Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Huệ Minh
Bài Viết Của
Huệ Minh
ĐẠO DIỄN “BÊN TRONG VỎ KÉN VÀNG” VÀ ...
NHỎ BÉ THÔI! NHỎ BÉ THÔI!
NGHE VÀ LỜ !
ĂN CHAY TRỌN NGHĨA
HÃY ĐỂ CHO LỜI CHÚA SINH HOA KẾT QUẢ
XIN CHO CON MÃI MÃI LÀ VAI PHỤ
NỮ VƯƠNG BAN SỰ BÌNH AN
ĐỪNG THƯƠNG MẠI HÓA
CÁCH NHÌN VÀ CHỌN LỰA CỦA THIÊN CHÚA
LOAN BÁO TIN MỪNG NHƯ CHA THÁNH ĐAMINH
ĐỪNG NẢN VỚI KHUYẾT ĐIỂM, HÃY ĐỨNG DẬY NHƯ GIACÔBÊ
BÀI HỌC SUỐT ĐỜI CỦA NGƯỜI KITÔ HỮU
ĐỪNG TỰ MÃN ĐỂ SÁM HỐI
DỨT KHOÁT
HÃY KIÊN VỮNG NHƯ HAI VỊ TÔNG ĐỒ
NGÀI LỚN LÊN CÒN TÔI NHỎ LẠI (LỄ SINH NHẬT THÁNH GIOAN TẨY GIẢ)
ĐỪNG PHÔ TRƯƠNG & GIẢ TẠO
NIỀM VUI THĂM VIẾNG
ĐÓN TIẾP CHÚA QUA THA NHÂN
HÃY LÀ CHỦ CHĂN NHÂN LÀNH
ĐỪNG XÔI THỊT VỚI CHÚA NỮA
GẶP CHÚA GIỮA ĐỜI THƯỜNG
YÊU NHU THẦY ĐÃ YÊU
VÀO THÀNH ĐỂ HOÀN TẤT ƠN GỌI ĐỜI MÌNH (Chúa Nhật Lễ Lá - KÍNH NHỚ CUỘC KHỔ NẠN CỦA CHÚA)
CHẦU THÁNH THỂ THỨ NĂM TUẦN THÁNH 2019
ĐỨNG DẬY VÀ ĐỪNG PHẠM TỘI NỮA
THÁNH GIUSE, BẠN THANH KHIẾT ĐỨC MARIA
HÃY SÁM HỐI VÀ TIN VÀO TIN MỪNG
ĐỪNG ĐẠP ĐỔ NGƯỜI KHÁC
THẦY LÀ AI ?
TRAO VÀO TAY CHÚA CÔNG VIỆC CỦA MÌNH
LOẠI BỎ THÁI ĐỘ KHINH THƯỜNG
NHẬN RA GIÁ TRỊ CỦA NGƯỜI KHÁC
NGƯỜI HÙNG PHAOLÔ
NHỜ MẸ ĐẾN VỚI CHÚA
ĐỪNG DÙNG QUYỀN LỰC MÀ THỐNG TRỊ
HÃY TỎA CHIẾU ĐỜI MÌNH
ĐÓN NHẬN ĐAU KHỔ
LỜI MỜI GỌI SÁM HỐI CỦA GIOAN
GIÊSU – VUA TÌNH YÊU
MẸ TRINH NGUYÊN

 

LỄ ĐỨC MA-RI-A VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI

 St 3,9-15.20 / Ep1,3-6.11-12 / Lc1,26-38.

Mở lại những trang sách Sáng thế, với vài câu ở trước bài đọc hôm nay, ta đọc thấy: “Thiên Chúa ban phúc lành cho họ, và Thiên Chúa phán với họ: “Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất. Hãy làm bá chủ cá biển, chim trời, và mọi giống vật bò trên mặt đất.”.. Liền có như vậy.” Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp …” (St 1, 28-31).

Có hai điểm rất quan trọng mà ta đọc thấy ở đây.

Trước hết, Thiên Chúa Cha ban cho tổ tiên chúng ta quyền thống trị mọi tạo thành. Điều quan trọng là cần nhớ rằng với sự “sa ngã của Ađam”, “kế hoạch của Tạo Hoá, ý nghĩa của các thụ tạo – trong đó có con người, được kêu gọi canh tác và chăm sóc tạo vật – vẫn không thay đổi”.

Kế đến, tác giả sách Sáng thế cho thấy rằng vì bây giờ con người đã được thêm vào tạo thành, không chỉ là tốt… như ánh sáng và bóng tối, biển cả và đất khô, cá, chim và thú vật đã được mô tả… nhưng bây giờ thì tạo thành rất tốt. “Ađam và Evà đã phạm tội.

Ông bà nguyên tổ đã làm tan vỡ mối quan hệ tin tưởng và hòa hợp, cách riêng tình thương với Thiên Chúa mà chính Thiên Chúa đã trao ban cho con người. Cũng chính vì sự ích kỷ của ông bà nguyên tổ đã đã làm cho ông bà quên rằng ông bà đã “nhận mọi sự như quà tặng nhưng không và ông bà vẫn chỉ là thụ tạo chứ không phải là Tạo Hoá.

Nguyên nhân duy nhất và chính nhất là do cám dỗ này: “Ngươi sẽ trở thành Chúa” để rồi Ađam và Eva phạm tội (St 3,5).

Nghe lời ngọt ngào có tình và có lý ấy, ông bà nguyên tổ muốn thống trị tuyệt đối trên mọi sự mà không phải phục tùng ý muốn của Tạo Hoá.

Và, từ lúc đó, đất đai trở nên nghèo nàn, cằn cỗi, thù nghịch một cách tệ hại (x. St 4,12); chỉ khi nào đổ mồ hôi trán, con người mới gặt hái được kết quả (x. St 3,17.19)”.

Thế nhưng, không phải mọi sự đã bị mất hết. Thiên Chúa hứa: “Dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó”. Đây là niềm hy vọng của chúng ta.

Tuy nhiên, mối quan hệ tin tưởng và hòa hợp và đặc biệt tình thương của Thiên Chúa với con người được tái lập.

Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, lời hứa cứu độ mà Thiên Chúa trao ban cho con người được lập đi lập lại. Thiên Chúa muốn nói khẽ vào bên tai của con người rằng Thiên Chúa mãi mãi yêu thương con người.

Những gì đã loan báo đã đến lúc mạc khải kế hoạch Thiên Chúa cứu độ chúng ta.

Trong thư gửi tín hữu Êphêxô, Thánh Phaolô vui mừng vì “Trong Đức Kitô, Thiên Chúa đã chọn ta… Người đã tiền định cho ta làm nghĩa tử nhờ Đức Giêsu Kitô, để ta hằng ngợi khen ân sủng Người ban tặng cho ta trong Thánh Tử yêu dấu”.

Ta thấy Thánh Phaolô hiểu rằng mối quan hệ giữa Thiên Chúa và nhân loại đã được chữa lành bởi và nhờ tình yêu của Thiên Chúa và đặc biệt là ơn làm nghĩa tử mà Thiên Chúa trao ban cho con người được chất chứa nơi Đức Giêsu.

Nhìn vào cuộc khổ nạn và phục sinh của Đức Giêsu, ta ý thức rằng ta đã được đổi mới như những người được Thiên Chúa yêu bởi vì Người đã nhận ta làm nghĩa tử qua Đức Kitô.

Trang Tin Mừng của Thánh Luca, ta nghe những lời quan trọng nhất từng được nói ra. Quan trọng hơn cả những lời của Đức Giêsu trong Phúc âm: “Tội của chị đã được tha rồi… Lòng tin của chị đã cứu chị. Hãy đi bình an” (Lc 7,48-50); hoặc “Anh em hãy cầm lấy, đây là mình Thầy” (Mc 14, 22); hoặc “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi phải uống chén này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha” (Mt 26,39); hoặc ngay cả: “Lạy Cha, con xin phó thác linh hồn con trong tay Cha!” (Lc 23,46) hay sao?

Và, ta thấy lịch sử cứu độ sang trang với đáp "xin vâng" của Đức Trinh Nữ Maria khi nghe sứ thần loan báo Lời của Thiên Chúa. Thiên Chúa muốn nói với nhân loại qua người đại diện là Đức Trinh Nữ Maria.

Lúc nghe lời tuyệt đỉnh của ơn cứu độ, ta thấy Đức Maria nói: “Vâng, tôi đây là nữ tì của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1,38), “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và ở giữa chúng tôi” (Ga 1,14).

Lời đáp của Đức Trinh Nữ Maria là lời đáp của lòng tin và sự tín thác. Lòng tin và tín thác của Mẹ đã trở thành hiện thực tại “một thành miền Galilê, gọi là Nadarét, một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giuse” (Lc 1,26).

Lời hứa của Thiên Chúa Cha đã được ứng nghiệm.

Chuyện tình cứu độ đi vào khúc quanh đầy kịch tính trong khi mối quan hệ mà trước kia nhân loại đã có đối với Thiên Chúa, bị đánh mất vì tội của Ađam và Evà, đã được làm mới và ta sẽ được cứu.

“Qua lời “xin vâng” đối với kế hoạch yêu thương của Thiên Chúa (x. Lc 1,38), nhân danh toàn thể nhân loại, Đức Maria trong lịch sử đã chấp nhận Đấng do Chúa Cha gửi tới, Đấng Cứu Chuộc loài người. Trong kinh “Magnificat”, ngài công bố Mầu nhiệm Cứu Độ đến, sự xuất hiện của “Đấng Mêsia của người nghèo” (x. Is 11,4; 61,1).

Thiên Chúa của Giao Ước, mà Đức Trinh Nữ người Nazareth cất tiếng ca trong tinh thần hân hoan, là Đấng lật đổ người quyền thế khỏi ngai vàng và nâng cao kẻ hèn mọn, cho kẻ nghèo đói được no đủ, đuổi người giàu có trở về tay không, đánh tan tác kẻ kiêu ngạo và tỏ lòng thương xót với những ai kính sợ Ngài (x. Lc 1,50-53).

Khi ngước nhìn tâm hồn Đức Maria, ngước nhìn đức tin sâu thẳm của ngài biểu lộ qua kinh “Magnificat”, các môn đệ Đức Kitô được mời gọi hãy làm mới lại một cách đầy đủ hơn “ý thức rằng sự thật về Thiên Chúa cứu độ, sự thật về Thiên Chúa là nguồn mạch mọi ơn huệ không thể tách rời sự tỏ bày tình thương ưu ái của Người dành người nghèo khó và khiêm tốn, tình thương này, được ca tụng trong kinh Magnificat, về sau được bày tỏ trong lời nói và việc làm của Đức Giêsu”.

Đức Maria hoàn toàn lệ thuộc Thiên Chúa và hướng trọn vẹn về Người nhờ sức thúc đẩy của đức tin của ngài. Ngài là “hình ảnh trọn vẹn nhất về sự tự do và giải thoát của nhân loại và vũ trụ"

Đời của Mẹ là như thế còn đời của ta thì sao ? Ta cũng "xin vâng" đấy chứ ! Bây giờ bảo cộng đoàn cùng cất lên bài hát "xin vâng" thêm sự đệm đàn du dương nữa Chúa và Mẹ nghe thấy bùi tai lắm. Đơn giản là vì chúng ta hát hay. Nhưng, thực tại cuộc sống là như thế nào ?

Ta có can đảm sống lời xin vâng mà ta thưa với Chúa như Mẹ hay không ?

Ai ai trong chúng ta cũng sẽ nói là thưa có ạ ! Thế nhưng, cái gọi là thưa có đó nó ở mức nào ?

Trong gia đình, trong cộng đoàn, cách riêng người Việt Nam cũng chúng ta rất hay. Khi họp chung thì ai cũng gật đầu đồng ý và không bao giờ cho ý kiến. Thế nhưng, khi bước ra khỏi cuộc họp của gia đình, cuộc họp của cộng đoàn thì chính là lúc mà ý kiến của ta được đưa ra. Không chỉ là đưa ra nhưng khư khư bắt nó thành toại và thành toàn bởi lẽ ta lúc nào cũng cho ta là nhất và người khác là số 2, số 3, số 4 và thậm chí là con zero trống rỗng.

Giáo xứ ta cũng thế, hội đoàn ta cũng thế, ta có phần trách nhiệm làm chia rẽ, làm cho cộng đoàn thêm tội. Trong gia đình, trong cộng đoàn, trong giáo xứ, ta không thể nào né được tội của ta. Chính sự kiêu ngạo của ta đã làm cho cộng đoàn, cho giáo xứ, cho gia đình chia rẽ.

Xin cho mỗi người chúng ta nhìn lại đời mình và soi vào đời Mẹ để ta thân thưa với Chúa bằng lời xin vâng thật sự. Chính nhờ lời xin vâng thật sự của Mẹ đã cứu con người khỏi tội khiên.

Khởi đi từ sự bất tuân, sự kiêu ngạo của ông bà nguyên tổ đã mang lại cho con người tục lụy và tội lụy. Và khởi đi từ lời xin vâng của Mẹ đã cứu con người khỏi án phạt đời đời.

Nhờ Mẹ và với Mẹ ta được cứu độ, ta cùng tôn kính Mẹ :

Kính Chào Mẹ là Sao Bắc Đẩu

Đấng mệnh danh Hiền Mẫu Chúa Trời

Chói lòa trinh khiết gương soi,

Cửa vào cõi phúc tuyệt vời thiên cung.

Khi nhận tiếng “Kính Mừng” vinh dự

Gáp-ri-en thần sứ tặng ban,

Chữ “E-và” Mẹ đảo vần

Thành “A-ve” giữ bình an cho đời.


Xin cởi dây trói người tội lỗi,

Mở mắt ai tăm tối đui mù,

Đuổi xa hoạn nạn rủi ro,

Đổ tuôn hồng phúc tựa hồ mưa sa.

Xin khứng tỏ Mẹ là Từ Mẫu

Chuyển lời cầu đạt tới Hoàng Thiên,

Tòa cao Thánh Tử uy quyền,

Vua Trời Cứu Thế đã nên người trần.

Ôi Trinh Nữ siêu phàm khôn ví,

Ôi hiền hòa tuyệt thế Nữ Trinh,

Cứu đoàn con khỏi tội tình.

Trở nên thanh khiết hiền lành từ đây!

Xin giúp sống chuỗi ngày trong trắng,

Mẹ dẫn đường là chẳng phải lo,

Mai ngày gặp Chúa Giê-su,

Vui mừng hưởng phúc thiên thu chan hòa.

Lạy Thiên Chúa Ngôi Cha từ ái,

Lạy Ngôi Con quảng đại vô lường,

Thánh Thần trải rộng tình thương

Ba Ngôi hiển trị thiên đường quang vinh.



 

Tác giả: Huệ Minh

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!