Phaolô
Phạm Xuân Khôi
Bài
Ca Thứ Hai nói về ơn gọi của Người Tôi Tớ việc Người đáp lại ơn gọi của mình ra
sao.
Ơn Gọi
của Người Tôi Tớ
Trước
hết Người Tôi Tớ ý thức rằng Thiên Chúa đã gọi mình trước khi chào đời và trao
cho Người một sứ vụ. Đó là sứ vụ đem ơn cứu độ đến không những chỉ cho dân
Israel, mà còn cho muôn dân, là những người sống trên các hải đảo và những
miền xa xăm.
1Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây,
hỡi các dân tộc miền xa xăm,
hãy chú ý:
ĐỨC CHÚA đã gọi tôi
từ khi tôi còn trong lòng mẹ,
lúc tôi chưa chào đời, Người
đã nhắc đến tên tôi.
Cách
Thiên Chúa Huấn Luyện Người Tôi Tớ
Một
khi đã ý thức được sứ vụ của mình, Người Tôi Tớ có thể an lòng tiến bước bất chấp
mọi gian nan khốn khó trên đường sứ vụ.
Người cũng ý thức rằng Thiên Chúa sẽ ban cho
Người tất cả mọi phương tiện cần thiết để chu toàn sứ vụ. Để rao giảng, Thiên
Chúa cho miệng Người như gươm sắc bén. Để
chống lại quân thù, Thiên Chúa đã biến Người thành mũi tên nhọn. Nhưng Thiên Chúa giấu lưỡi gươm này dưới bàn
tay và mũi tên ấy trong ống tên của Ngài.
Nghĩa là Thiên Chúa sẽ dùng gươm và tên ấy bất cứ lúc nào Ngài muốn. Còn Người Tôi Tớ thì luôn luôn vui vẻ sẵn sàng
tuân theo.
Trong
cuộc sống, biểu diễn những tài năng mình có để khoe khoang, để tìm danh vọng
thì dễ, nhưng âm thầm tu luyện theo ý Chúa và kiên nhẫn chờ đợi ngày Chúa dùng
mình thì không phải dễ. Chính vì thế mà Chúa Giêsu đã chờ đợi 30 năm và luôn
luôn quyết tâm làm theo ý Đấng đã sai Người (Mt 26:39; Lc 22:42; Ga 4:34; 5:30;
6:38; 6:39; 8:42). Trong 30 năm Thiên Chúa đã cất Chúa Giêsu thật kỹ “trong ống
tên của Người”
2Người đã làm cho miệng lưỡi
tôi nên như gươm sắc bén,
giấu tôi dưới bàn tay của Người.
Người đã biến tôi thành mũi
tên nhọn,
cất tôi trong ống tên của Người.
Cách
Thiên Chúa dùng Người Tôi Tớ
Thiên Chúa muốn dùng Người Tôi Tớ để biểu lộ
vinh quang của Ngài. Ngài đã biểu lộ vinh quang ấy bằng một phương cách lạ đời
là để cho Người Tôi Tớ của Ngài bị người đời coi là thất bại. Chính
vì đo lường sự thành công của Chúa Giêsu theo tiêu chuẩn thế gian nên người Do
Thái đã không nhận ra Chúa Giêsu chính là Người Tôi Tớ mà Ngôn sứ Isaia đã nói
tới.
Người
đã phí sức rao giảng và làm bao nhiêu phép lạ trong ba năm trường, nhưng cuối
cùng thì không những dân chúng không chấp nhận Người mà còn đóng đanh Người vào
Thập giá. Còn các môn đệ thân tín của Người thì hoặc là phản bội Người hoặc là
nhát đảm bỏ trốn hoặc theo Người từ xa xa trong lúc Người cần các ông nhất. Trước
mặt thế gian Người thật sự đã “vất vả luống công, phí sức mà chẳng được gì”
khi chết trên Thánh giá.
3Người đã phán cùng tôi: Hỡi
Ít-ra-en, ngươi là tôi trung của Ta.
Ta sẽ dùng ngươi để biểu lộ
vinh quang.
4Phần tôi, tôi đã nói:
Tôi vất vả luống công, phí sức
mà chẳng được gì.
Thiên
Chúa đã Minh Xét cho Người
Nhưng
Người Tôi Tớ ý thức rằng mình lệ thuộc hoàn toàn vào Thiên Chúa – Cứu chuộc thế
gian là công trình của Thiên Chúa chứ không phải của loài người.
Chính vì Người trung thành mà Thiên Chúa đã
minh oan cho Người bằng cách không làm cho những vất vả của Người phải nhọc
công. Thiên Chúa đã dùng Người mà quy
tụ một Nhà Giacóp mới, Dân Israel mới là Hội Thánh chung quanh Người.
Qua Hội Thánh này, là Nhiệm Thể Đức Kitô, Thiên Chúa
đang đem ơn cứu độ đến tận cùng trái đất.
Nhưng sự thật, đã có ĐỨC CHÚA
minh xét cho tôi,
Người dành sẵn cho tôi phần
thưởng.
5Giờ đây ĐỨC CHÚA lại lên tiếng.
Người là Đấng nhào nặn ra tôi
từ khi tôi còn trong lòng mẹ
để tôi trở thành người tôi
trung,
đem nhà Gia-cóp về cho Người
và quy tụ dân Ít-ra-en chung
quanh Người.
Thiên
Chúa đã biến một nhóm môn đệ yếu đuối, nhút nhát và có thể nói là không mấy trí
thức, thành những người rao giảng Nước Trời cho những người quyền thế và uyên
bác trên đời. Và các ngài đã thành công một cách phi thường. Bất chấp mọi khó
khăn và bách hại. Chỉ 400 năm sau, Kitô giáo đã chinh phục toàn đế quốc Rôma
không phải bằng gươm giáo mà bằng chân lý và ơn cứu độ của Thiên Chúa.
Là
Kitô hữu, mỗi người chúng ta cũng được Chúa chia sẻ sứ vụ Thiên Sai của Người,
là sứ vụ Ngôn Sứ, Tư Tế và Vương Giả. Chúa muốn chúng ta tiếp tục đem ơn cứu
độ đến cho muôn dân, đến tận cùng trái đất qua chính cuộc sống của mình như
những môn đệ truyền giáo.
Thế nên tôi được ĐỨC CHÚA trân
trọng,
và Thiên Chúa tôi thờ là sức mạnh
của tôi.
6Người phán: “Nếu ngươi chỉ là
tôi trung của Ta
để tái lập các chi tộc
Gia-cóp,
để dẫn đưa các người Ít-ra-en
sống sót trở về, thì vẫn còn quá ít.
Vì vậy, này Ta đặt ngươi làm
ánh sáng muôn dân,
để ngươi đem ơn cứu độ của Ta
đến tận cùng cõi đất.”
Chúa
Giêsu Đồng Hành với Chúng ta trong Bí tích Thánh Thể
Trong
cuộc đời môn đệ của mình, chúng ta cũng gặp nhiều trở ngại, khó khăn và thất bại.
Khi bị người ta chối bỏ, phê bình, chê bai, nói hành nói xấu, chúng ta cũng cảm
thấy chán nản và muốn bỏ cuộc. Khi bị cám dỗ, chúng ta có thể cũng sa ngã. Gương
của Người Tôi Tớ Đau Khổ giúp cho mỗi người chúng ta ý thức rằng “Tôi có một sứ
vụ mà Thiên Chúa đã gọi và trao cho tôi từ trong lòng mẹ.” Tôi không được bỏ cuộc. Bất chấp ý kiến của
người đời, Thiên Chúa biết những việc tôi làm và đã để dành sẵn phần thưởng cho
tôi. Bất chấp những yếu đuối và bất lực của tôi, tôi biết tôi có Chúa là sức mạng
của tôi và tôi có thể làm được mọi sự với Người và trong Người.
Chúa
không hứa cho chúng ta những thành công dễ dàng, nhưng muốn chúng ta chia sẻ cả
những thất bại của Người. Thất bại là những
bài học để giúp mài gươm thêm bén và cung thêm nhọn mà thôi. Điều quan trọng là
làm theo Thánh Ý Chúa. Chúa muốn chúng ta là những tôi trung chỉ biết làm theo
ý Chúa và Người sẽ cung cấp mọi sự cho chúng ta.
Không
những thế, Chúa Giêsu đang đồng hành với chúng ta trong suốt cuộc đời qua các
Bí tích, nhất là Bí tích Thánh Thể. Trong Bí tích Thánh Thể, Chúa Giêsu ban
Chính Thịt Máu của Người làm lương thực hằng ngày cho chúng ta. Người luôn ở
bên cạnh chúng ta cùng với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần để an ủi và nâng đỡ
chúng ta trên đường sứ vụ. Khi chúng ta vấp ngã, Người sẵn sáng tha thứ cho
chúng ta và luôn kiên nhẫn chờ đợi chúng ta trở về với Người. Miễn là chúng ta
biết tìm đến với Người.
Đó
chính là lý do tại sao các Giám Mục Hoa Kỳ đề ra Ba Năm Phục hưng Thánh Thể. Mục
đích của các ngài là canh tân Hội thánh bằng cách khơi dậy một mối liên hệ sống
động với Chúa Giêsu Kitô trong Bí tích Thánh Thể trong mỗi người Công Giáo
chúng ta, để chúng ta trở thành những môn đệ truyền giáo của Người. Đồng thời
các ngài muốn gợi hứng cho một phong trào của những người Công giáo trên khắp
nước Hoa Kỳ, là những người được chữa lành, hoán cải, đào luyện và hợp nhất nhờ
gặp gỡ với Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể — và sau đó được sai đi “làm
ánh sáng muôn dân và đem ơn cứu độ của Người đến tận cùng cõi đất,” vì tất
cả chúng ta đều là hiện thân của Người Tôi Tớ Thiên Chúa cho thế gian.
Câu hỏi
để hồi tâm
Chúng
ta hãy dành một ít dây phút đọc lại Bài Ca Thứ Hai và hồi tâm bằng cách suy
nghĩ và trả lời những câu hỏi sau:
1) Bạn
có ý thức rằng Thiên Chúa gọi bạn từ trong lòng mẹ và trao cho bạn một sứ vụ đặc
biệt không? Sứ vụ của bạn là gì? Việc ý
thức được sứ vụ ấy có giúp bạn dễ dàng thắng vượt mọi khó khăn không?
2) Tại
sao “đau khổ” lại là một phần cần thiết của việc làm môn đệ của Chúa? Bí tích
Thánh Thể làm gì để giúp bạn vượt qua những đau khổ ấy?
3) Khi
nghĩ đến các đau khổ mà bạn đang phải chịu với những gì bạn đã học về Hy tế
Thánh Thể, bạn có nhận ra yếu tố cứu độ ở đó không? Tại sao? Bạn dâng hiến đời
mình như một của lễ hy sinh đẹp lòng Thiên Chúa qua Bí tích Thánh Thể ra sao?