Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Giuse Vũ Thái Hòa
Bài Viết Của
Lm. Giuse Vũ Thái Hòa
Yêu mến Chúa và yêu mến tha nhân (Chúa nhật XXXI Mùa Thường Niên – Năm B)
Chúng ta hãy cố gắng nên thánh (Lễ Các Thánh Nam Nữ)
Hãy biết kêu cầu lên Chúa (Chúa nhật XXX Mùa Thường Niên – Năm B)
Phục vụ Chúa và tha nhân (Chúa nhật XXIX Mùa Thường Niên – Năm B)
Sự giầu có đích thực (Chúa nhật XXVIII Mùa Thường Niên – Năm B)
Có phải Thiên Chúa muốn các trẻ em phải chết?
Gia đình là nền tảng của xã hội và của Giáo Hội (Chúa nhật XXVII Mùa Thường Niên – Năm B)
Cùng nhau trừ quỷ và thần tượng (Chúa nhật XXVI Mùa Thường Niên – Năm B )
(Đón tiếp và phục vụ chính Thiên Chúa) Chúa nhật XXV Mùa Thường Niên – Năm B
“Thầy là Đấng Kitô” (Chúa nhật XXIV Mùa Thường Niên – Năm B)
“Ép-pha-tha! – Hãy mở ra!” (Chúa nhật XXIII Mùa Thường Niên – Năm B)
Cái thanh sạch và cái ô uế (Chúa nhật XXII Mùa Thường Niên – Năm B)
Chúa nhật XXI Mùa Thường Niên – Năm B (Chúa nhật XXI Mùa Thường Niên – Năm B)
Ăn thịt và uống máu Chúa Kitô (Chúa nhật XX Mùa Thường Niên – Năm B)
Đức Maria, Mẹ của tất cả chúng ta (Lễ Ðức Mẹ Hồn Xác Lên Trời)
Chúa Giêsu, lương thực cho người lữ hành (Chúa nhật XIX Mùa Thường Niên – Năm B)
Hãy tìm kiếm lương thực hằng sống (Chúa nhật XVIII Mùa Thường Niên – Năm B)
Chúa Kitô, lương thực sự sống vĩnh cửu (Chúa nhật XVII Mùa Thường Niên – Năm B)
Mục tử duy nhất (Chúa nhật XVI Mùa Thường Niên – Năm B)
Loan báo Tin Mừng (Chúa nhật XV Mùa Thường Niên – Năm B)
“Khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh” (Chúa nhật XIV Mùa Thường Niên – Năm B)
Bài ca tiến lễ: những điều cần biết
Tin vào Thiên Chúa là Đấng ban sự sống (Chúa nhật XIII Mùa Thường Niên – Năm B)
Chúa luôn đồng hành với chúng ta ( Chúa nhật XII Mùa Thường Niên – Năm B)
Nước Thiên Chúa luôn phát triển (Chúa nhật XI Mùa Thường Niên – Năm B)
Tin và đón nhận ơn cứu chuộc của Chúa (Chúa nhật X Mùa Thường Niên – Năm B)
Bí tích Thánh Thể: mầu nhiệm đức tin (Lễ Mình và Máu Thánh Chúa Kitô – Năm B)
Tin Thiên Chúa Ba Ngôi (Lễ Chúa Ba Ngôi – Năm B)
Hiệp nhất trong Chúa Thánh Thần (Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống – Năm B)
Đừng để Chúa bị hiểu lầm!
Chúng ta không thuộc về thế gian, nhưng sống trong thế gian (Chúa nhật VII Phục Sinh – Năm B)
“Anh em sẽ là chứng nhân của Thầy” (Lễ Chúa Thăng Thiên – Năm B)
“Anh em hãy yêu thương nhau” (Chúa nhật VI Phục Sinh – Năm B)
Hãy ở lại trong Chúa Kitô (Chúa nhật V Phục Sinh – Năm B)
Mục Tử Nhân Lành (Chúa nhật IV Phục Sinh – Năm B)
Đức tin và bình an (Chúa nhật III Phục Sinh – Năm B)
Thấy để tin hay tin để thấy (Chúa nhật II Phục Sinh – Năm B)
Chúa Kitô đã sống lại, Allêluia! (Chúa nhật Phục Sinh – Năm B)
Chúa Giêsu là ai vậy? (Chúa nhật Lễ Lá. Tưởng niệm cuộc Thương Khó của Chúa – Năm B)
Chết để được sống (Chúa nhật V Mùa Chay – Năm B)
KẾT HIỆP VỚI CHÚA VÀ VỚI THA NHÂN (LỄ MÌNH VÀ MÁU THÁNH CHÚA KITÔ – NĂM A)

* Để nghe trên Youtube:

https://youtu.be/ASk_9MoUht4

- Trang Chủ của kênh:

https://youtube.com/@loichualaanhsang

- Quý vị có nhu cầu nhận bài suy niệm hàng tuần qua email, xin liên lạc trực tiếp với: 

Lm. Giuse Vũ Thái Hòa: vuthaihoa2@gmail.com

 

Lễ Mình và Máu Thánh Chúa Kitô – Năm A

 

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (6,51-58)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân Do-thái rằng: "Ta là bánh hằng sống từ trời xuống; ai ăn bánh này, thì sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống". Vậy người Do-thái tranh luận với nhau rằng: "Làm sao ông này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn được?" Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: "Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Ðấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. Ðây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết. Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời".

 

***

Bài chia sẻ Tin Mừng của Lm. Giuse Vũ Thái Hòa

 

Kết hiệp với Chúa và với tha nhân

Nếu đặt câu hỏi: “Tại sao ông, bà, anh, chị tham dự thánh lễ?”, chúng ta sẽ có nhiều câu trả lời khác nhau: nào là để gặp lại anh chị em Kitô hữu để làm thành một cộng đoàn, hiệp nhất trong một niềm tin, nào là để cầu nguyện, để nuôi dưỡng tinh thần, để lắng nghe Lời Chúa... Qua tất cả những câu trả lời này, chúng ta thấy rằng việc đi lễ đem lại rất nhiều ích lợi. Điều đó tốt! Nhưng có lẽ chúng ta chưa đề cập đến điểm chính yếu của thánh lễ.

Thánh lễ là một bí tích, một hiện thực cứu độ trong đó Chúa Kitô tự hiến mình cho chúng ta qua nghi thức phụng vụ. Chúa Giêsu nói: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.” Khi Chúa Giêsu nói về thịt Người làm lương thực, đó không phải là xương, thịt, gân cốt hoặc một phần thân thể nào đó, mà là toàn diện bản thân Người. Khi Chúa Giêsu nói đến việc cho máu của Người làm thức uống, không phải Người nói đến thứ chất lỏng màu đỏ mà là sự sống làm cho con người được sống. Nói về Mình và Máu Chúa Kitô tức là nói về chính Người, chính bản thân Người, chính sự sống của Người.

Chính bởi thân thể và máu của mình, Chúa Giêsu đã đi vào lịch sử loài người. Thánh lễ là mầu nhiệm nhập thể luôn tiếp diễn. Thánh Tôma Aquinô nói: “Thánh lễ là phép lạ lớn nhất của Chúa Giêsu.”

Trong thánh lễ, chúng ta cử hành việc hiến mình của Chúa Kitô, cử hành lễ dâng Chúa Kitô cho Chúa Cha, và cùng với Người, chúng ta dâng hiến bản thân mình. Chúng ta dâng bánh và rượu, là hoa màu ruộng đất và cũng là thành quả lao động con người. Bánh và rượu là những thức ăn đã được chế biến, vì vậy thuộc về con người. Do đó, khi dâng lên Chúa Cha bánh và rượu để trở thành Mình và Máu Chúa Kitô, chúng ta dâng lên Người những hoạt động thể lý và tinh thần, dâng lên Người đời sống của chúng ta, với mọi niềm vui, nỗi buồn. Kết hợp lễ dâng của chúng ta với hy lễ của Chúa Kitô, Chúa Cha làm cho lễ dâng này có tầm vóc thần linh và vĩnh cửu. Từ lúc đó, bánh và rượu biểu tượng cuộc sống toàn diện của chúng ta, tất cả những hoạt động và các mối tương quan. Tóm lại, bánh và rượu đại diện cho chính chúng ta.

Ðối với chúng ta, trong đức tin, bánh và rượu này, tuy không thay đổi thành phần vật chất và hóa học, bây giờ trở thành chính Chúa Kitô, bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần.

Thánh lễ là sự chuẩn bị cho hiệp lễ, hay nói một cách chính xác hơn, toàn thánh lễ trở thành hiệp lễ. Thánh lễ phát triển hành động của Chúa Kitô làm cho chúng ta trở nên thân thể huyền nhiệm của Người, tức là Giáo Hội. Vậy là chúng ta đã hiểu hiệp lễ quan trọng như thế nào: hiệp lễ tóm lược toàn bộ thánh lễ.

Có một số người không dám lên rước lễ vì nghĩ rằng mình không xứng đáng. Thực ra, rước lễ không phải là một công trạng hay phần thưởng cho những ai sống gương mẫu, thánh thiện. Rước lễ là một lương thực. Chúng ta hãy nhớ lại câu mà mọi người đều đọc trước khi rước lễ: “Lạy Chúa, con chẳng (xứng) đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ lành mạnh.” Chúng ta thấy vấn đề ở đây không phải là việc nêu lên phẩm giá của mình, mà ngược lại, ý thức được rằng rước lễ không phải là một quyền lợi, nhưng là một ân huệ. Hơn nữa, thánh lễ không phải là một ân huệ trong số những ân huệ khác. Thánh lễ là chính Chúa, Ðấng ban ân huệ. Khoảng cách giữa sự thánh thiện của Chúa và của chúng ta lớn đến mức không thể nào nêu lên vấn đề chúng ta có xứng đáng hay không để rước Chúa Kitô vào lòng.

Lời nguyện trên lập lại lời của viên sĩ quan đã không dám tiếp đón Chúa Giêsu vào nhà mình: “nhưng xin Ngài phán một lời” (Lc 7,7). Trong Chúa Giêsu, Lời và bản thân Người chỉ là một. Ðể ý đến lời mời của Chúa Giêsu “Hãy cầm lấy mà ăn” quan trọng hơn là việc tìm kiếm phẩm cách của chúng ta.

Tuy nhiên, có một vài ngoại lệ. Ngoài vấn đề những người bị vạ tuyệt thông hoặc phạm tội nặng không được rước lễ, có thể vào lúc rước lễ, một số người cảm thấy thực sự chưa sẵn sàng trong nội tâm để tiến lên đón nhận Mình Thánh Chúa. Trong trường hợp đó, họ không rước Chúa một cách trọn vẹn, nhưng vẫn có thể rước Lời Chúa, kết hiệp với Chúa, kết hiệp với nhiệm thể của Người là Giáo Hội. Rước lễ là một cử chỉ biểu hiện đức tin cao độ, vì thế phải cố gắng làm sao tránh rước lễ một cách máy móc và nhàm chán.

Khi chia sẻ tấm bánh duy nhất, Chúa Kitô thực hiện dự định của Người, đó là làm cho chúng ta thành một thân thể, thân thể của chính Người. Rồi Người sai chúng ta đến với anh chị em của chúng ta. Chúa cần chúng ta và mong chờ chúng ta xây dựng một thế giới công bằng và bác ái như Người mong muốn.

Ước gì trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta luôn sống kết hiệp với Thiên Chúa và kết hiệp với mọi anh chị em chúng ta. Amen.

Tác giả: Lm. Giuse Vũ Thái Hòa

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!