Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Vĩnh Sang, DCCT
Bài Viết Của
Lm. Vĩnh Sang, DCCT
"VỚI TRÍ NGÂY THƠ, TẦM VÔNG GIỮ NHÀ THỜ…"
"XÓT XA QUỲ TRÊN ĐỐNG TRO TÀN…"
"LANG THANG KHẮP XỨ MÀ CHẲNG HIỂU BIẾT GÌ…" (Gr 14, 17-21)
"LÒNG TÔI SAO VẪN CÒN BIÊN GIỚI?"
"CÒN GÌ NỮA ĐÂU MÀ BẢO NHAU ĐỢI CHỜ?"
"ÔI, NHỮNG ĐÊM DÀI HỒN VẪN MƠ HOÀI MỘT KIẾP XA XÔI…"
TÔI LÀ AI MÀ CÒN TRẦN GIAN THẾ?
"CON DIỀU RƠI CHO VỰC THẲM BUỔN THÊM"
"CHÚA ĐÃ BỎ LOÀI NGƯỜI…"
"BUỒN GỤC ĐẦU NGHẸN NGÀO, NGHE NON NƯỚC TÔI TRĂM NGÀN U SẦU…"
VÀ CON TIM ĐÃ THÔI NGUỘI LẠNH…
"CÓ NGẦN ẤY THÔI…"
"AI NGHẸN NGÀO RA ĐI GIEO GIỐNG…"
"TRONG ĐÔI MẮT EM, ANH LÀ TẤT CẢ"
"TÔI ƠI, ĐỪNG TUYỆT VỌNG!"
SỎI ĐÁ CŨNG...
DIỆT HAY CỨU?
CỦ HÀNH CỦ TỎI
HẠT BỤI NÀO?
GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ (Lấy lại tên một cuốn sách của Nhã Ca – 1968)
PHÁ CƯỜNG ĐỊCH, BÁO HOÀNG ÂN
SẼ CHẲNG QUÊN BAO GIỜ
QUYỀN LỰC
RỪNG LÀ NHÀ
MỘT THẾ GIỚI BỊ TỔN THƯƠNG
LẠI MỘT NOEL NỮA…
GẠN ĐỤC KHƠI TRONG
"TA NGHIÊNG TAI NGHE LẠI CUỘC ĐỜI…"
TRỜI HÀNH HAY NGƯỜI HÀNH?
"XIN CHỈ CHO CON ĐƯỜNG ĐI CỦA CHÚA…"
CÙNG CẦU NGUYỆN VỚI CÁC ĐẲNG LINH HỒN
MÙA HỘI TÌNH THƯƠNG
PHÚC ĐỨC NƠI NÀO MÀ ĐỂ CẦU AO RÁCH NÁT?
"THÔI! ĐỪNG LỪA DỐI NHAU LÀM GÌ!"
HỌ DẠY THÌ LÀM, HỌ HÀNH ĐỘNG THÌ ĐỪNG LÀM THEO !
"HÃY CỨ ĐỂ MẶC CHÚNG TÔI LÀM NÔ LỆ…"
"BỞI ĐÂU TÔI ĐƯỢC THẾ NÀY ?" (Lc 1, 43)
"NGƯỜI ĐI QUA ĐỜI TÔI…" (Tựa đề một tình ca của Phạm Đình Chương)
UNG THƯ
FACEBOOK

 

Tôi là một kẻ khá ngoan ngùy, nhưng đôi khi cũng ngang ngạnh. Ngày xưa khi còn trẻ, tôi đam mê thuốc lá, theo chúng bạn, trên tay điều thuốc lá không rời, bao nhiêu lời khuyên bảo đều bỏ ngoài tai. Cũng có những lúc cố gắng bỏ nhưng không nổi, cứ lý luận cùn: “Đam mê là xấu, vướng vào khó có thể bỏ được đam mê, vậy hút thuốc để nhắc mình đừng bao giờ vướng thêm đam mê nào nữa”. May thay, sau ngày chịu chức Linh Mục, ơn Chúa ban, tự nhiên thấy xấu hổ khi phì phèo điếu thuốc, thế là đóng cửa phòng cầu nguyện đúng 10 ngày xin ơn bỏ thuốc lá, và Chúa cho… bỏ được. Sợ từ ngày ấy, không bao giờ dám động đến điếu thuốc nữa.

Công nghệ thông tin bây giờ tiến như vũ bão, các thiết bị thông tin thay đổi chóng mặt. Tôi chậm chạp ngờ nghệch chạy đuổi theo, mệt bở hơi tai ! Nào có cao cấp gì cho cam, chỉ mỗi cái computer thôi mà chẳng biết gì ngoài viết bài, cóp bài, gửi Email, loay hoay với một vài trang web quen thuộc… Hết ! Leo tường lửa là chịu thua ! Điện thoại thì chỉ có cái Nokia đời quá cũ, các bạn trẻ gọi nó là cùi bắp, gần đây còn được gán cho cái tên stupidphone ( # smartphone ), quanh quẩn chỉ để gọi, nghe, nhắn tin, nhận tin... Hết ! Không biết làm gì hơn !

Mấy đứa cháu ở nước ngoài thương bác nên gởi biếu Ipad 4, Iphone 5S, loay hoay mãi chẳng ra làm sao, cứ phải nạp điện liên tục, cuối cùng là quăng góc bàn. Có người bảo: “Uổng ! Kẻ kiếm thì không có, kẻ có thì không biết dùng !” Biết làm sao bây giờ ? Kỷ niệm của các cháu không đành đem cho người khác. Một lần trót đã đem cho người ta chiếc điện thoại thông minh, các cháu biết được không dám trách, nhưng mình cứ thấy làm sao đấy… Đúng là bỏ thì thương, vương thì tội !

Có anh em bảo tôi: “Học IT dễ, cái chính là có chịu học hay không”. Tôi giở giọng ngang trả lời: “Bộ nhớ có hạn, nhớ cái này sẽ quên cái kia, tớ chọn cái khác để nhớ”, nhưng thật ra chẳng có cái nào nhớ cho ra hồn, kể cả Lời của Chúa.

Công nghệ thông tin tiến đến chóng mặt, cầm trên tay những thiết bị hiện đại nhất, sống trong không gian phủ tràn những công nghệ hiện đại nhất. Một người bạn am hiểu nói với tôi: “Chúng ta trở thành nạn nhân của chính chúng ta !" Bạn ấy giải thích, các thiết bị thông minh trở thành các thiết bị theo dõi và lưu trữ các hoạt động của chúng ta đầy đủ nhất, hãy biết rằng mọi hình ảnh sinh hoạt của chúng ta ở bất cứ nơi đâu không còn là của riêng chúng ta nữa, và khi cần người ta có cả một kho hình ảnh về ta, ở mọi nơi chúng ta từng lui tới, mọi sinh hoạt chúng ta từng tham dự.

Khi bị các bạn trẻ “cám dỗ” tôi hãy thử "chơi" Facebook, tôi thấy rõ điều này, mọi cái cứ nghĩ rằng của riêng mình, nhưng không ngờ rất nhiều người đã thấy và biết. Tiêu cực mà nói, phải thật cẩn thận với các giao dịch trong các mạng toàn cầu, vì không có gì mà không lộ ra trong một thời gian rất ngắn, nhanh đến không ngờ.

Tu đức dạy rằng, chúng ta phải luôn sống dưới con mắt Chúa, hãy ý thức mọi hành vi của chúng ta chẳng qua khỏi ánh nhìn của Chúa. Trong thực tế, có lắm khi chúng ta quên điều quan trọng này: đó là Chúa thấy hết mọi sự, làm sao có thể giấu diếm Ngài điều chi khuất tất ? ! ? Thức tỉnh để không bị ghi hình, ghi âm trong các giao dịch nhạy cảm, hay lắm, nhưng hãy sống như Chúa đang chứng kiến đó đây, mỗi ngày, vì phần rỗi của chúng ta. Vậy thay vì cứ lo ngay ngáy, cảnh giác trước các thông tin, chúng ta hãy có thái độ trưởng thành để hiểu rằng: Chúa thấy hết mọi sự, không có cái gì Chúa không biết. Một khi chọn thái độ này rồi, chúng ta nỗ lực làm lại những gì cần thiết và phó thác cho Chúa trọn vẹn tương lai. Khi ấy Facebook hay không, vẫn cứ là… "Face to face with God" !

Lm. VĨNH SANG, DCCT



 

Tác giả: Lm. Vĩnh Sang, DCCT

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!