Xuất
Hành
Chương:
01 02
03 04
05 06
07 08
09 10
11 12
13 14
15 16
17 18
19 20
21 22
23 24
25 26
27 28
29 30
31 32
33 34
35 36
37 38
39 40

Chương
33
Lệnh lên đường
1 ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê:
"Ngươi hãy đi, từ nơi đây ngươi hãy đi lên cùng với dân mà ngươi đã đưa
lên từ đất Ai-cập, tới đất Ta đã hứa ban cho Áp-ra-ham, I-xa-ác và
Gia-cóp, khi phán: Ta sẽ ban đất này cho dòng dõi ngươi.2 Ta
sẽ sai một thiên sứ đi trước mặt (các) ngươi và Ta sẽ đuổi người
Ca-na-an, người E-mô-ri, người Khết và người Pơ-rít-di, người Khi-vi và
người Giơ-vút.3 Ta sẽ cho (các) ngươi vào một miền đất tràn
trề sữa và mật; nhưng Ta sẽ không đi lên đó cùng với (các) ngươi, vì
(các) ngươi là một dân cứng đầu cứng cổ; vì nếu cùng đi, thì e rằng Ta
sẽ tiêu diệt các ngươi dọc đường! "4 Dân nghe lời chẳng lành
ấy thì mặc áo tang; không ai mang đồ trang sức trên mình.5
ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê: "Ngươi hãy nói với con cái Ít-ra-en: các
ngươi là một dân cứng đầu cứng cổ! Ta mà cùng đi lên với các ngươi dù
chỉ một chốc lát thôi, thì Ta sẽ tiêu diệt (các) ngươi! Vậy, bây giờ
(các) ngươi hãy bỏ các đồ trang sức đi, rồi Ta xem sẽ phải đối xử với
(các) ngươi thế nào! "6 Con cái Ít-ra-en đã bỏ đồ trang sức
từ khi ở núi Khô-rếp.
Lều Hội Ngộ
7 Ông Mô-sê lấy một chiếc lều và
đem dựng cho mình bên ngoài trại, cách một quãng xa. Ông gọi lều ấy là
Lều Hội Ngộ. Ai thỉnh ý ĐỨC CHÚA thì ra Lều Hội Ngộ, ở ngoài
trại.8 Mỗi khi ông Mô-sê ra Lều, toàn dân đứng lên, ai nấy
đứng ở cửa lều mình và nhìn theo ông Mô-sê cho đến khi ông vào trong
Lều.9 Mỗi khi ông Mô-sê vào trong Lều, thì cột mây đáp xuống,
đứng ở cửa Lều, và ĐỨC CHÚA đàm đạo với ông Mô-sê.10 Khi thấy
cột mây đứng ở cửa Lều, toàn dân đứng dậy; và ai nấy phủ phục ở cửa lều
mình.11 ĐỨC CHÚA đàm đạo với ông Mô-sê, mặt giáp mặt, như hai
người bạn với nhau. Rồi ông Mô-sê trở về trại; nhưng phụ tá của ông là
chàng thanh niên Giô-suê, con ông Nun, thì cứ ở trong Lều, không rời
khỏi đó.
Ông Mô-sê chuyển cầu cho dân
12 Ông Mô-sê thưa với ĐỨC CHÚA:
"Xin Ngài coi, chính Ngài đã phán với con: "Hãy đưa dân ấy lên, vậy mà
Ngài lại không cho con biết Ngài sẽ cử ai đi với con. Tuy nhiên chính
Ngài đã phán: Ta biết đích danh ngươi, và hơn nữa ngươi đã được nghĩa
với Ta.13 Vậy bây giờ, nếu quả thật con đã được nghĩa với
Ngài, xin khấng tỏ cho con biết đường lối của Ngài, để con biết Ngài, và
được nghĩa với Ngài. Xin cũng coi dân tộc này là dân của
Ngài."14 ĐỨC CHÚA phán: "Đích thân Ta sẽ đi, và Ta sẽ cho
ngươi được nghỉ ngơi."15 Ông Mô-sê thưa với Người: "Nếu Ngài
không đích thân đi, xin Ngài đừng đưa chúng con lên khỏi
đây.16 Nhưng làm thế nào biết được là con và dân của Ngài
được nghĩa với Ngài? Há chẳng phải vì có Ngài đi với chúng con sao? Như
thế, con và dân của Ngài mới khác với mọi dân trên mặt
đất."17 ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê: "Ngay cả điều ngươi vừa
nói đó, Ta cũng sẽ làm, vì ngươi đã được nghĩa với Ta, và Ta biết đích
danh ngươi."
Ông Mô-sê ở trên núi
18 Ông Mô-sê nói: "Xin Ngài thương
cho con được thấy vinh quang của Ngài."19 Người phán: "Ta sẽ
cho tất cả vẻ đẹp của Ta đi qua trước mặt ngươi, và sẽ xưng danh Ta là
ĐỨC CHÚA trước mặt ngươi. Ta thương ai thì thương, xót ai thì
xót."20 Người phán: "Ngươi không thể xem thấy tôn nhan Ta, vì
con người không thể thấy Ta mà vẫn sống."21 ĐỨC CHÚA còn
phán: "Đây là chỗ gần Ta; ngươi sẽ đứng trên tảng đá.22 Khi
vinh quang của Ta đi qua, Ta sẽ đặt ngươi vào trong hốc đá, và lấy bàn
tay che ngươi cho đến khi Ta đã đi qua.23 Rồi Ta sẽ rút tay
lại, và ngươi sẽ xem thấy lưng Ta, còn tôn nhan Ta thì không được
thấy."
