Chúa Nhật II Mùa Chay Năm B
St 22, 1-2.9a.10-13.15-1; Rm 8, 31-34; Mc 9, 2-10
Có thể nói câu chuyện về việc Abraham sát tế người con yêu của mình là một
câu chuyện hấp dẫn. Không chỉ hấp dẫn mà còn gây cho người đọc cảm giác sợ hãi,
hồi hộp.
Ta vừa nghe sách Sáng Thế kể lại câu chuyện lâm li đầy bi đát ấy.
Để thử lòng tin của Abraham, Đức Chúa bảo Abraham rằng ông hãy đem Isaac,
đứa con một yêu dấu của ông, và đi đến đất Moria, ở đó ông sẽ dâng nó làm của lễ
toàn thiêu trên núi Đức Chúa sẽ chỉ cho ông.
Nghe lời Đức Chúa, ông đã làm những gì Đức Chúa đã dặn.
Thế là hai cha con lên đường. Chuyện gì đến sẽ đến. Đến nơi Đức Chúa đã chỉ,
Abraham làm một bàn thờ và chất củi lên, rồi trói Isaac lại, đặt lên bàn thờ
trên đống củi. Đau lòng lắm nhưng Abaraham vẫn phải làm đó là giơ tay lấy sao
sát tế con của mình để dâng cho Đức Chúa. Thế nhưng, ngay trong giây phút cay
nghiệt đó, Đức Chúa đã nói với ông rằng "Ðừng giết con trẻ và đừng động đến nó,
vì giờ đây ta biết ngươi kính sợ Chúa, đến nỗi không từ chối dâng đứa con duy
nhất cho Ta".
Bỗng lúc ấy, Abraham ngước mắt lên, thấy sau lưng mình có con cừu đực đang
mắc sừng trong bụi cây, Abraham liền bắt nó và tế lễ thay cho con của ông.
Và rồi, thiên thần Chúa gọi Abraham và nói rằng: "Chúa phán: Ta thề rằng: vì
ngươi đã làm điều đó, ngươi không từ chối dâng đứa con duy nhất của ngươi cho
Ta, nên Ta chúc phúc cho ngươi, Ta cho ngươi sinh sản con cái đông đúc như sao
trên trời, như cát bãi biển; miêu duệ ngươi sẽ chiếm cửa thành của quân địch, và
mọi dân tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc nơi miêu duệ ngươi, vì ngươi đã vâng
lời Ta".
Trên núi này, núi Moria là núi của niềm tin. Chính nơi đây, Abraham đã bày
tỏ niềm tin tuyệt đối vào Thiên Chúa là Cha của ông.
Núi trong Thánh Kinh, ta thường thấy để biểu thị cho sự gặp gỡ giữa Thiên
Chúa và con người. Ta thường thấy ông Môsê lên núi để gặp Thiên Chúa, nghe lời
Thiên Chúa. Không những thế, núi chính là nơi để con người dâng lên Thiên Chúa
của lễ hiến tế như trong trường hợp Abraham hiến tế đứa con yêu của mình. Bàn
tiệc hiến tế thường được đặt trên núi. Của lễ toàn thiêu được đặt trên bàn thờ
trên núi để hiến tế cho Thiên Chúa.
Núi mà Abraham sát tế con của mình cũng chính là hình ảnh bàn thờ thập tự mà
Chúa Giêsu hiến thân mình cho Chúa Cha. Trên núi Sọ, Chúa Giêsu đã hiến dâng lên
Thiên Chúa của lễ toàn thiêu chính là cuộc đời của Ngài.
Ngày hôm nay, ta được thấy Chúa Giêsu vén mở cho các môn đệ thân tín được
thấy vinh quang của Ngài ở trên núi cao. Chính ở trên núi cao ấy, Chúa Giêsu đã
cho các môn đệ thấy được vinh quang mà Thiên Chúa Cha trao ban cho Ngài.
Và rồi khi xuống núi, Chúa Giêsu căn dặn các ông không nói cho ai biết vinh
quang mà Thiên Chúa Cha ban cho Ngài. Ta thấy, chính các môn đệ khi đó cũng chưa
hiểu được vinh quang ấy và cũng tự hỏi nhau "Từ trong cõi chết sống lại nghĩa là
gì?". Chỉ đến khi đón nhận vinh quang Phục Sinh của Chúa Giêsu thì khi ấy các
ông mới hiểu và mới tin.
Thật sự để có niềm tin vào Chúa Phục Sinh như các môn đệ hay hoàn toàn tin
tưởng phó thác cuộc đời mình vào tay Chúa như Abraham không phải là chuyện giản
đơn. Ngày nay, khi ta đọc lại, ta nghe như thế ta thường hay nghĩ rằng chuyện
nhỏ ! Thế nhưng, thật sự chuyện không nhỏ chút nào khi ta phải đối diện với
những thử thách trong cuộc đời nhất là những thử thách đòi hỏi ta phải từ bỏ một
cách triệt để.
Để có một niềm tin như Abraham không phải là chuyện dễ. Nhìn lại cuộc đời ta,
đôi khi Chúa gửi đến cho ta những thử thách nho nhỏ không đáng gì một chút so
với những thử thách bi đát như Abraham nhưng liệu rằng ta đáp trả như thế nào ?
Có một anh bạn hớt tóc thân quen. Hỏi thăm thì mới ba mươi ngoài nhưng anh
có 4 cháu ! Cuộc sống cơm áo gạo tiền của anh quả thật là chật vật, quả thật là
khó khăn. Thế nhưng, khi nhìn đến nhiều mảng đời xung quanh còn có những mảng
đời còn vất vả hơn anh nhiều. Khi chia sẻ điều đó, anh vui vẻ nói rằng anh chẳng
bao giờ phàn nàn với Chúa cả bởi lẽ Chúa đã thương ban cho anh rất nhiều.
Nói thì dễ nhưng để cảm được tình yêu thương mà Thiên Chúa trao ban trên
cuộc đời này không phải là chuyện dễ. Cũng dễ hiểu bởi lẽ ai ai cũng muốn cho
cuộc đời mình sung sướng, may mắn và luôn đạt được những ước mơ của mình.
Cũng chẳng có gì để khó hiểu. Ngay cả các môn đệ ngày xưa cũng thế. Được
chiêm ngưỡng vinh quang tận mắt, được sống với cái vinh quang đó nhưng rồi khi
xuống núi, khi trở về với đời thường các ông cũng đã không tin, không cảm nhận
một thầy Chí Thánh đang sống bên đời. Chỉ đến khi Thầy Phục Sinh thì lòng các
ông mới bừng cháy ngọn lửa của niềm tin.
Và như thế, để có niềm tin vào Chúa Phục Sinh, có niềm tin vào Thiên Chúa
trong đời ta, không có phương cách nào tốt hơn đó chính là đời sống cầu nguyện
cũng như tín thác và từ bỏ. Như các môn đệ lên núi, như Abraham lên núi thì càng
nhẹ hành trang thì mới có thể lên núi được. Và, của lễ hiến tế không gì tốt hơn
đó chính là bản thân ta, cuộc đời ta như chính Isaac.
Nhìn lên núi Thánh, xin Chúa thêm ơn đức tin cho ta để ngày mỗi ngày giúp ta
luôn hướng về núi Thánh và can đảm từ bỏ mọi sự bám víu ở đời để ta bước theo
Chúa lên trên bàn thờ thập tự và dâng chính bản thân ta là của lễ dâng lên Thiên
Chúa Cha.
Huệ Minh