“Hãy chiến đấu để qua cửa hẹp mà vào” ( Lc 13, 24 ). Cửa hẹp mà Chúa Giêsu nói, chính là Ngài: cửa công chính, cửa yêu thương, cửa phục vụ.
Cửa hẹp là cửa công chính
Cửa hẹp là cửa mở ra cho chúng ta một lối sống thanh bình hạnh phúc thật, ấy là cửa dẫn vào Đức Công Chính, hay nói cách khác, cửa vào Nước Thiên Chúa là cửa dành cho những người công chính. Đức Công Chính của Thiên Chúa được mạc khải toàn vẹn nơi Chúa Giêsu Kitô, qua Giáo Lý của Ngài. Giáo Lý của Ngài là chính cuộc sống của Ngài.
Ai khao khát nên công chính đều tìm gặp nơi Đức Giêsu Kitô những chuẩn mực cần có. Chuẩn mực ấy có thể tóm gọn trong câu này: “Đóng đinh tính xác thịt mình vào thập giá” hay nói cách khác, cửa hẹp hạnh phúc Nước Trời là cửa mở ra cho mỗi chúng ta con đường từ bỏ mọi sự mà lên Núi Thánh, con đường vác thập giá mình mà theo Chúa.
Đức công chính của Chúa Giêsu trước tiên là sự từ bỏ thân phận mình là Con Thiên Chúa, tiếp đến là vâng lời Thiên Chúa Cha xuống thế làm người, và hoàn toàn thuộc về Cha trong mọi khoảnh khắc. Cửa công chính cũng đã mở ra cho mỗi chúng ta là từ bỏ cái tôi hèn mọn của mình và vâng lời Thiên Chúa cùng hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa trong cuộc sống hôm nay và mai sau.
Thiết tưởng, cửa hẹp dẫn vào Nước Trời sẽ không đóng lại cho những ai muốn noi gương và bước đi theo bước Ngài đã từ Trời xuống.
Như vậy, cửa hẹp của chúng ta phải là cửa dẫn vào Nhà Thờ mỗi sớm mai hoặc chiều hôm thường ngày và nhất là Chúa Nhật để tạ ơn Chúa, để trình bày với Chúa những chương trình và để xin ánh sáng của Lời Ngài hướng dẫn đời mình.
Chắc hẳn cửa hẹp không phải là cửa nhà mình mỗi sáng mai ung dung thư thả nước trà cà phê toan tính chuyện sắm xe, xây nhà, hoặc dàn dựng những phi vụ làm ra kinh tế hay những dự định đời thường mà không cần có sự can thiệp của Chúa.
Cửa hẹp là cửa phòng Giáo Lý, cửa sân họp đoàn của các em Thiếu Nhi Thánh Thể, các bạn trẻ Hướng Đạo, chứ không phải cửa dịch vụ Internet, cửa vào các Plaza với hàng giờ chơi games vô bổ của tuổi teen.
Cửa hẹp là cửa vào các đoàn thể, tập thể sinh hoạt như men muối, đã thấy xuất hiện thành những cộng đoàn cơ bản ( communité de base ) của Đức Tin như các nhóm Ve Chai, Xa Quê, Bảo Vệ Sự Sống, Thiện Nguyện, Bác Ái, Chia Sẻ Lời Chúa, Kinh Thánh Cầu Nguyện, những chương trình như Điểm Hẹn Giêsu, Đoan Hứa Khiết Tịnh... Cửa hẹp chắc chắn không phải là cửa vào những quán bida, những sòng bài, những nơi tụ hội các fan ham mộ nhạc sống…
Cửa hẹp công chính của chúng ta phải là một đời sống công chính từ sáng đến tối thật sự tinh tuyền từ trong ý nghĩ đến cử chỉ hành động, để mỗi ý nghĩa, mỗi cử chỉ hành động đều thể hiện nét độc đáo hình ảnh của Cha trên Trời trước mặt thiên hạ. Cửa hẹp chắc chắn không phải là cửa dẫn vào những khu du lịch, nghỉ mát, resort, khách sạn, casino thật văn minh sang trọng, ở đó phải nói thẳng là nhu cầu giải trí tiêu khiển chân chính thì ít, mà truy hoan hưởng lạc thì nhiều.
Cửa hẹp không phải là cửa dẫn vào các bar-café, vũ trường đang dần dần làm băng hoại cả một thế hệ trẻ trước những điệu nhạc kích động, những điệu nhảy khiêu dâm giậm giật không phải của loài người nhưng của loài vượn thời ăn lông ở lỗ.
Cửa hẹp là cửa yêu thương phục vụ
Cửa hẹp là cửa dẫn vào lối yêu thương phục vụ hết mình, sẵn sàng hy sinh chính mình, kể cả mạng sống mình để nhiều người được bình an hạnh phúc, nhất là những người nhận lấy trách nhiệm lớn hơn. Cửa hẹp của Chúa Giêsu đã mở ra chính là cửa yêu thương phục vụ. Cửa hẹp không phải là cửa vào làm quan chức để rồi ăn trên ngồi trước, mũ lọng dinh ngai, lên tay xuống ngón, kẻ hầu người hạ, kẻ rót người bưng… muốn gì được nấy. Nhưng phải là cửa dẫn vào làm đày tớ của nhân dân, đày tớ của mọi người, cửa yêu thương phục vụ như Chúa Giêsu đã yêu thương phục vụ mọi người, cho đến chết và chết trên thập giá.
Cửa hẹp là cửa dẫn vào khu người khuyết tật mang tên Huynh Đoàn Đức Kitô, các Gia Đình Halleluya, Emmanuel để chia sẻ nỗi bất hạnh của những bạn hữu Chúa Kitô đang chấp nhận cảnh đời thua kém, nhưng vẫn một niềm tin tưởng cậy trông và hân hoan vì có Anh Hai Giêsu, Người đã đi trước nỗi đau khổ tận cùng kiếp làm người.
Cửa hẹp là cửa dẫn vào một con hẻm của những người nghèo quanh năm ẩn mình trong xó tối thiếu điện thiếu nước, thiếu ăn thiếu mặc; là cửa dẫn vào một góc phố nhà trọ của những người Xa Quê buôn bán nhỏ, thu nhập ít, tiết kiệm nhiều, thắt lưng buộc bụng vì sự sống còn của con cái, cha mẹ, anh chị đang ở những vùng thiên tai nghiệt ngã.
Cửa hẹp là cửa căn chòi ọp ẹp của đôi vợ chồng già ôm nhau trong tấm poncho thời ông còn đi lính và thản nhiên say giấc nồng dưới trời mưa giông bão, để cảm nghiệm tình Chúa thương cho người đơn sơ bé nhỏ biết tín thác trọn vẹn vào bàn tay Cha quan phòng.
Cửa hẹp là cửa dẫn lối những bạn đồng đẳng vào thăm khu nghĩa trang chập choạng bóng người nghiêng nghiêng ngả ngả tỉnh tỉnh mê mê sau những mũi xìke điên điên đảo đảo, để phân giải ủi an và dẫn họ về với nguồn vui, nguồn hạnh phúc thật xứng với phẩm giá tạo vật tuyệt vời của Thiên Chúa.
Cửa hẹp là cửa dẫn lối các chị em lầm lỡ bụng bầu về một ngôi nhà Tình Thương, hoặc thu xếp để được đón về với gia đình để xin ba mẹ tha thứ và chầp nhận chở che cho một sinh linh bé bỏng sắp được sinh ra trong trần thế.
Cửa hẹp không phải là cửa dẫn vàonhững chỗ “điều hòa kinh nguyệt”, “kế hoạch hóa gia đình”, vào các trung tâm mang tên là bảo vệ bà mẹ với trẻ em mà thực chất lại là nạo phá thai theo chủ trương giảm sinh bằng mọi cách, đạt những thành tích vô luân, phi đạo đức.
Cửa hẹp là cửa sau bệnh viện, dẫn lối vào thăm khu nhà xác, và bới tìm trong những thùng rác y tế những bọc xốp đựng đầy thai nhi đã lên mùi, để đem về tìm nơi lo hậu sự, hỏa thiêu hoặc an táng cho xứng với phẩm giá con người của Thiên Chúa đã bị sát hại dã man.
Cửa hẹp là cửa dẫn lối qua bên kia bờ kênh nhấp nhoáng ánh điện màu… để đến thăm và chia cơm sẻ áo cho những con người ở khu nhà ổ chuột. Từ cửa hẹp nầy đến vô số cửa hẹp khác của biết bao con người đang sống dưới mức nhân phẩm trong một xã hội được loa phóng thanh cứ lải nhải rằng đã xóa đói giảm nghèo, đã xóa mù chữ, đã có “điện đường trường trạm”, đã nâng cao cuộc sống toàn dân tới mức vượt bực, hoặc đã tiến xa hơn... loài vượn vài ngàn năm trước.
Cửa hẹp còn là lối về với các em thiếu nhi ngoại thành ở bên kia sông, chúng đang khao khát được biết Chúa, thèm thuồng từng mẫu ảnh Thánh, từng cuốn sách Giáo Lý, thèm nghe chị Giáo Lý Viên kể chuyện hằng tuần, và nhất là ước ao được gặp nhau và gặp Chúa. Mỗi chiều Chúa Nhật bên ngoài thành phố, chúng trông ngóng chị xắn quần lội sông đến với bầy em đen đủi, đứa quần đùi, đứa tô hô tồng ngồng, nhưng lại cứ há hốc miệng lên nghe về Chúa, nói với Chúa và sống với Chúa thật hồn nhiên, sung sướng...
Cửa hẹp còn là cửa dẫn lên núi Đồng Chiêm, chui qua mấy vòng kẻm gai, mấy làn hơi cay, mấy vòng lựu đạn treo lủng lẳng… để kính viếng một Thánh Giá Chúa Giêsu bị đập tan tành, dù Ngài đã chết hai ngàn năm trước và đã sống lại vinh hiển, để cùng chịu thương chịu khó với những con người yêu chuộng Thánh Giá Chúa Kitô, và để cùng đổ máu mình ra minh chứng rằng: ai xúc phạm đến Chúa Kitô chính là giơ chân đạp lấy mũi nhọn...
Cửa hẹp là lối dẫn vào Cồn Dầu, nghe tiếng nghẹn ngào của lũ cháu đàn con đang kiệt sức chống cự trước mưu đồ liên hợp xóa sổ một làng quê yên lành đầy kỷ niệm, mà tiếng ru ầu ơ của bà theo nhịp khoan hò của ông còn thơm trên bạt ngàn sóng lúa…
Cửa hẹp không phải là cửa vào dinh, vào triều để một xin hai lạy cho được bình yên, nhưng là cửa can đảm làm chứng cho Công Lý. Vì ai phủ nhận Công Lý thì người ấy phải chịu trách nhiệm trước lịch sử...
Thiết tưởng, ai đã bằng lòng vào cửa hẹp, sẽ không tìm cách chui ra, vì chính khi đã bước vào, họ nhận được muôn hồng ân của một Đức Giêsu Kitô chịu Thương Khó để họ cũng được vinh dự chịu Thương Khó với Chúa Giêsu mà họ luôn yêu mến chọn theo như một chuẩn mực công chính của mình.
Chúa Giêsu nói: “Thiên hạ sẽ từ Đông Tây Nam Bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa” ( Lc 13, 29 ). Như vậy là không phân biệt Âu hay Á, Mỹ hay Phi, nước này hay nước nọ, chủ nghĩa này hay chủ nghĩa kia, đạo dòng hay tân tòng, miễn là cố gắng “chiến đấu qua Cửa Hẹp” thì dược vào Nước Thiên Chúa.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con yêu mến Cửa Hẹp là yêu mến Chúa Giêsu và cuộc Thương Khó của Người, và nhờ Thập Giá Người mà chúng con tìm đến cửa công chính, cửa yêu thương phục vụ trong cuộc đời này, hầu mong được Thiên Chúa mở Cửa Nước Trời cho chúng con vào dự tiệc trong Nước Thiên Chúa mai sau. Amen.
PM. CAO HUY HOÀNG, Sàigòn 19.8.2010