Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Tiến Sĩ Tâm Lý Trần Mỹ Duyệt
Bài Viết Của
Tiến Sĩ Tâm Lý Trần Mỹ Duyệt
30 ĐỒNG CỦA GIUĐA VÀ BÌNH DẦU THƠM CỦA MARIA MAĐALÊNA
CHỨNG NHÂN PHỤC SINH
CON LỪA (Suy niệm Chúa Nhật Lễ Lá)
CHÚA CỠI LỪA VÀO GIÊRUSALEM
THÁNH GIUSE QUA KINH THÁNH TÂN VÀ CỰU ƯỚC
NHỮNG NGUYÊN NHÂN GÂY ĐỔ VỠ HÔN NHÂN
NAM HAY NỮ, THÀNH PHẦN NÀO CHỦ ĐỘNG LY DỊ NHIỀU HƠN?
CHÚA BIẾN HÌNH TRƯỚC MẶT CÁC ÔNG
NHỮNG CƠN CÁM DỖ CỦA CHÚA GIÊSU
Qua Sa Mạc, Thiên Chúa Dẫn Chúng Ta Tới Tự Do (SỨ ĐIỆP MÙA CHAY 2024 CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ)
GỌI EM HAI TIẾNG “MÌNH ƠI!”
NGƯỜI CON HOANG ĐÀNG CỦA TIN MỪNG LUCA
GIÁ TRỊ VÀ VẺ ĐẸP CỦA NGƯỜI NỘI TRỢ
CHÚA MÀ CŨNG KHÙNG!
CHÚNG TÔI ĐÃ THẤY NGÔI SAO CỦA NGƯỜI XUẤT HIỆN BÊN PHƯƠNG ĐÔNG
LỄ TRỌNG ĐỨC MARIA, MẸ THIÊN CHÚA - BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC GIÁO HOÀNG BENEDICT XVI - Vương Cung Thánh Đường Vatican - Chúa Nhật, 1 tháng 1 năm 2012
THÁNH GIA NAZARETH MẪU GƯƠNG CÁC GIA ĐÌNH
THIÊN CHÚA ĐÃ HÓA THÂN THÀNH TRẺ THƠ ĐỂ CHÚNG TA CÓ THỂ HIỂU ĐƯỢC NGÀI (Bài giảng của ĐTC Bênêđíctô XVI trong Thánh Lễ Nửa Đêm 2006)
TRÁI TÁO NOEL
MẸ MARIA VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI
ĐỪNG COI THƯỜNG MÙA VỌNG ĐẦU TIÊN, ĐỂ MÙA VỌNG THỨ HAI KHÔNG LÀM CHÚNG TA KHIẾP SỢ
BÀI GIẢNG CỦA THÁNH GIÁO HOÀNG GIOAN PHAOLÔ II Đại Lễ Chúa Giêsu Kitô, Vua Vũ Trụ 22 tháng Mười Một, 1998
SỐNG VỚI LÒNG BIẾT ƠN
CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM
NHÓM TRỪ QUỶ HAY “NHÓM CỦA QUỶ”?
CHÚNG TA LÀ ĐỀN THỜ CỦA THIÊN CHÚA
CÂU HỎI CỦA NGƯỜI KHÔNG TÊN
THÁNH NHÂN LÀ NHỮNG AI? LÀM SAO TÔI CÓ THỂ NÊN THÁNH?
THÁNG 11: THÁNG ĐỀN ƠN VÀ BÁO HIẾU
THÁNH SỬ LUCA
ĐẠO ĐỨC SINH HỌC VÀ LINH HỒN BẤT TỬ
KHẨU NGHIỆP!
THIÊN THẦN LÀ AI? CÁC NGÀI ĐƯỢC TẠO DỰNG NÊN ĐỂ LÀM GÌ?
“LÒNG SÙNG KÍNH ĐỨC MẸ LÀ TẤM VÉ THÔNG HÀNH GIÚP TA VƯỢT THOÁT KHỎI HỎA NGỤC” (St. Ephrem)
TẠI SAO THA NHƯNG LẠI KHÔNG QUÊN. LÝ DO?
CÁC TỔNG LÃNH THIÊN THẦN
CÁC TÔNG ĐỒ ĐÃ SỐNG VÀ CHẾT NHƯ THẾ NÀO SAU KHI CHÚA VỀ TRỜI?
PHỤ HUYNH CẦN LÀM GÌ ĐỂ GIÚP CON EM KHI BỊ BẮT NẠT Ở TRƯỜNG
THÁNH GIUSE THỢ (Lễ Kính 1 tháng 5)
CON NHÌN CHÚA. CHÚA NHÌN CON
KHI CUNG THÁNH BIẾN THÀNH SÂN KHẤU

 

 

Trần Mỹ Duyệt


   

Hy vọng sau Gloria 3 mà sân khấu Paris by Night được phép dàn dựng trên cung thánh của thánh đường St. Coluban sẽ không xảy ra cho bất cứ ngôi thánh đường nào trong Giáo Phận Orange, hoặc trong các thánh đường nơi có đông tín hữu Việt Nam trên khắp thế giới nữa. Vì đây là một hành động xúc phạm, có thể coi là phạm thánh.

 

Tôi không khai triển đề tài này dưới cái nhìn liên quan đến chính trị, văn hóa, kinh tế hay xã hội. Tôi muốn nhìn vấn đề với cái nhìn của một Kitô hữu, một người mà ngày ngày vẫn đến thánh đường cầu nguyện, tham dự các Thánh Lễ, chầu Thánh Thể, hay các nghi thức tôn giáo. Và cái nhìn ấy của tôi là:

 

- Các đức ông, linh mục, các ban điều hành và lãnh đạo các cộng đoàn, giáo xứ có đông tín hữu Việt Nam cứ việc tổ chức những đêm văn nghệ, những đêm diễn nguyện, những đêm ca nhạc mang màu sắc tôn giáo. Nếu cần và có điều kiện vẫn có thể nhờ Paris by Night hay bất cứ một ban nhạc chuyên nghiệp nào hỗ trợ về chuyên môn và kỹ thuật. Nhưng dĩ nhiên, tuyệt đối không được đem sân khấu Paris by Night hay các ban nhạc đó vào các thánh đường, và lên trên cung thánh. Phạm vi tối thiểu có thể dành cho họ là hội trường, khuôn viên các giáo xứ hoặc tại một rạp hát, hay một hý viện.

 

- Vẫn theo cái nhìn chủ quan của tôi, các nhạc sỹ, các nhạc công, các ca sỹ tuy nhà nghề nhưng không thể hòa âm, phối khí, sử dụng nhạc cụ, và hát để nâng lòng con người về tới cõi cao siêu, ngoại trừ người nghe có nhu cầu giải trí, hoặc thưởng thức nghệ thuật. Thánh Augustine nói: “Hát là cầu nguyện hai lần”, là có ý nhấn mạnh đến những ca vịnh, những bài thánh ca với những ngôn từ, âm điệu và cung bậc thích hợp với bầu khí linh thiêng và môi trường cầu nguyện. Dòng nhạc thánh của thánh nhạc hoàn toàn khác với những dòng nhạc trữ tình, lãng mạn, tình cảm hoặc kích động của nhạc đời. Những ca trưởng, những nhà soạn nhạc, viết nhạc thánh ca đều biết rõ sự khác biệt này giữa nhạc thánh ca và nhạc đời. Do đó, đem một bài hát đời thường, với ngôn từ, cung điệu, và hòa âm dù mang hơi hướng Giáng Sinh để trình bày ở nơi tôn nghiêm, thờ phượng là một điều không thể chấp nhận.

 

Chính vì thế, mang sân khấu Paris by Night hay một ban nhạc chuyên nghiệp nào vào cung thánh của một thánh đường là một hành động phạm thánh, là xúc phạm. Những người cho phép, tiếp tay hoặc tổ chức những chương trình như vậy, chắc chắn rất khó trả lời một cách thanh thỏa những điều mà chính Thánh Kinh, Giáo Hội đã qui định, đã hướng dẫn về thánh đường, về cung thánh, về bàn thánh, cũng như về sự hiện diện của Chúa Giêsu trong Phép Thánh Thể bên trong các nhà tạm.         

 

Trong ca nhập lễ dùng cho các thánh lễ cung hiến thánh đường, Giáo Hội đã hát lên: “Nơi nầy đáng kinh hãi là dường nào: Đây là đền thờ của Thiên Chúa, là cửa Thiên Đàng và là nơi Thiên Chúa ngự” (Ca nhập lễ, Lễ chung cung hiến nhà thờ).

 

Giáo Hội cũng đã dùng lời trong Thánh Vịnh 121 để diễn tả niềm vui mừng của con cái Chúa khi họ tiến vào nhà Ngài: “Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: ‘Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa’” (TV 121:1). Linh mục nhạc sỹ Kim Long đã cảm thán ý tưởng Thánh Vịnh bằng những dòng nhạc thánh ca:

Tôi mừng vui mỗi khi nghe nhủ rằng: Nào ta tiến lên đền thờ Thiên Chúa. Ðây Gia-Liêm, ta dừng chân ngắm cửa tiền đường. Ôi thành thánh vinh quang.
 

1. Ðây Gia-Liêm thành đô luôn vững bền với tháng năm. Người người cùng mừng vui, dâng lễ vật ca tụng Chúa Trời.

2. Muôn dân xum họp đây nơi thánh điện hương ngát bay. Vạn lòng cùng vui say, ơn Chúa tràn ứ trong chốn này.

3. Tay trong tay cùng nhau trông thánh điện đưa bước mau. Cầu hòa bình bền lâu cho thánh điện thắm tươi sắc màu. (Tôi Mừng Vui, Kim Long)

 

Tại sao nhà của Chúa lại là nơi thánh thiêng, là nơi mà con cái Chúa vui mừng hạnh phúc khi tiến vào, thưa bởi vì: Chúa phán: “Ta đã chọn lựa và thánh hóa nơi nầy, để danh Ta được hiện diện khắp nơi cho đến muôn đời” (2 Chron 7:16). Chúa Giêsu thì gọi nhà của Ngài là nhà cầu nguyện. Khi đánh đuổi những kẻ buôn bán quanh đền thờ, Ngài nhắc lại lời Thánh Kinh: “Có lời chép rằng: ‘Nhà ta là nhà cầu nguyện.’” (Mátthêu 21:13)  

 

Bởi đó, khi một ngôi thánh đường được thánh hiến, theo luật Phụng Vụ, “Thánh đường hay nhà thờ là những nơi vĩnh viễn dùng để cử hành các mầu nhiệm thánh, nên đáng được cung hiến cho Thiên Chúa.” (954)


  

CUNG THÁNH

 

Cung thánh (sanctuarium). Theo Lm. Giuse Phạm Đình Ái, Dòng Thánh Thể, chữ sanctuarium có nguồn gốc La tinh từ chữ sanctus, nghĩa là thánh hay thuộc thần thánh.  Trong thánh đường, cung thánh là nơi thánh vì nó là khu vực phụng tự, đặc biệt là chung quanh bàn thờ.

 

Căn cứ theo ý nghĩa của Thánh Kinh, cung thánh là nơi linh thánh nhất, tương tự như nơi cực thánh của Đền thờ Giêrusalem. Cũng theo Lm. Ái, cung thánh biểu tượng cho nơi cao vời thánh thiện, là thiên đàng nơi Đức Kitô đã vào (Do Thái 9:11-12.24), là Nhà Cha (x. Gioan 14:2), là cung lòng Chúa Cha (Gioan 1:18), là nơi Chúa Con đang ngự trị và đợi chờ các tín hữu. Giáo Hội Đông phương coi toàn bộ cung thánh là bàn thờ. Do đó, cung thánh, là nơi được dành riêng cho việc cử hành các nghi lễ phụng vụ.   

 

Riêng cung thánh của thánh đường St. Columban còn là nơi nhiều Giám Mục, Linh Mục, và Phó Tế đã từng phủ phục trong nghi thức thánh hiến, tấn phong và truyền chức. Trong đó có Đức Giám Mục Mai Thanh Lương, vị Giám Mục Việt Nam đầu tiên trong lịch sử Giáo Hội Hoa Kỳ. Nhiều linh mục và phó tế vĩnh viễn Việt Nam cũng đã được thánh hiến trong ngôi thánh đường này. Không biết các vị đó nghĩ sao khi hồi tưởng lại khung cảnh uy nghiêm trên cung thánh trong những giây phút linh thiêng ấy, giờ này bị chà đạp bởi những bàn chân thế tục?!! Hành động như thế có khác gì tục hóa hay phạm thánh???    


 
 

BÀN THỜ

 

Trong nơi thánh thiện ấy, nơi dùng làm đàn tế lễ, nơi mà hiến tế Mình và Máu Con Thiên Chúa được thực hiện như trên đồi Golgotha chính là “bàn thờ”.  

 

- Bàn thờ là nơi làm hiện diện Hy Tế thập giá dưới các dấu chỉ Bí tích; bàn thờ cũng là Bàn Tiệc của Chúa để mời gọi dân Chúa đến tham dự trong Thánh Lễ, và cũng là trung tâm việc tạ ơn được kiện toàn trong Lễ  tế Tạ ơn (Thánh Thể). (918)

 

- Tự bản chất, bàn thờ chỉ được cung hiến cho một mình Thiên Chúa mà thôi, vì chỉ được dâng Lễ tế Thánh Thể cho một mình Thiên Chúa. Thánh Augustine đã diễn tả ý nghĩa cung hiến bàn thờ như sau: “Chúng ta dựng các bàn thờ không phải cho một thánh Tử đạo nào, nhưng cho chính Thiên Chúa của các thánh Tử đạo, cho dù có để nhớ các Thánh Tử đạo”. (921)

 

- Vì bàn thờ trở nên thánh thiêng nhất là do việc cử hành Thánh Thể, nên ngay việc cử hành Thánh Lễ nơi một bàn thờ mới chưa được cung hiến cũng bị ngăn cấm. (922)

 

Đức Giám Mục khi cung hiến một thánh đường đã nguyện cầu:

Lạy Chúa, khi Con Chúa được giương cao trên bàn thờ thập giá, Chúa lôi kéo mọi sự lên cùng Người. Hôm nay chúng con cung hiến bàn thờ này là nơi Chúa sẽ quy tụ chúng con, lại ân cần nuôi dưỡng và tặng ban Thánh Thần làm cho chúng con thành dân riêng của Chúa; xin tuôn đổ ơn thánh xuống tâm hồn chúng con, để chúng con xứng đáng đến gần Chúa mà lễ tế phụng thờ. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Giêsu Kitô, Con Chúa, Chúa chúng con là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa, hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời. (Ordo. Ben. n. 15)

Và:  

 

Lạy Chúa, chúng con chúc tụng Chúa, vì do nhiệm ý khôn tả của tình thương: Chúa đã ấn định để khi mọi thứ hình bóng chấm dứt thì mầu nhiệm bàn thờ được kiện toàn nơi Đức Kitô.

Thật vậy, Noe là nguyên tổ mới của loài người, thấy sóng nước yên hàn, thì lập bàn thờ và dâng hy lễ lên Chúa.Và lạy Chúa là Cha, Chúa đã chấp nhận hy lễ ấy như hương thơm ngào ngạt để tái lập giao ước tình yêu với loài người.

Ápraham tổ phụ đức tin của chúng con, hết lòng vững tin ở Lời Chúa, cũng đã dựng lên một bàn thờ, để không tha ngay cả Isaac đứa con yêu quý, bắt nó làm lễ vật hầu làm đẹp lòng Chúa. Rồi cả Môsê, vị trung gian của giao ước cũ, cũng đã dựng bàn thờ và lấy máu chiên rảy lên, để báo trước một cách mầu nhiệm bàn thờ Thánh Giá sau này. Tất cả những điều đó được Đức Kitô hoàn tất bằng mầu nhiệm Vượt Qua.  Người quả thật là Tư Tế và là của lễ khi bước lên cây Thánh Giá. Lạy Cha, Người đã hiến mình làm của lễ vẹn sạch dâng lên Cha, để xóa bỏ tội lỗi tất cả trần gian và ký kết với Cha một giao ước mới và vĩnh cửu.

Vì vậy, lạy Cha, chúng con nài xin Cha tuôn đổ ơn thánh hóa bởi trời xuống trên bàn thờ dựng trong ngôi thánh đường này, để mãi mãi là bàn thờ cung hiến cho Hy Tế của Đức Kitô và trở nên bàn ăn của Người, để ở đó dân Chúa được Tiệc thánh thiêng bổ dưỡng.

Xin cho bàn thờ này trở nên cho chúng con dấu chỉ của Đức Kitô, vì từ cạnh sườn bị đâm thâu của Người, máu và nước đã chảy ra để thiết lập các Bí tích của Hội Thánh; xin cho bàn thờ này trở nên bàn tiệc mà những thực khách của Đức Kitô vui mừng chạy đến, để sau khi trút bỏ các âu lo và gánh nặng trong Chúa, họ nhận được sức mạnh tinh thần mới mà đi theo đường lối mới; xin cho bàn thờ này trở nên nơi hiệp thông thân mật và bình an với Chúa, để những người được muôi dưỡng bằng Mình và Máu Con Cha, đầy tràn Thánh Thần của Người mà lớn lên trong tình yêu Chúa; xin cho bàn thờ này trở nên nguồn hiệp nhất của Hội Thánh và nguồn đồng tâm giữa anh chị em, để tín hữu Chúa cùng nhau đến đây, múc được tinh thần thương yêu nhau; xin cho bàn thờ này trở nên trung tâm lời ca ngợi và tạ ơn của chúng con, cho đến ngày chúng con được vui mừng đạt tới nơi ở vĩnh hằng, để cùng với Đức Kitô là Thượng Tế và Bàn thờ sống động, chúng con dâng lên Cha Hy lễ ngợi khen muôn đời. Người hằng sống hằng trị cùng Chahiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời. (O 48)

 

Trong Kinh Tiền Tụng, Giáo Hội cũng hoan ca lên lời chúc tụng:

 

Lạy Cha chí thánh là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Cha mọi nơi mọi lúc: thật là chính đáng, phải đạo và sinh ơn cứu độ cho chúng con, nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.

Người là Tư tế đích thực và là Của lễ linh nghiệm. Người đã truyền cho chúng con cử hành luôn mãi nghi thức tưởng niệm Hy lễ chính Người đã hiến dâng lên Cha trên bàn thờ thập giá. Bởi vậy, dân hạ đã lập bàn thánh này mà hân hoan cung hiến cho Cha. Đây chính là tế đàn cao trọng: ở đó, dưới hình thức bí tích, hy lễ ca tụng hoàn hảo của Đức Kitô không ngừng được tiến dâng lên Cha; và cũng ở đó, ơn cứu độ chúng con được thể hiện.

Ở đó, Đức Kitô dọn sẵn bàn tiệc cho con cái Cha, để nhờ Mình Máu Người nuôi dưỡng,
họ được quy tụ thành Giáo Hội duy nhất và thánh thiện. Ở đó, các tín hữu lãnh nhận Chúa Thánh Thần như dòng nước tuôn chảy từ Đức Kitô là Đá tảng thiêng liêng; nhờ Người, họ trở nên bàn thờ sống động, nên của lễ thánh thiện đẹp lòng Cha.

Vì thế, cùng với toàn thể các thiên thần và các Thánh, chúng con tuyên xưng Cha và hân hoan tung hô rằng : Thánh, Thánh, Thánh... (OD 60)

(Nghi Thức Làm Phép Nhà Thờ Và Cung Hiến Bàn Thờ. Conggiao.info, 1/2/2016 10:19:53 AM)

 
 

NHÀ TẠM VÀ THÁNH THỂ

 

Nhà Tạm (Tabernacle) tiếng Do Thái (mishkan) nghĩa là cư ngụ và tiếng La tinh (tabernaculum) nghĩa là cái lều. Nhà tạm chính là một đền thánh hay cung thánh di động, có thể mang đi được, và được làm theo sự chỉ dẫn chi tiết mà Thiên Chúa đã truyền dạy cho ông Maisen. Nó giống như cái lều hình chữ nhật và được gọi là “lều hội ngộ” do những người Do Thái dựng lên mỗi khi đóng trại. Nó được che bởi những bức rèm làm từ lông dê, màu sắc sặc sỡ và có trang trí hình các thiên thần; mái của lều thì được làm bằng da cừu đực. Bên trong nhà tạm được chia làm hai phòng: Nơi Thánh và Nơi Cực Thánh. Chúng tách biệt nhau bởi bức rèm hay bức màn che (x. Xuất Hành 25-31; 35-40). Theo ý nghĩa lịch sử, đối với người Do Thái xưa, khi họ lang thang trong hoang địa và trước khi xây dựng được đền thờ Giêrusalem, nhà tạm chính là dấu chỉ sự hiện diện của Thiên Chúa cho dân được tuyển chọn, là nơi thông truyền ý muốn của Ngài và là nơi thờ tự của những bộ tộc người Do Thái.

 

Trong Sách Xuất Hành, Lê Vi và Dân Số, Nhà Tạm là nơi linh thiêng mà Giavê và Dân Chúa gặp nhau qua trung gian là ông Maisen. Trong Tân Ước, Nhà Tạm hay Lều Trại đích thực, không do tay người phàm làm ra (x. Do Thái 9:11, 24), là nhân tính mà Con Thiên Chúa đã mặc lấy: “Và Ngôi Lời đã làm người, và cắm lều ở giữa chúng ta.” (Gioan 1:14)
 

Đọc lại lịch sử dân Chúa, dân Do Thái đã không dám ngẩng mặt kêu cầu Giavê Thiên Chúa. Họ đã run sợ khi nghe tiếng phán của Ngài, và vì thế Maisen chính là người đại diện cho dân chúng mỗi khi thưa chuyện với Chúa trong Liều Trại. Trong các thánh đường, Nhà Tạm dùng để lưu giữ Mình Thánh Chúa, nơi “cắm lều” của Chúa Giêsu giữa dân Ngài. Ngọn đèn chầu nói lên sự hiện diện của Chúa. Viếng Thánh Thể là để cảm nhận được niềm hân hoan của Maisen trong “Lều Hội Ngộ”, nơi “Giavê Thiên Chúa đã trò chuyện với Ông mặt đối mặt, như bạn với bạn” (Xuất Hành 33:11). Từ thế kỷ thứ VIII, Mình Thánh được đặt trên bàn thờ trong một nhà tạm vững chắc. Giáo luật ấn định thể thức, Nhà tạm phải bất di bất dịch (GL. số 938). Phải có một chiếc đèn chầu ngày đêm thắp sáng (GL. số 940). (Học Viện Thánh Thể. Lm. Giuse Phạm Đình Ái, sss).

 

Ngày nay, có thể do tình thương và sự dịu hiền của Ngài, Thiên Chúa đã không làm cho dân Ngài hoảng sợ khi họ đến gần Ngài, nhờ trung gian duy nhất là Chúa Giêsu đang ngự trong Thánh Thể bên trong Nhà Tạm. Nhưng cũng nên nhớ rằng chính Giêsu Thánh Thể ấy cũng là Thiên Chúa, và do đó, nếu coi thường Nhà Tạm của Ngài, coi thường Ngài cũng lại là một hình thức phạm thượng.  
 

 

KHI CUNG THÁNH BIẾN THÀNH SÂN KHẤU

 

Như vậy khi thiết kế một sân khấu cho những buổi trình diễn như Paris by Night trong các thánh đường, tất cả những sự thánh thiện bao gồm trong ngôi thánh đường ấy như cung thánh, bàn thánh và nhà tạm đều bị xúc phạm. Những người bước vào nhà Thiên Chúa trong đêm trình diễn không bái quì, không làm dấu thánh giá, không giữ thái độ tôn nghiêm, nhưng nói cười thoải mái. Nhà Chúa là nhà chung, nhưng hôm nay ai ngồi đâu cũng đều phải có giá cả, phân chia giầu nghèo, sang hèn. Bàn thánh và Nhà Tạm bị che khuất hoặc bị di chuyển. Cung thánh hóa thành sân khấu. Những người bước lên sân khấu ấy, nơi chốn trang nghiêm ấy lại không phải là những người đã được thánh hiến để bước vào. Hoặc nếu như có một ai đó đã được thánh hiến, thì trong tư cách là một diễn viên, một ca sĩ, họ đã vô tình làm cho nơi thánh ấy trở nên ô uế, nên cớ cho những người thiếu đức tin bị vấp ngã, coi thường sự hiện diện của Thiên Chúa trong chính nhà của Ngài, nơi Ngài đặt ngai tòa của Ngài để ở giữa dân Ngài.

 

Tác giả: Tiến Sĩ Tâm Lý Trần Mỹ Duyệt

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!