Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Joseph Vũ
Bài Viết Của
Joseph Vũ
Zidane ơi…
Xin Đừng Làm Tôi Tớ Vô Duyên
Từ những Anh Hùng Không Gian đến Anh Hùng Không Tên
TU LÀ CÕI PHÚC
Từ ‘Gíop’ đến Linh Hồn
Sống những nghịch lý
Sợ điều đáng sợ
Từ cái I-Meo lạc đến những bức thư cần viết
Như Bông Hoa…
Nhà Truyền Thống Văn Hóa & Đức Tin
Ngắm Văn Côi Đức Bà
Một Nhà Thờ Hai Sơ
Một buổi chiều cuối năm
Lời Chúc hay Lời Nguyện
Lẩn Thẩn Từ Đông Quê
‘Làm nhớn’ ở Mỹ
Đặc Sản
Chứng Nhân Tầm Thường
Chiếc bình vỡ
Chai Rượu Tây Đen. (T. D.)
Cái Game Boy
ZIDANE ƠI…

  

“ Hê hê, đứa nào giấu dép của chị rồi?”. Lam đứng dậy tìm dép khi trong tài trên ti-vi vừa thổi hồi còi chấm dứt hiệp nhất của giải vô địch World Cup 2006 giữa hai đội Pháp và Ý. Linh ngồi gần Lam, vừa cười vừa chọc thêm: “May mà người ta chưa dấu bóp của em đấy”. Thực ra, vào phút thứ 20, khi Ý vừa gỡ đều tỉ số 1-1 thì cô bé có tên là Li-lac đã ghé tai tôi nói nhỏ: ”Để em giấu dép chị Lam. Ở đó mà hô Zidane với Henry…”.

Hôm trước, tôi đã tưởng không được coi trận giành giải ba giữa Đức và Bồ Đào Nha vì đám giỗ bà Dì mới chết  bên ViêtNam, nhưng vì trời nóng nên buổi đọc kinh được bà ngoại ‘cho phép’ dời đến tối. Quá đã. Đội Đức mà tôi đoán sẽ vào tứ kết được hạng ba thì cũng vui rồi.

Sáng qua cũng tưởng phải ‘hộ tống’ cha giáo V. mới từ Việt Nam sang Mỹ du lịch đi làm lễ cho một nhóm trẻ nên tôi đã phải ‘cắn răng’ nói lời ‘hy sinh’ với Chúa và dặn kỹ đứa con gái rì-co lại trận chung kết cho bố. Thấy tôi can đảm chưa? Nhưng ‘Chúa Thưong’, cũng tại nóng nên Thánh Lễ cũng được anh Tài - trưởng nhóm - dời lại. Lần này, không phải vì trời nóng mà vì người nóng.

Thế là cai ti-vi lớn với màn ảnh phẳng mà đức cha Mai Thanh Lương mới mua cho trung tâm được…bật lên để…thử. 

Thế là Chúa đã thưởng công cho người biết hy sinh. Tôi được xem trận đấu từ đầu đến cuối với một nhóm trẻ rất trí thức và dễ thương. Bác sĩ trẻ, giáo sư trẻ, kỹ sư trẻ, thương gia trẻ… có đủ cả. Các cô đông hơn các cậu và phát biều cũng nhiều hơn - có người rất điệu nghệ, cũng có người rất ngây ngô - nhưng đa số đều ủng hộ đội ‘Spaghetti’. Chỉ có Lam là người chạy theo đôi ‘Jambon’ và cố kéo cha khách về phe. Tôi trung lập, nhưng trong lòng thì hơi muốn Ý thắng vì nghĩ rằng Pháp đã thẵng World Cup lần trước.

Không phải người xem bóng đá chuyên nghiệp, tôi cũng thấy trong hai hiệp phụ, các cầu thủ của hai đội đều mệt nhoài và đưa bóng kém chính xác -đường dài cũng như đường ngắn. Cho đến khi Henry bị chuột rút phải ra ngoài và Zidane bị phạt thẻ đỏ thì tôi thật sự lo cho đội Pháp: biết đâu lại bị 2 quả trong một phút như đội Anh thì buồn quá.

Gìơ đá phạt luân lưu sắp đến vì.. phải đến. Đám bạn trẻ bàn tán “Thủ môn Ý hay.. nhất, chỉ sau thủ môn Đức”. “Thủ môn Pháp kinh nghiệm nhiều hơn, bình tĩnh hơn.”. “Pháp mất hai chân đá phạt...”. “Ý đá phạt không hay…”. Nhưng dù hay dù dở, dù kinh nghiệm hay không kinh nghiệm thì cả hai thủ môn Barthez và Bouffon đều bay về bên trái còn banh thì lọt vào góc lưới phải và ngược lại. Pháp thua với tỉ số 3-5 vì Trezeguet của Pháp đá trúng thành gôn và bóng dội ra ngoài làm có người tếu táo kêu lên “Thành gôn cứu nguy”.

Rồi World Cup chấm dứt. Người ta không bàn về cú đá phạt ở chấm 11 mét của Zidane ghi bàn thắng cho Pháp ở phút thứ 8 hay cú đội đầu của Materazzi gỡ đều 1-1 cho Ý, nhưng lại bàn nhiều đến cú húc đầu của Zidane vào ngay ngực của Materazzi. Phải nói đây là cú húc rất đẹp và chính xác, y như con cá thia thia nhắm thẳng đối thủ phóng vào vậy. Lam buồn, quay mặt vào tường: “Có làm sao người ta mới húc chớ. Cho Ý thẻ đỏ trước đi”.

Sáng nay vào sở tôi nhận đựoc cái email của người bạn từ Saigon gởi cho hai người bạn ở Pháp và một người còn ở Saigon có con gái vừa cưới một chàng sĩ quan hải quân pháp mới toanh như sau: 

Th, T, B,

Cuối cùng thì đội tuyển Pháp cũng được hạng hai. Trận túc cầu hay quá, nhưng đoạn kết của Pháp lại hơi buồn, anh chàng đội trưởng Zidane chỉ một giây không kiềm chế, đâm ra ngu xuẩn, để lại vết nhơ cho sự nghiệp sáng chói của mình, và nỗi buồn cho người Pháp, vốn nổi tiếng là lịch sự nhất thế giới. Tục ngữ Việt Nam có câu: “No mất ngon, giận mất khôn”, truờng hợp này quả không sai. 

Em cổ vũ hết minh cho nước Pháp của hai bác, cũng buồn lây, biết sao được, đó cũng là điều để cho cánh già mình chiêm nghiệm.

Bách ơi, Mày phải coi chừng chàng rể quí của mày, nó mà húc một phát là con mày tiêu tùng đó.

Ng.

Máu mê bóng đá vẫn còn đang chạy trong người nên tôi đọc thêm mẫu tin trên tờ Thanh Niên online

Zidane - cầu thủ xuất sắc nhất World Cup 2006 

18:13:00, 10/07/2006

 

Với số điểm 2012, Zinedine Zidane đã được các nhà báo bình chọn là Cầu thủ chơi hay nhất World Cup 2006. Người về nhì là thủ quân đội tuyển Ý - Fabio Cannavaro với 1977 điểm và Andrea Pirlo về thứ 3 với 715 điểm. 

Các nhà báo đã tham dự cuộc bỏ phiếu kín để bầu chọn cầu thủ xuất sắc nhất World Cup 2006 lần này. Mặc dù bị thẻ đỏ trong trận chung kết với tuyển Ý, nhưng Zidane vẫn được các nhà báo tín nhiệm và bỏ phiếu bầu chọn.

Trước đây Zidane từng giành được danh hiệu cầu thủ hay nhất tại World Cup năm 1998, anh tuyên bố sẽ giã từ sân cỏ sau khi tham dự World Cup lần này với tuyển Pháp.

 

Cũng tối qua trên đường đi Riverside, cha giáo V. hỏi tôi:

-         Trường hợp cha P. thế nào rồi?

-         Theo con được biết thì Tòa Giám Mục đã cho Ngài đi luôn.

Không thấy cha giáo nói gì, tôi tiếp:

-         Con nghĩ nếu một Linh Mục không dứt khoát được cuộc sống độc thân thì Giáo Hội nên để cho họ hồi tục để khỏi phiền cho chính đương sự và cho giáo dân. Chắc Chúa cũng rộng lượng thôi cha nhỉ.

-         Ừ thì chắc Giáo Hội phải cho cha ấy hồi tục thôi.

Một lát sau, cha giáo chia sẻ:

-         Bốn mươi năm làm Linh Mục và trông coi giáo dân cha thấy nơi tu sĩ cũng như người thường, cái biên giới giữa thánh thiện và tội lỗi nó mong manh lắm, giữa danh dự, kiêu ngạo,  sa ngã, và tủi nhục cũng vậy… Khôn 30 năm, nhưng dại một ngày, có khi một giờ. Nhưng điều quan trọng là phải thoải mái, cởi mở với những người có trách nhiệm và bạn bè. Đừng giữ kín điều gì cho chính mình hoặc chiu đựng một mình. Mà nếu có gì đi nữa thì chịu khó đứng lên, làm lại, bắt đầu lại. Chẳng ai khinh rể gì. Cha A. là một tấm gương…

-         Con người yếu đuối lắm cha nhỉ. Con nhớ Đức Cha BT có lần chia sẻ: “Các Linh Muc tu trì ít nhất cũng 10 năm trước khi chịu chức. Rồi trước khi chịu chức thì cầu nguyện, cấm phòng, bàn hỏi… rất kỹ. Vậy mà vẫn có những người không sống được điều mình đã tự nguyện… Trong khi cuộc sống gia đình thì không được như vậy. Người con trai và con gái chỉ biết nhau một thời gian rồi lấy nhau. Biết bao nhiêu điều không biết trứơc… Cho nên…”

Trời khuya xa lộ vắng nên câu truyện chưa hết thì xe đã tới cửa nhà người thân của cha.

Bây giờ trở lại với Zidane.

Đài BBC nói Zidane không xuất hiện trong lễ treo giải, anh cũng chưa hề nói tại sao có hành động vô cùng đáng buồn như vậy. Một tờ báo Pháp viết: “Thiên Thần Xanh Bleu không còn nữa…Thần tượng của các con tôi đã gẫy cánh…”

Nếu là Zidane lúc này thì bạn sẽ làm gì?

Nếu là Zidane, tôi sẽ làm nhưng việc này:

-         Đi đến Loudres, tìm một chỗ yên ắng, ngồi thiền một giờ. Cầu nguyên một tí cũng được. Rồi:

-         Gọi điện thoai cho đồng đội: “Xin lỗi tụi em, anh nóng quá.”

-         Nói với nước Pháp: “Tôi đã từng chọn nước Pháp làm quê hương và yêu mến nước Pháp nên tôi không kềm nổi sự tức giận khi bị xúc phạm. Excusez-moi”

-         Nói với những người hâm mộ: “That’s not right, but…. I am sorry.”

-         Nói với Marterazzi: “Hê, đầu ‘moi’ trọc, ‘toi’ có đau không? Nói cho mọi người biết ‘toi’ đã chửi ‘moi’ cái gì đi. Thực ra cái húc của ‘moi’ không đau bằng những lời nhạo báng của ‘toi’ đâu?” 

Nếu đã từng hâm mộ Zidane thì bạn phản ững thế nào?

Không thần tượng ai, nhưng tôi vẫn còn giữ video trân đấu giữa Pháp và Brasil trong World Cup lần trước. Tôi sẽ viết cho Zidane thế này:

“Zidane đừng buồn nữa. Cậu húc thằng trung vệ Ý trước cả mắt thế giới là không đúng, nhưng tôi rất thông cảm với cậu. Vì nếu đang hăng say dành vinh dự cho quốc gia mà nghe nó nói: “Thằng Rệp da đen, đi làm cu-li cho Tây” thì chắc tôi cũng húc vào ngực nó như cậu. Có khi còn húc mạnh hơn nữa. Vì nếu là một siêu sao thể thao thế giới mà nghe nó nói: “Thằng Mít mũi tẹt. Con của me Mỹ” thì chắc tôi không chỉ húc nó mà còn bồi thêm cho nó một cú đá giò lái vào chỗ độc nữa.”  

Con người mà, mềm yếu lắm, mỏng dòn lắm: “Cái biên giới giữa Thánh Thiện và Tội Lỗi nó mong manh lắm, giữa danh dự, kiêu ngạo, sa ngã, và tủi nhục cũng vậy…”

Con người mà cậu. Ở Mỹ, cảnh túm cổ áo thụi nhau trong sân Baseball, cảnh vất gậy để ục đối thủ trong sân Hockey, hay cầm ghế rượt nhau trong Basketball cũng xẩy ra như cơm bữa trên màn hình ti-vi…  

Con người mà cậu. Michael Jordan cũng từng uỵch nhau nhiều lần rồi. Maradonna cũng dùng thuốc kích thích. Bill Clinton cũng sờ mó lung tung…

Con người mà cậu. Hồi nhỏ chính tôi cũng đã phang cây vào bụng một tay trong lớp cứ hay lôi tên bố tôi ra để chế diễu. Bây giờ thì cũng nhiều lần tôi muốn cầm phôn đập lên đầu tay manager hay chèn ép tôi một cách vô lý, nhưng già hơn cậu gần 20 tuổi nên tôi kiềm chế được đấy thôi.

Mà thực ra, đã có rất nhiều lần tôi từng húc người khác rồi mà không biết hoặc húc người khác trong tư tửơng rồi đấy. Nhưng vì tôi chỉ là hạt cát trong sa mạc nên không ai chấp, không ai thấy đó thôi.

Yên trí. Cậu vẫn là ‘thần tượng’ của con trai tôi. Tôi sẽ giải thích cho nó rằng con người yếu đuối và mỏng dòn. Cậu cũng là người chứ không phải thần thánh: ni ange ni bête. Hâm mộ cậu –  một con người bình thường  –  thì cũng phải ‘nhìn nhận’ khiếm khuyết của cậu thôi. We love you just the way you are.

Yên trí. Cậu vẫn là ‘thần tuợng’ của con trai tôi, nhưng là thần tượng ở trong ngoặc và không viết hoa đấy nhá.

Chúc mừng cậu là cầu thủ xuất sắc nhất của World Cup 2006.

Và cho hỏi nhỏ điều này: Cậu có chọc tức Materazzi trước không? Ngày xưa lính tráng Algerie các cậu theo Pháp kéo sang nước Việt Nam của tôi cũng quậy lắm chứ không vừa đâu.

Nếu có gặp Chúa Giêsu, chắc thế nào Ngài cũng bảo cậu: “… Thôi đừng húc nữa.”

San Dimas 07/10/2006

Joseph VŨ

Tác giả: Joseph Vũ

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!