Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Gioan Lê Quang Vinh
Bài Viết Của
Gioan Lê Quang Vinh
THÁNH LỄ TẠ ƠN MỪNG KIM CƯƠNG LINH MỤC VÀ THƯỢNG THỌ BÁCH NIÊN CHA CÔ PHÊRÔ NGUYỄN CHÂU HẢI SSS.
PHỎNG VẤN CHA VINHSƠN PHẠM TRUNG THÀNH DỊP LỄ KIM CƯƠNG CHA CỐ PHÊRÔ NGUYỄN CHÂU HẢI
NGÀY ĐẠI HỘI GIAO LƯU GIỚI TRẺ HẠT TÂY BẮC PHÚ THỌ
Nhớ Đức Cha Nicôla, vị Giám Mục kiên trung
ĐƯỜNG HỘI THÁNH ĐI LÀ ĐƯỜNG PHÓ THÁC
PHỎNG VẤN ĐỨC CHA AN-PHONG NGUYỄN HỮU LONG - TÂN GIÁM MỤC PHỤ TÁ GIÁO PHẬN HƯNG HOÁ
CON CÁI HỘI THÁNH GIỮA LÒNG THẾ GIỚI
CON CÁI MẸ TRÀ KIỆU
CHÚNG TA ĐÃ CÓ ĐỨC GIÁO HOÀNG
NHỮNG LÀN KHÓI ĐEN VÀ CHÚ CHIM CÂU
ĐỨC THÁNH CHA THOÁI VỊ, NHÌN TỪ HỌC THUYẾT XÃ HỘI CÔNG GIÁO
VỀ SỰ THOÁI VỊ CỦA CÁC ĐỨC GIÁO HOÀNG
Ngụ ngôn thời bấn loạn (kỳ 32)
BỒ CÂU VÀ CON RẮN
THỦ DÂM CÓ TỘI HAY KHÔNG?
Chúa Yêsu, nhà Truyền thông vĩ đại nhất
ĐỀN THÁNH ĐỨC MẸ LỮ HÀNH TAM KỲ
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 31)
CHÚA ĐƯA CON ĐẾN DÒNG NƯỚC TRONG LÀNH
DƯỠNG PHỤ ĐẤNG CỨU THẾ
NIỀM HY VỌNG VÀ LÒNG BIẾT ƠN ĐẦU NĂM MỚI
TẢN MẠN VUI BUỒN CUỐI NĂM
“CÁC CON LÀ NHỮNG TẤM GƯƠNG CHO NGƯỜI LỚN”
NƠI GIÁNG SINH ĐI QUA
GIỚI TRẺ CÔNG GIÁO VÀ CÔNG LÝ HOÀ BÌNH
TỤC HOÁ VIỆC CẦU NGUYỆN ?
Giáo dân, nói chung đều tốt cả
Thái Hà, hạt giống hôm nay
NỖI BUỒN FACEBOOK
Đừng tự vất bỏ giá trị sâu xa
Ngụ ngôn thời bấn loạn (kỳ 30)
HÃNH DIỆN TUYÊN XƯNG ĐỨC TIN
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 29)
Phúc Âm hoá, chạnh lòng thương, tìm công lý
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 28)
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 27)
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 26)
HÀ NỘI KÝ SỰ 2: TRUYỀN THÔNG LÀ NHƯ THẾ!
HÀ NỘI KÝ SỰ 1: TÔI ĐÃ GẶP NGÀI
Sự Thật là một Quyền Năng
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (KỲ 27)

Ngụ ngôn 83

Con mèo đi học vẽ. Con thỏ đi học vẽ. Rồi thì cả khu rừng đều đi học vẽ. Ngày tốt nghiệp, vị giáo sư hội hoạ cho mỗi con thú một đề tài hoàn toàn khác nhau. Nhưng lạ thay, tất cả đều vẽ giống y như nhau, từ vật mẫu, nét vẽ cho đến cách thể hiện. Tại sao lại như thế?

Đề tài cho thỏ: Hãy vẽ con vật bạn sợ. Thỏ vẽ con chuột.

Đề tài cho sóc: Hãy vẽ con vật hay ăn xén ăn bớt. Sóc vẽ con chuột.

Đề tài cho con voi: Hãy vẽ con vật nhỏ bé dễ thương. Voi vẽ con chuột (Vẫn nói “đầu voi đuôi chuột”, chuột ngược với voi mà).

Đề tài cho cô bé quàng khăn đỏ: Hãy vẽ con vật kinh khủng nhất. Lại là con chuột.

Đề tài cho con mèo: Hãy vẽ con vật bạn yêu quí nhất. Mèo vẽ con chuột (vì đó là thức ăn ngon của mèo).

Sau khi xem xét tất cả các tác phẩm, vị giám khảo ra chiều suy tư. Cuối cùng ông quyết định viết thành một tiểu luận gửi cho Hội đồng Nghệ thuật. Trong đó vị giám khảo kết luận: “Trong xã hội có những loài rất ghê gớm, nhưng vẫn có người thích và muốn bảo vệ chúng, bởi vì các loài đó làm họ no bụng”.

Ngụ ngôn 84

Có một cây hoa rực rỡ toả hương thơm ngát một góc rừng. Cây hoa lại có tác dụng chữa bá bệnh nên nhiều thế hệ đã đến tìm, hưởng lộc và vun xới cho cây hoa.

Bỗng một hôm con rắn bò ngang qua. Nó không chịu được mùi hương và cũng không thích cho muôn loài đến hưởng lộc của cây hoa. Thế là con rắn bò lên cây, thấy ai đến với cây hoa thì nó thì thầm: “Hãy tránh xa đi, vì đây là cây thuốc phiện, làm các người khoẻ đôi chút nhưng rồi sẽ  mê muội đi”.

Lúc đầu chẳng ai tin lời con rắn. Nhưng rắn cứ rỉ rả hoài, dần dần muôn loài bắt đầu tin cây ấy là cây thuốc phiện. Và họ bỏ đi hết. Con rắn phá lên cười thú vị.

Khi người ta không còn đến với cây hoa thơm nữa thì bao thứ dịch bệnh lan tràn chẳng có cách gì cứu được. Xã hội tan hoang. Con rắn cũng bị dịch bệnh và cũng chết.

Nhưng chẳng bao lâu sau, cả khu rừng được hồi sinh, chẳng còn dịch bệnh, mà mọi loài đều vui sống tưng bừng. Tìm hiểu mãi, người ta mới khám phá ra điều đơn giản. Khi các loài nghe lời con rắn, thờ ơ với cây hoa rực rỡ kia, thì có những chú ong cần cù, không thèm nghe lời con rắn, đêm ngày đi gieo những phấn hoa trên các loài, và nhờ vậy mà sự sống trở lại với khu rừng.      

Ngụ ngôn 85

-          Vòi nước nhỏ nên nước chảy yếu. Con chồn bảo: “Vòi bé thế chả có tích sự gì, bẻ quăng đi”. Vòi bị bẻ quăng đi rồi, nước bắn tung toé, chảy tràn lan và nhà ngập tràn nước.

-          Con chim nói với con gà: “Có cánh mà không bay được, chả có tích sự gì, thôi bẻ cánh đi”. Gà đáp: “Hoa có cánh, cửa cũng có cánh mà đâu cần bay. Nhưng hoa làm cho con người vui, cửa cho con người vào. Vậy là hạnh phúc rồi bạn ạ”

Gioan Lê Quang Vinh, VRNs

Tác giả: Gioan Lê Quang Vinh

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!