* Để nghe trên Youtube:
https://youtu.be/vhozPIekK8Y
- Trang Chủ của kênh:
https://youtube.com/@loichualaanhsang
- Quý vị có nhu cầu nhận
bài suy niệm hàng tuần qua email, xin liên lạc trực tiếp với:
Lm. Giuse Vũ Thái
Hòa: vuthaihoa2@gmail.com
Chúa nhật XV Mùa Thường
Niên – Năm A
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô
theo Thánh Matthêu (13,1-23)
Ngày ấy, Chúa Giêsu ra
khỏi nhà và đi đến ngồi ở ven bờ biển. Dân chúng tụ tập quanh Người đông đảo
đến nỗi Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ.
Và Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều. Người nói:
"Này đây, có người
gieo giống đi gieo lúa. Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời
bay đến ăn mất. Có hạt rơi xuống trên đá sỏi, chỗ có ít đất, nó liền mọc lên,
vì không có nhiều đất. Khi mặt trời mọc lên, bị nắng gắt, và vì không đâm rễ
sâu, nên liền khô héo. Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc um tùm, nên nó chết nghẹt.
Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt được một trăm, có hạt sáu
mươi, có hạt ba mươi. Ai có tai thì hãy nghe".
Các môn đệ đến gần thưa
Người rằng: "Tại sao Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ?" Người đáp lại:
"Về phần các con, đã cho biết những mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không
cho biết. Vì ai đã có, thì ban thêm cho họ được dư dật; còn kẻ không có, thì
cái họ có cũng bị lấy đi. Bởi thế, Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ: vì họ nhìn
mà không thấy, lắng tai mà không nghe và không hiểu chi hết. Thế mới ứng nghiệm
lời tiên tri Isaia nói về họ rằng: "Các ngươi lắng tai nghe mà chẳng hiểu,
trố mắt nhìn mà chẳng thấy gì. Vì lòng dân này đã ra chai đá, họ đã bịt tai
nhắm mắt lại, kẻo mắt thấy được, tai nghe được, và lòng chúng hiểu được mà hối
cải, và Ta lại chữa chúng cho lành". Phần các con, phúc cho mắt các con vì
được thấy; và phúc cho tai các con vì được nghe. Quả thật, Thầy bảo các con:
Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con
thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe.
"Vậy, các con hãy
nghe dụ ngôn về người gieo giống: Kẻ nào nghe lời giảng về Nước Trời mà không
hiểu, thì quỷ dữ đến cướp lấy điều đã gieo trong lòng nó: đó là kẻ thuộc hạng
gieo dọc đường. Hạt rơi trên đá sỏi là kẻ khi nghe lời giảng, thì tức khắc vui
lòng chấp nhận, nhưng không đâm rễ sâu trong lòng nó, đó là kẻ nông nổi nhất
thời, nên khi cuộc bách hại, gian nan xảy đến vì lời Chúa, thì lập tức nó vấp
ngã. Hạt rơi vào bụi gai, là kẻ nghe lời giảng, nhưng lòng lo lắng việc đời,
ham mê của cải, khiến lời giảng bị chết nghẹt mà không sinh hoa kết quả được.
Hạt gieo trên đất tốt, là kẻ nghe lời giảng mà hiểu được, nên sinh hoa kết quả
đến nỗi có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi".
***
Bài chia sẻ Tin Mừng của
Lm. Giuse Vũ Thái Hòa
Nghe và thực hành Lời
Chúa
Dụ ngôn người gieo giống
trong bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta nhiều bài học. Trước tiên, dụ ngôn mạc
khải chính Thiên Chúa. Người gieo giống là Chúa Giêsu. Hạt giống là Lời Chúa,
sứ điệp Người mang đến từ Chúa Cha. Chúa Giêsu không ngừng gieo Tin Mừng. Người
không phân biệt người này, được coi như đất tốt, với người kia, được coi như
đất nhiều sỏi đá hoặc bụi gai.
Nhưng, để Lời Chúa là
hạt giống đời sống thần linh sinh hoa kết trái, Lời Chúa phải được đón nhận với
một tâm hồn đã được chuẩn bị. Lời Thiên Chúa sinh hoa trái nhiều hay ít là tùy
thuộc vào sự đón nhận của tâm hồn con người. Nếu đức tin là quà tặng của Chúa
và là mối tương giao với Chúa, đức tin này phải được canh tân liên tục. Hai
người bạn thân ở xa nhau, làm sao họ có thể duy trì mối tình thân nếu họ không
điện thoại với nhau hoặc không viết cho nhau nữa?
Có lẽ chúng ta đã nghe
ai đó nói: “Tôi mất đức tin rồi.” Thật ra, đức tin của họ không bị
mất, nhưng bị ngạt. Ðức tin như một hạt giống gieo xuống đất. Nếu không được
tưới nước và nuôi dưỡng, nó không thể phát triển được. Ðức tin đó như hạt giống
gieo trong đất khô cằn.
Ðối với Chúa Giêsu, đức
tin là một tiến trình sinh trưởng lâu dài và là một cuộc chiến đấu liên lỉ vượt
qua mọi chướng ngại. Nếu đức tin thiếu dưỡng khí, một ngày nào đó nó sẽ chết
ngạt. Nhiều khi trong cuộc sống, chúng ta có quá nhiều chuyện phải lo, phải làm
mà quên việc nuôi dưỡng đức tin. Chúng ta thường nghe những lời than van: “Tôi
chẳng còn giờ để đi lễ Chúa nhật! Tôi phải tập thể dục, dự tiệc ở xa, tôi phải
ở nhà làm bếp tiếp khách... rồi vì làm việc cả tuần mệt mỏi, tôi muốn ở nhà
nghỉ ngơi...” Như thế, điều chính yếu là mối tương quan với Chúa thì lại ở
hạng thấp nhất!
Ðức tin có thể được đón
nhận hoặc bị từ chối. Ta có thể khẳng định rằng không thể có đức tin Kitô giáo
nếu không có sự đón tiếp, lắng nghe, nếu không có ý muốn tìm kiếm Thiên Chúa.
Nếu sẵn sàng cộng tác với Chúa, chúng ta “tất nhiên sinh hoa kết quả và
làm ra, kẻ được gấp trăm, kẻ được sáu chục, kẻ được ba chục.” Dụ ngôn
người gieo giống diễn tả ý tưởng sự tiến triển của đức tin. Việc sinh lợi dù
được ba chục cũng có giá trị, miễn là mỗi người biết sử dụng với hết khả năng
của mình.
Từ dụ ngôn này, chúng ta
còn có thể rút ra một bài học khác, đó là tất cả chúng ta đều là người gieo
giống, không phân biệt giai cấp, giàu nghèo, nghề nghiệp, trình độ văn hóa. Là
Kitô hữu, chúng ta có bổn phận gieo hạt giống Tin Mừng, hạt giống yêu thương và
bình an. Nhưng nhiều khi những người được gieo đáp trả lại bằng sự thờ ơ, chế
giễu hoặc từ chối. Ta có thể nghĩ đến các bậc phụ huynh đã lo lắng cho con cháu
mình có nền đạo đức Kitô giáo, học giáo lý đầy đủ. Rốt cuộc bây giờ con cháu họ
không tin nữa hoặc đều “khô đạo” cả. Ðiều này khiến cho các phụ huynh
rất đau buồn.
Ðôi khi, trong cuộc
sống, ngay cả trong các hoạt động tông đồ và mục vụ, chúng ta có cảm tưởng bị
thất bại thê thảm. Nhưng chúng ta hãy an tâm! Tất cả những thất bại bên ngoài
đó, Chúa Giêsu thấy và luôn gánh chung với chúng ta, vì chính Người cũng đã gặp
thất bại như thế trong sứ vụ loan báo Tin Mừng của Người.
Ðó là một bài học tuyệt
vời mà Chúa Giêsu muốn dạy chúng ta. Khi duyệt lại đời sống, khi nhìn về Giáo
Hội, về thế giới, chúng ta đừng thất vọng, nản chí trước những nhận xét rất
tiêu cực. Dù gặp thất bại, sẽ có lúc được gặt hái. Chúng ta phải chấp nhận rằng
hạt cải phải có thời gian để nẩy mầm và phát triển. Và rất có thể khi người
gieo hạt đã qua đi, thậm chí bị lãng quên, hạt giống đức tin mới bắt đầu sinh
hoa kết trái.
Chuyện kể rằng một ông
già rất nghèo và sống cô độc. Một ngày kia ông qua đời. Người ta tưởng rằng,
trong nghi lễ an táng, sẽ chỉ có cha sở với quan tài. Nhưng không! bên cạnh
quan tài còn có một vị tướng, đang cầu nguyện và có vẻ rất xúc động. Sau thánh
lễ vị tướng giải thích với cha sở là khi ông còn nhỏ, ông cụ này đã dạy giáo lý
cho ông mỗi tuần. Nhờ lời giảng dạy của ông cụ mà vị tướng này thành công trong
cuộc sống. Vì thế ông đến tham dự nghi lễ an táng để tỏ lòng biết ơn của ông.
Xin Chúa cho chúng ta
sức mạnh và can đảm để làm người gieo giống kiên trì, gieo tình yêu, niềm vui,
và bình an đến mọi người. Amen.