Xuất
Hành
Chương:
01 02
03 04
05 06
07 08
09 10
11 12
13 14
15 16
17 18
19 20
21 22
23 24
25 26
27 28
29 30
31 32
33 34
35 36
37 38
39 40
Chương
13
Các con đầu lòng
1 ĐỨC CHÚA phán với ông
Mô-sê:2 "Hãy thánh hiến cho Ta mọi con so, mọi con đầu lòng
trong số con cái Ít-ra-en, dù là người hay là thú vật: nó thuộc về
Ta."
Bánh không men
3 Ông Mô-sê nói với dân: "Hãy ghi
nhớ ngày hôm nay là ngày anh em ra khỏi Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ, vì ĐỨC
CHÚA đã dùng cánh tay mạnh mẽ của Người mà đưa anh em ra khỏi đó. Anh em
không được ăn bánh có men.4 Ngày anh em ra đi là một ngày
trong tháng A-víp.5 Khi nào ĐỨC CHÚA đưa ngươi vào đất của
người Ca-na-an, Khết, E-mô-ri, Khi-vi và Giơ-vút, đất tràn trề sữa và
mật, mà Người đã thề với cha ông ngươi là sẽ ban cho ngươi, ngươi sẽ cử
hành nghi thức đó vào tháng này.6 Trong vòng bảy ngày, ngươi
sẽ ăn bánh không men, và ngày thứ bảy là lễ kính ĐỨC CHÚA.7
Phải ăn bánh không men trong vòng bảy ngày; không được thấy bánh có men
trong nhà ngươi và cũng không được thấy men trong nhà ngươi, trên toàn
lãnh thổ ngươi.8 Trong ngày ấy, ngươi sẽ kể lại cho con của
ngươi rằng: Sở dĩ như vậy là vì những gì ĐỨC CHÚA đã làm cho cha khi cha
ra khỏi Ai-cập.9 Ngươi sẽ coi đó như là dấu ở tay ngươi, là
kỷ vật đeo trên trán, để cho Luật của ĐỨC CHÚA ở trên môi miệng ngươi,
bởi vì ĐỨC CHÚA đã dùng cánh tay mạnh mẽ mà đưa ngươi ra khỏi
Ai-cập.10 Từ năm này qua năm khác, ngươi phải giữ thánh chỉ
này vào đúng thời kỳ của nó.
Các con đầu lòng
11 "Vậy khi ĐỨC CHÚA đã đưa ngươi
vào đất Ca-na-an như Người đã thề với ngươi và cha ông của ngươi, và khi
Người đã ban đất ấy cho ngươi,12 thì ngươi phải nhượng lại
cho ĐỨC CHÚA mọi con đầu lòng của loài người và mọi con đầu lòng của
loài vật trong đàn vật của ngươi: các con đực thuộc về ĐỨC
CHÚA.13 Mọi con đầu lòng của giống lừa, ngươi sẽ lấy một con
chiên mà chuộc lại; nếu ngươi không chuộc lại, thì đánh gãy ót nó đi.
Còn mọi con đầu lòng của loài người trong số con cái ngươi, thì ngươi sẽ
chuộc lại.14 Vậy mai ngày con của ngươi có hỏi: "Điều đó
nghĩa là gì? Thì ngươi sẽ nói với nó: "ĐỨC CHÚA đã dùng cánh tay mạnh mẽ
của Người mà đưa chúng ta ra khỏi Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.15
Bởi vì Pha-ra-ô làm khó dễ khi phải thả chúng ta ra, nên ĐỨC CHÚA đã sát
hại mọi con đầu lòng trong đất Ai-cập, từ con đầu lòng của loài người
cho đến con đầu lòng của loài vật, vì thế mà cha tế dâng ĐỨC CHÚA mọi
con so giống đực; còn con đầu lòng trong số con cái cha, thì cha chuộc
lại.16 Đó sẽ là dấu ở tay ngươi, và là phù hiệu trên trán
ngươi, vì ĐỨC CHÚA đã dùng cánh tay mạnh mẽ mà đưa chúng ta ra khỏi
Ai-cập."
4. RA KHỎI AI-CẬP
Dân Ít-ra-en ra đi
17 Khi Pha-ra-ô thả cho dân đi,
Thiên Chúa không dẫn họ theo ngả đường xuyên qua xứ Phi-li-tinh, dù
đường đó gần hơn, vì Thiên Chúa nói: "Khi thấy phải chiến đấu, dân có
thể hối hận mà quay về Ai-cập."18 Vậy Thiên Chúa đưa dân đi
vòng, qua ngả đường sa mạc Biển Sậy. Con cái Ít-ra-en võ trang đầy đủ từ
đất Ai-cập đi lên.19 Ông Mô-sê đem theo hài cốt ông Giu-se,
vì ông Giu-se đã bắt con cái Ít-ra-en thề khi ông nói: "Thế nào Thiên
Chúa cũng sẽ thăm viếng anh em; bấy giờ anh em sẽ đưa hài cốt tôi từ đây
lên với anh em."
20 Họ nhổ trại rời Xúc-cốt tới đóng
trại ở Ê-tham, ven sa mạc.
21 ĐỨC CHÚA đi đằng trước
họ: ban ngày thì ở trong cột mây để dẫn đường, ban đêm thì ở trong cột
lửa để soi sáng, nên họ có thể đi cả ban ngày lẫn ban đêm.22
Ban ngày cột mây đi trước dân không rời, ban đêm cột lửa cũng
vậy.