Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Dã Quỳ
Bài Viết Của
Dã Quỳ
Sự Thật…Gây Phẫn Nộ!
Chân Dung Gia Chủ Tốt Lành...
VỮNG BƯỚC TRONG ĐỨC TIN.
Tình Yêu Khỏa Lấp Hận Thù
Yêu Thương Là Chu Toàn Luật
Sứ Mệnh của Kitô Hữu: Là Muối và Ánh Sáng
Vì Nước Trời...
Thấy Và Làm Chứng
Ánh Sao Dẫn Đường
TÌNH YÊU GIÁNG TRẦN
ĐỪNG NGẠI... THỰC THI Ý CHÚA
CANH THỨC VÀ SẴN SÀNG CHỜ ĐÓN CHÚA.
ÁNH MẮT VÀ TIẾNG GỌI CỦA LÒNG XÓT THƯƠNG
LẠY CHÚA, XIN THƯƠNG XÓT CON
MỘT ĐỜI TÍN TRUNG
TIN CHẮC CHÚA NHẬM LỜI
TỎ LÒNG BIẾT ƠN
LẠY CHÚA, XIN THÊM ĐỨC TIN CHO CHÚNG CON
PHÚ HỘ VÀ HÀNH KHẤT LAZARÔ THỜI NAY...
HÃY LÀ QUẢN GIA TRUNG TÍN VÀ KHÔN NGOAN
NHỮNG MONG ƯỚC CỦA CHIÊN...
THIÊN CHÚA LUÔN THA THỨ
TRỞ THÀNH MÔN ĐỆ CỦA CHÚA
KHIÊM TỐN BAO NHIÊU CŨNG CHẲNG ĐỦ
CHIẾN ĐẤU ĐỂ VÀO CỬA HẸP NƯỚC TRỜI .
ƯỚC MONG LỬA YÊU THƯƠNG BÙNG LÊN
THÁI ĐỘ CẦN CÓ CỦA NGƯỜI KITÔ HỮU TRƯỚC NHỮNG VẤN ĐỀ XÚC PHẠM THIÊN CHÚA VÀ CHỐNG PHÁ GIÁO HỘI.
PHÚC CHO AI TỈNH THỨC TRONG PHỤC VỤ
LÀM GIÀU TRƯỚC MẶT THIÊN CHÚA.
CHỌN ĐIỀU CHÚA MUỐN
THẤY VÀ CHẠNH LÒNG THƯƠNG
Bình An, Hành Trang Của Người Truyền Giáo
Chọn Lựa Dứt Khoát
PERSON - CHIẾC MẶT NẠ
Anh Em Bảo Thầy Là Ai?
TÌNH YÊU PHỦ LẤP MUÔN TỘI LỖI
CHẠNH LÒNG THƯƠNG
TRÁI TIM THỔN THỨC
THÁNH THỂ, TẶNG VẬT TÌNH YÊU
MẦU NHIỆM THIÊN CHÚA BA NGÔI
SỰ THẬT…GÂY PHẪN NỘ!

 

Chúng ta đang sống trong một xã hội mà người ta chạy đua theo thành tích, thích được khen, nịnh và tâng bốc nhau, dẫu cho biết rõ là giả dối nhưng vẫn vui tai nghe. Còn người nào dù cho chân thành nói lên sự thật thì ngay lập tức sẽ bị chặn miệng và đôi khi còn bị trả đũa. Thế nhưng, Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay (Lc 4,16-30) lại can đảm đứng giữa hội đường moi ra sự thật trong lịch sử dân tộc mà công bố cho mọi người, chứ không đơn giản như viết vài dòng góp ý. Vậy kết quả sẽ ra sao khi dám nói lên sự thật?

- “Thật vậy, tôi nói cho các ông hay.” Trong thiên hạ, người ta vẫn đùa với nhau: “Sự thật thì mất đầu!” Đó là hình ảnh của Gioan tiền hô, một kinh nghiệm thương đau khi nói lên sự thật cuộc sống của Hêrôđê. Người nói thì thấp cổ bé miệng, dù là ngôn sứ của Thiên Chúa đi chăng nữa, nhưng đứng trước người nghe là kẻ có quyền có thế trong tay, lời nói ấy dẫu là sự thật 100% thì cũng không được đón nhận, mà tệ hơn lại trở thành cớ bị diệt trừ, xóa sổ. Còn Chúa Giêsu, đứng trước một đám đông luôn mang não trạng tự hào dân tộc. Nghe Chúa đọc Sách Thánh thì “tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người”, nhưng chỉ sau vài giây khi Chúa nói lên sự thật tình trạng cứng lòng, khinh thường các ngôn sứ của họ: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình”, thì thái độ và cách đối xử của đám dân ấy hiện là một cộng đoàn phụng vụ đang trong hội đường đi nữa cũng lập tức thay đổi. Ngôn sứ Êlia, Êlisa và bây giờ là Chúa Giêsu, cũng sẽ đi cùng một con đường và giữ một lập trường là vạch ra sự thật để cho dân mình sửa đổi. Thế nhưng:

- “Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ.” Dường như tâm lý của con người luôn muốn yên ổn, đôi lúc biết là sai nhưng thôi cố chịu đựng sống cho qua ngày. Người ta ngại lên tiếng góp ý xây dựng và cũng không thích ai nhắc nhở mình. Chủ nghĩa “Mac-ke-no”(Mặc kệ nó) được hình thành ngay cả trong những cộng đoàn tu hay giáo xứ. Im đi cho yên ổn, bơ đi để mà sống, đụng vào làm gì…, đó là những câu mà người ta khuyên nhau! Còn ai đó muốn đi ngược dòng, chọn cái rắc rối vào thân thì mới lên tiếng giữa hội đường theo mẫu Thầy Giêsu, nhưng cũng không mạnh dạn thẳng tay như Thầy: “Khốn cho các ngươi, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình!”(Mt 23.13) đâu. Có chăng chỉ là nhẹ nhàng chân thành góp vài lời vào tai, hay viết vài hàng gởi đến xây dựng và thực lòng muốn cho người ấy hay trung tâm ấy tốt hơn thôi “Nói sự thật trong lòng bác ái” (x. Ep 4,5). Có lẽ lòng con người chưa đủ khiêm tốn đón nhận, như lời Linh mục bề trên Tu viện Đaminh nọ đã chia sẻ trong Thánh Lễ Chúa nhật hôm qua: Người khiêm tốn luôn bình tĩnh nghe sự góp ý của người khác về khuyết điểm của mình và sẵn sàng sửa đổi”, và “Người khiêm tốn luôn cư xử nhẹ nhàng, hòa nhã và tinh tế với mọi người, luôn đặt lợi ích và quyền lợi của người khác trên bản thân mình.”  Và cũng có thể trí con người ta luôn cho mình là hoàn hảo, tự cao tự đại nên khi kẻ nào dám đụng vào cái “mình hoàn hảo” hay cái “Công việc đã tốt đẹp” của tôi bằng những lời sự thật góp ý, thì cái tôi này xù lên, bức xúc, biện minh và phẫn nộ! “Sự thật như ánh sáng, làm người ta chói mắt.”(Albert Camus). Và người ta có thể quên đi đó là một người anh chị em của mình đã chỉ chân thành với tất cả tình yêu mến mong điều tốt hơn cho công việc của mình, mà họ đã như dân làng Na-da-rét, “đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành… Kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực.” 

Nói sự thật, đón nhận sự thật và sống sự thật luôn mãi là lời mời gọi và là thách đố của người Kitô hữu,  nhất là những người theo Chúa Kitô sát kề. Chúng ta đừng để cho môi trường nhà tu hay giáo xứ bị ảnh hưởng mà không còn sống sự thật, hay để sự thật bị bưng bít bóp méo, người nói sự thật bị bịt miệng, áp bức. Thiên Chúa của chúng ta luôn “nâng đỡ cô nhi quả phụ”, bảo vệ những người cô thế cô thân. Và Chúa Giêsu cũng đã cầu nguyện cho chúng ta: “Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật.” (Ga 17,17) Còn chúng ta, có thể quyền chức của mình lớn quá mà quên đi những anh chị em bé mọn vì xây dựng cộng đoàn mà nói lên sự thật; và vì danh dự, chỗ đứng hay cái ghế của mình mà không dám bảo vệ sự thật, nâng đỡ anh chị em mà lại đứng lên cùng người khác lôi anh chị em để xô xuống vực.

Lạy Thần Khí Sự Thật, xin dạy chúng con biết sống theo sự hướng dẫn của Chúa, và can đảm nói lên sự thật để chỉ đặt hy vọng “Sự thật giải thoát anh em” dù có bị ngược đãi. Amen.

Sr. Dã Quỳ

 

Tác giả: Dã Quỳ

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!