29/01/2020
Thứ Tư Tuần
III Mùa Thường Niên
2 Sm 7, 4-17; Mc 4,
1-20
Tin Mừng hôm nay, Chúa
Giêsu dùng dụ ngôn người gieo giống để giảng về Nước Trời. Việc gieo giống có
lẽ rất quen thuộc với người Việt Nam, vì có đến 4/5 dân số sống bằng nghề nông
nghiệp. Người gieo giống nào cũng muốn gieo hạt trên đất đã cày bừa cẩn thận;
Thiên Chúa cũng muốn tâm hồn con người được trở nên như thửa đất để hạt giống
Lời Ngài có thể mọc lên, phát triển và sinh nhiều hoa trái, làm ích cho mình và
cho người khác nữa.
Chúa Giêsu dùng dụ
ngôn “Người Gieo Giống” để nói cho dân chúng biết về mầu nhiệm Nước Trời. Hạt
giống gieo vào đất là bước khởi đầu của Lời Chúa được ban cho thế giới. Các
loại đất đón nhận hạt giống là những cách đáp ứng khác nhau trước Lời Chúa. Tột
đỉnh của dụ ngôn là mùa gặt, nghĩa là sự hoàn tất của Nước Thiên Chúa.
Hạt giống Lời Chúa
được ban cho tất cả mọi người. Thế nhưng trong thực tế, không phải bất cứ ai
nghe Lời Chúa cũng hiểu và thực hành đúng. Quả thật, hiểu được dụ ngôn và có
nghị lực thực hành Lời Chúa là hồng ân Thiên Chúa ban vì nếu không có ơn Chúa
thì người ta sẽ “nhìn mà không thấy, nghe mà không hiểu” (Mc 4, 12). Đồng thời,
cũng cần có tâm hồn đơn sơ và rộng mở trước Lời Chúa, để nhờ Thánh Thần Chúa
hoạt động, sứ điệp Tin Mừng của Đức Giêsu được đơm bông kết hạt.
Đức Giêsu cắt nghĩa dụ
ngôn cho các môn đệ (c.13-20). Ngài phân tích rõ từng hoàn cảnh mà Lời Chúa
không có tác dụng hay được trổ sinh mỹ mãn. Có lẽ đây là mảnh đất tâm hồn của
mỗi người chúng ta.
Trang Tin Mừng này như
một bản xét mình về đời sống thiêng liêng, chúng ta đã để Lời Chúa được gieo
vãi trong tâm hồn chúng ta như thế nào?. Nếu tâm hồn tôi là vỉa hè, đường trải
nhựa, xi măng không đất cát, nóng bỏng, thì làm sao hạt giống đâm rễ được ?.
Nếu tâm hồn ta là một bụi gai um tùm, đâm tua tủa, khi hạt giống rơi vào sẽ bị
vướng và nằm chơ vơ giữa bụi gai, thì làm sao hạt giống chạm tới đất và nảy mầm
được ?. Nếu cõi lòng tôi như một mảnh đất hoang khô cằn sỏi đá, không một dòng
nước hay một bóng cây, chỉ có nắng, sỏi với đá cứng cỏi, khô khốc... và nếu
hạt giống có rơi vào kẽ đá và nảy mầm, thì “tuổi thọ” của nó cũng không kéo dài
được bao lâu hoặc chỉ phát triển trong èo uột vì thiếu nước, thiếu đất.
Có những hạt giống
không bao giờ trở thành một cái gì tốt đẹp, vì rơi trên vệ đường, sỏi đá, bụi
gai… Chỉ những hạt giống rơi vào đất tốt mới đem lại hoa quả cho đời. Ta thử
hình dung nếu hạt giống mà biết buồn biết vui thì thật tội nghiệp cho những hạt
rơi vào bụi gai, sỏi đá hay trên vệ đường. Chúng sẽ tủi phận như ‘thân gái mười
hai bến nước, trong nhờ đục chịu” … Chúa Giêsu giải thích rằng hạt giống đây là
Lời Chúa. Và ta thấy đó, Lời Chúa nhiều khi thật tội nghiệp, thật tủi thân!
Khi gieo Lời Chúa vào
mảnh đất tâm hồn chúng ta, Chúa muốn hạt giống của Ngài sinh nhiều hoa trái.
Chính tinh thần của Tin Mừng làm phát triển đời sống của người Kitô hữu và đời
sống của Hội Thánh.
Đức Thánh Cha Phanxicô
nhắc nhở chúng ta phải đón nhận và lắng nghe Lời Chúa như sau: “Tất cả việc
Phúc Âm hóa được thiết lập dựa trên sự lắng nghe, suy niệm, sống, cử hành Lời
Chúa và làm chứng cho Lời Chúa. Thánh Kinh là nguồn mạch của việc Phúc Âm hóa.
Vì vậy, chúng ta phải liên tục được đào luyện trong việc lắng nghe
Lời Chúa. Hội Thánh không rao giảng Tin Mừng nếu không liên tục để cho mình
được Phúc Âm hóa. Ðiều quan trọng là Lời Chúa "càng ngày càng trở nên
trung tâm của mọi hoạt động của Hội Thánh". (Tông huấn Niềm Vui Tin Mừng,
số 174).
Đức Thánh Cha cũng kêu
gọi các giáo phận, giáo xứ tổ chức học hỏi Lời Chúa một cách “nghiêm túc và kiên
trì”: “Việc Phúc Âm hóa đòi hỏi chúng ta phải làm quen với Lời Chúa,
và điều này đòi buộc các giáo phận, các giáo xứ và các nhóm Công Giáo đề ra một
chương trình học hỏi Thánh Kinh nghiêm túc và kiên trì, cũng như thúc
đẩy việc đọc Thánh Kinh trong cầu nguyện của cá nhân và cộng đồng.” (Tông
huấn Niềm Vui Tin Mừng, số 175).
Nhìn lại cuộc đời của
ta, có lẽ ta phải thành thật nhận rằng từ trước tới nay chúng ta chưa đón nhận
và sống Lời Chúa được bao nhiêu, bởi vì ta vẫn để cho tâm hồn xao xuyến lo
lắng, những đam mê sự đời, tham vọng địa vị và của cải làm chết ngạt Lời Chúa.
Ðấy là chưa kể những biến cố xảy đến trong cuộc sống bản thân, gia đình, xã
hội, đều là những tiếng Chúa nhắc nhở, mời gọi ta, nhưng ta vẫn chưa thoát khỏi
những đam mê, ích kỷ trong đời sống. Lời Chúa vẫn chưa bén rễ sâu trong tâm hồn
ta.
Nếu ta là đất tốt, Lời
Chúa sẽ sinh sôi thành ba chục, sáu chục, hay một trăm. Nếu ta là vệ đường, sỏi
đá hay bụi gai, Lời Chúa sẽ thành vô ích vĩnh viễn. Lời là ánh sáng, Lời có sức
cứu độ, Lời đem lại sự sống… mà cuối cùng trở thành vô ích cho ta! Hãy hình
dung nỗi buồn của Chúa, người gieo Lời!
Sứ điệp Lời Chúa hôm
nay mời gọi mỗi người chúng ta hãy cải tạo mảnh đất lòng mình, cộng tác với ơn
Chúa để cho Lời Chúa triển như ý Chúa muốn. Và ta cũng xin Chúa cho ta biết mở
rộng tâm hồn đón nhận hạt giống Lời Chúa. Xin làm cho những hạt giống ấy được
bám rễ, mọc lên tươi tốt và trổ sinh được nhiều bông hạt, để mỗi ngày ta được
lớn lên trong tình yêu Chúa và góp phần xây dựng Giáo Hội Chúa ngày một lớn
mạnh hơn.