Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Tiến Sĩ Tâm Lý Trần Mỹ Duyệt
Bài Viết Của
Tiến Sĩ Tâm Lý Trần Mỹ Duyệt
LÀM THẾ NÀO ĐỂ NÓI CHUYỆN VỚI TUỔI TRẺ MỘT CÁCH HIỆU QUẢ
NGƯỜI SAMARITAN CHẠNH LÒNG THƯƠNG!
THÁNH TÂM LÀ THÁNH THỂ
ANH EM HÃY CHO HỌ ĂN
NHỚ VỀ NGƯỜI CHA NHÂN NGÀY HIỀN PHỤ
MỘT THIÊN CHÚA BA NGÔI
VENI CREATOR SPIRITUS
PHẢI CHĂNG THƯỢNG ĐẾ LÀ KẺ TÀN BẠO?
XIN CHO ĐƯỢC ÁI MỘ NHỮNG SỰ TRÊN TRỜI
CHA MẸ LÀM GÌ KHI CON BỎ NHÀ ĐI HOANG
BỞI ĐÂU TÔI ĐƯỢC MẸ CHÚA ĐẾN THĂM!
GIA ĐÌNH ĐẠO ĐỨC LÀ VƯỜN ƯƠM ƠN THIÊN TRIỆU
ĐỨC LEO XIV, VỊ GIÁO HOÀNG “HƯỚNG NGOẠI”, “THỰC TẾ” VÀ “RẤT QUAN TÂM ĐẾN NGƯỜI NGHÈO”
TƯƠI ĐẸP THAY THÁNG ĐỨC MẸ
CHA NUÔI ĐẤNG CỨU THẾ LÀ BÁC THỢ MỘC
EMMAUS, CON ĐƯỜNG DẪN ĐẾN THÁNH THỂ
NHÂN LOẠI HÔM NAY CẦN LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA
VỌNG PHỤC SINH - BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC GIÁO HOÀNG GIOAN PHAOLÔ II
SỰ PHẢN BỘI CỦA PHÊRÔ VÀ GIUĐA ISCARIOT
VẺ ĐẸP NHÂN ĐỨC CỦA ĐỨC MARIA VÀ THẬP GIÁ
BÀI GIẢNG THÁNH LỄ VỌNG PHỤC SINH - Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II
ĐỨC GIÊSU KITÔ LÀ THIÊN CHÚA
CHA ĂN MẶN, CON KHÁT NƯỚC!
TÔI COI TẤT CẢ NHƯ RÁC RƯỞI ĐỂ ĐƯỢC ĐỨC KITÔ
TÔI PHẢI VỀ CÙNG CHA TÔI
TÔI ĐÃ GẶP NGÀI TRÊN HÈ PHỐ
500 NĂM ÁNH SÁNG TIN MỪNG QUA CÁI NHÌN PHÚC ÂM HÓA
NGUỒN GỐC, Ý NGHĨA, PHONG TỤC TẾT NGUYÊN ĐÁN
ĐỒNG THUẬN VÀ ĐỒNG TRÁCH NHIỆM GIỮA CHA MẸ TRONG CÁCH GIÁO DỤC CON CÁI
NHỮNG NGƯỜI CHƯA CHỊU PHÉP RỬA CÓ ĐƯỢC VÀO THIÊN ĐÀNG KHÔNG?
CHÚA TỎ MÌNH CHO DÂN NGOẠI
HẬU QUẢ CỦA VIỆC “ÔNG ĂN CHẢ, BÀ ĂN NEM”
ĐỨC MARIA LÀ MẸ THIÊN CHÚA
NỖI ĐAU MẤT CHÚA VÀ NIỀM VUI TÌM LẠI NGÀI
SINH NHẬT ĐẤNG CỨU ĐỘ
MỪNG CHÚA GIÁNG TRẦN
MÙA VỌNG THÁNH THỂ
BÊN MÁNG CỎ
TRỜI CAO HÃY ĐỔ SƯƠNG XUỐNG, MÂY ƠI HÃY MƯA VỊ CỨU TINH
HÃY ĐẾN TRƯỚC TÔN NHAN NGÀI VÀ DÂNG LỜI TẠ ƠN
CÁC ANH EM BÉ MỌN NHẤT CỦA CHÚA


Suy niệm và sống Phúc Âm Mt 25: 31-46

Trần Mỹ Duyệt

 

Thánh sử Mátthêu, khi diễn tả về ngày cánh chung và cảnh Chúa phán xét muôn dân thiên hạ, đã cho chúng ta những suy nghĩ về số phận đời đời của chính mình. Phần thưởng hay hình phạt mà mình sẽ lãnh chịu tùy thuộc thái độ chúng ta đón tiếp và đối xử với anh chị em mình như thế nào. (Mt 25:31-46)

Là những Kitô hữu, chắc chắn chúng ta không nghĩ đến việc mang theo tiền, vàng bạc, nữ trang, kim cương, đá quý, xe hơi, du thuyền, phi cơ hay nhà cửa. Chúng ta cũng không nghĩ đến sẽ mang theo bằng cấp, học vỵ, huân chương, và địa vị mà chúng ta có trên dương thế. Những thứ này chúng ta phải bỏ lại tất cả trước ngưỡng cửa đời đời. Cái mà có thể mang theo là công và tội. 

Thưởng hay phạt tùy vào công tội khi còn sống. Chúa chúng ta dù nhân từ, xót thương vô biên, nhưng cũng công bằng tuyệt đối. Bất cứ ai hễ có công thì Ngài thưởng, mà có tội thì Ngài phạt. Nhưng làm sao mà biết được công hay tội, phúc hay họa? Để trả lời câu hỏi này, Thánh Sử đã viết: Đức Vua (Chúa Giêsu) đã nói với những người được chúc phúc: “Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han.” (25:35-36) Và điều khiến chúng ta ngạc nhiên không ít khi nghe Chúa nói: “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy.” (25:40)  

Như vậy, đây là một bản án đem lại cho chúng ta niềm an ủi và sự tin tưởng. Vì để được thưởng, Chúa không đòi chúng ta phải làm những gì quá sức, không vượt quá khả năng, và cũng không cần nhiều tài năng, vốn liếng hay hiểu biết. Ngài chỉ cần chúng ta có trái tim nhân ái để mở rộng lòng mình trước những người đau khổ, nghèo đói, vất vả, túng thiếu, những người bị ức hiếp, và bị đối xử bất công trong xã hội. Những người mà Chúa gọi là những anh chị em “nhỏ bé nhất” của Ngài. Họ không thiếu và đang ở chung quanh chúng ta, có khi ngay trong gia đình chúng ta. 

Ngoài những bạn bè là các người đói khát, bơ vơ khách lạ, rách rưới trần truồng, đau yếu, tù tội, Chúa còn có thêm những bạn hữu bệnh tật về tâm lý, tâm thần, những người bị xã hội coi khinh, ruồng bỏ, hất hủi, cô đơn, bị miệt thị và lợi dụng, những người đang bị dằn vặt, phân vân tìm đường hoán cải quá khứ. Họ rất cần những lời cầu nguyện, khích lệ, chia sẻ, và sự quan tâm lo lắng, săn sóc, lắng nghe của chúng ta. Họ đang đói khát nụ cười, thèm được một lời an ủi, một cử chỉ âu yếm, một bàn tay xoa dịu, một ánh mắt cảm thông, và một vòng tay mở rộng của chúng ta. Họ chính là những anh chị em bé nhỏ thầm lặng của Chúa. Họ cũng có mặt trong cuộc đời chúng ta, đôi khi lại chính là ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, em, và bạn hữu của chúng ta.

Mới đây, tôi đã ghé thăm một vị ân nhân đang mòn mỏi trên giường bệnh. Bà là một người mà chúng tôi rất mến mộ, rất yêu kính. Nhưng câu chuyện đã xảy ra giữa anh chị em trong gia đình bà làm tôi phải suy nghĩ. Trong 5 người con bà, tất cả đều thành đạt, tất cả đều được bà yêu thương, nhưng chỉ duy nhất một người con gái là gần gũi, chăm nom thuốc thang cho bà và luôn có mặt bên bà dù ở nhà hay trong bệnh viện. Với tôi, ngoài những đau đớn do bệnh tật, bà là một người chị em nhỏ bé của Chúa đang bị đối xử tệ bạc, bị bỏ rơi cô đơn, bị quên lãng ngay chính trong nhà và bởi những người con của bà.

“Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?” (25:37-39). Nếu chúng ta có hỏi Chúa câu hỏi này hôm nay, thì Ngài cũng sẽ nói với chúng ta như đã trả lời những người đã hỏi Ngài“Những gì các con đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các con đã làm cho chính Ta.” (25:40)

“Làm mọi việc nhỏ bé với tình yêu lớn lao” (St. Teresa Calcutta). Cho người khát một ly nước, đón tiếp một lữ hành trong lúc sa cơ, chia sẻ một tấm áo với người rách rưới, một bát cơm với kẻ đói khổ, thăm hỏi một bệnh nhân, và an ủi một người đang gặp thử thách, vô vọng… những việc nhỏ, nhưng với tình yêu Thiên Chúa, nó sẽ trở thành lớn lao trước mặt Ngài. Ngài sẽ coi đó như là làm cho chính Ngài.

Hy vọng rằng sau này khi đối diện với Chúa trước tòa phán xét, chúng ta cũng được nghe lời Ngài âu yếm nói với chúng ta: “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ.” (25:34)  

 

 

Tác giả: Tiến Sĩ Tâm Lý Trần Mỹ Duyệt

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!