Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Vĩnh Sang, DCCT
Bài Viết Của
Lm. Vĩnh Sang, DCCT
"VỚI TRÍ NGÂY THƠ, TẦM VÔNG GIỮ NHÀ THỜ…"
"XÓT XA QUỲ TRÊN ĐỐNG TRO TÀN…"
"LANG THANG KHẮP XỨ MÀ CHẲNG HIỂU BIẾT GÌ…" (Gr 14, 17-21)
"LÒNG TÔI SAO VẪN CÒN BIÊN GIỚI?"
"CÒN GÌ NỮA ĐÂU MÀ BẢO NHAU ĐỢI CHỜ?"
"ÔI, NHỮNG ĐÊM DÀI HỒN VẪN MƠ HOÀI MỘT KIẾP XA XÔI…"
TÔI LÀ AI MÀ CÒN TRẦN GIAN THẾ?
"CON DIỀU RƠI CHO VỰC THẲM BUỔN THÊM"
"CHÚA ĐÃ BỎ LOÀI NGƯỜI…"
"BUỒN GỤC ĐẦU NGHẸN NGÀO, NGHE NON NƯỚC TÔI TRĂM NGÀN U SẦU…"
VÀ CON TIM ĐÃ THÔI NGUỘI LẠNH…
"CÓ NGẦN ẤY THÔI…"
"AI NGHẸN NGÀO RA ĐI GIEO GIỐNG…"
"TRONG ĐÔI MẮT EM, ANH LÀ TẤT CẢ"
"TÔI ƠI, ĐỪNG TUYỆT VỌNG!"
SỎI ĐÁ CŨNG...
DIỆT HAY CỨU?
CỦ HÀNH CỦ TỎI
HẠT BỤI NÀO?
GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ (Lấy lại tên một cuốn sách của Nhã Ca – 1968)
PHÁ CƯỜNG ĐỊCH, BÁO HOÀNG ÂN
SẼ CHẲNG QUÊN BAO GIỜ
QUYỀN LỰC
RỪNG LÀ NHÀ
MỘT THẾ GIỚI BỊ TỔN THƯƠNG
LẠI MỘT NOEL NỮA…
GẠN ĐỤC KHƠI TRONG
"TA NGHIÊNG TAI NGHE LẠI CUỘC ĐỜI…"
TRỜI HÀNH HAY NGƯỜI HÀNH?
"XIN CHỈ CHO CON ĐƯỜNG ĐI CỦA CHÚA…"
CÙNG CẦU NGUYỆN VỚI CÁC ĐẲNG LINH HỒN
MÙA HỘI TÌNH THƯƠNG
PHÚC ĐỨC NƠI NÀO MÀ ĐỂ CẦU AO RÁCH NÁT?
"THÔI! ĐỪNG LỪA DỐI NHAU LÀM GÌ!"
HỌ DẠY THÌ LÀM, HỌ HÀNH ĐỘNG THÌ ĐỪNG LÀM THEO !
"HÃY CỨ ĐỂ MẶC CHÚNG TÔI LÀM NÔ LỆ…"
"BỞI ĐÂU TÔI ĐƯỢC THẾ NÀY ?" (Lc 1, 43)
"NGƯỜI ĐI QUA ĐỜI TÔI…" (Tựa đề một tình ca của Phạm Đình Chương)
UNG THƯ
TÌNH CỦA NÚI RỪNG

 

LTS. Trong niềm hiệp thông với Lm tác giả Vĩnh Sang, dcct. BBT CGVN xin chân thành chúc mừng:

Đức Cha MIcae, Đức Cha Phêrô và Giáo phận Kontum.

Cha mới A Đên, vị linh mục tiên khởi là người con yêu dấu thuộc Sắc tộc J'rai cùng với gia đình huyết tộc và linh tộc

Đại chủng viện Xuân Bích.

Nguyện chúc Cha mới được đầy tràn lửa nhiệt thành trong công cuộc rao giảng Tin Mừng nơi Cánh Rừng Truyền Giáo Tây Nguyên. 

BBT CGVN

TÌNH CỦA NÚI RỪNG

 

Tôi xin nói ngay tại sao tôi ghi tựa của bài này là “Tình của núi rừng”, thưa vì tôi đã không ngăn được cảm xúc khi nhìn thấy những người anh em dân tộc bày tỏ tình yêu thương, mãnh liệt, đơn sơ, thẳm sâu, mộc mạc, nồng nàn và bao la như núi như rừng. Có lẽ rất ít người miền xuôi có được thứ tình yêu nồng nàn ấy.
 

Ngày 5 tháng 6 năm 2013. Sau hơn 80 năm Tin Mừng đến với người J’rai, lần đâu tiên một người con của dân tộc J’rai lãnh sứ vụ linh mục. Cả núi, cả rừng bừng sống lên, điệp điệp trùng trùng núi rừng chuyển mình. 


 

Ngay từ hôm trước, từng đoàn người bồng bế nhau cuồn cuộn về Sa Thầy, họ cứ đi, cứ nhắm hướng sẽ có một biến cố thật vui của núi rừng để mà đi, chỉ biết là phải đi vì vui quá, không quan tâm đêm nay sẽ ngủ đâu, ngày mai sẽ sinh hoạt riêng như thế nào. Ngủ đâu cũng đươc, dừng lại đâu cũng được, không cần phải thay áo đổi quần, không cần mùng màn chăn chiếu, chẳng bận tâm chuyện có quán trọ hay không, ngày xưa Thánh Gia cũng nào có quán trọ. Không cần phải chưng diện cao sang, cứ mộc mạc vậy, cứ đơn giản vậy, chỗ nào có niềm vui, chỗ nào có Tin Mừng, chỗ nào có Chúa thì tìm đến. Tìm đến vui cái vui của Chúa và vui với anh em.


 

Kẻ có xe đi xe, chở đầy xe thì thôi, cảnh sát giao thông có hỏi thì trả lời “xe khỏe lắm, còn chở được nhiều hơn nữa !”, muốn phạt thì cứ phạt, giữ cả nhà lại đứng bên chiếc xe, không có một đồng để đóng phạt, giữ mãi cũng phải thả cho đi. Không có xe thì đi bộ, núi nào cũng vượt, suối nào cũng lội, chuyện leo núi, chuyện vượt suối là chuyện thường ngày, chẳng ngại ngùng, chẳng ngán ngẩm, áo quần ướt rồi lại khô, có sao đâu, ai cũng vậy mà, mang theo nhiều đồ đạc chi cho mệt, mà cũng có nhiều quần áo đâu mà mang. Ngày sau có ai mang được cái gì sang bên kia thế giới, phụ thuộc vào nó làm gì ?
 

Nhìn anh chị em quây quần bên nhau ăn tối, mấy gói mì được phát ra, mọi người chia nhau vui vẻ, không thấy cảnh dành giật, không thấy cảnh lấy thêm dự phòng cho ngày mai, dù ngày mai chưa biết có gì để ăn, ra đi rời bản làng tay không, đến với nhau tay không, chẳng ai có gì, những gói mì là hồng ân của Chúa, của Chúa thì chia đều cho nhau, không lấy làm của riêng, đơn sơ như vậy, không lý luận, không tính toán. Ngày mai tiếp tục sống trong sự quan phòng của Chúa. Ai nói dại ? Ai nói ngố ? Tinh thần Tin Mừng đấy, mấy ai miền xuôi sống được ? Đâu là khôn ngoan của Thiên Chúa ? Đâu là khôn ngoan của con người ?

 

Nơi cử hành niềm vui là đất, đất đỏ quệch như dòng máu của con người, nồng nàn ấm áp, căng tràn sức sống. Không cần ghế, không cần bàn, không cần bất cứ cái gì, chỉ có tấm lòng, cùng ngồi xuống để tạ ơn Chúa, chung vui với nhau. Đầu đội trời, chân đạp đất, tất cả như nhau, không ai hơn ai, ai cũng ngồi đất, ai cũng đội trời. Thánh Thần chia đều cùng tản ra đậu trên họ, không phân biệt, ai cũng có Thánh Thần, và chỉ có một Thánh Thần.
 

Hôm nay có một người con của núi rừng được tuyển chọn làm linh mục của Chúa, A Đên (Tân linh mục) cứng cáp phong sương, rắn chặn dày dạn mưa nắng. Từ nay trên bạt ngàn đồi núi Tây Nguyên, có tiếng rao Tin Mừng bằng tiếng của núi rừng, hay nói cho đúng hơn từ nay, chính núi rừng lên tiếng ca ngợi Chúa, lời ngợi ca tạ ơn của rừng của núi. Hãy giữ mãi tình của núi rừng, đừng đánh mất theo những cám dỗ của trần gian.


 

Lm. Vĩnh Sang, dcct.

08/06/2013

Tác giả: Lm. Vĩnh Sang, DCCT

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!