn nhà của George, chị chạy lại và gặp cảnh Helen đang vật vã đau đớn…Khám qua, chị biết là nếu không đỡ đẻ ngay…thì cả thai phụ lẫn đứa bé sẽ gặp nguy hiểm…

-Xin lỗi George – giọng Mary nghẹn ngào – tôi đã có chút lưỡng lự trong đầu là không biết có nên cứu mẹ con Helen hay tiếp tục chạy đi tìm người giúp con trai mình…Thật may là vào phút cuối, tôi quyết định ở lại và bắt tay vào việc…Tôi đã không chọn sai…

-Người phải xin lỗi là tôi – George đỏ mặt ngập ngừng - Khi Antony đến nhờ tôi giúp…và tôi cũng đã do dự…

-Nhưng cuối cùng thì tất cả chúng ta đều đã không đi ngược lại với lương tâm – Antony cười mãn nguyện…

Trong dụ ngôn về “Người Samari tốt lành” ( Lc 10 , 29 – 37), Đức Giê-su – sau khi trình bày câu chuyện  “nạn nhân bị bọn cướp quăng đó nửa sống nửa chết” trên con đường từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô – và tình trạng thầy tư tế, thầy Lê-vi nhìn thấy nhưng ngại ngần những hệ lụy này kia…nên tránh qua lề đường bên kia…thì người Samari – một anh chàng “ngoại đạo” – lại tiến đến gần, lấy dầu lấy rượu rửa ráy và băng bó vết thương…

Rồi Người hỏi ông thông luật : Theo ông nghĩ , trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp ?

Ông ta trả lới : Chính là kẻ thực thi lòng thương xót đối với người ấy !

Và Người dạy ông : Hãy đi , và cũng hãy làm như vậy !

Điều chắc chắn là ông ta – và tất cả những ai làm như vậy – sẽ gặp được “nét đẹp của xả kỷ”…

 

Lm Giuse Ngô Mạnh Điệp

Tác giả: Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!