Thủ
Lãnh
Chương:
01 02
03 04
05 06
07 08
09 10
11 12
13 14
15 16
17 18
19 20
21
Chương
19
2. TỘI ÁC CỦA DÂN GHÍP-A. CHIẾN TRANH CHỐNG
BEN-GIA-MIN.
Người Lê-vi vùng Ép-ra-im và cô tỳ
thiếp
1 Thời ấy -thời Ít-ra-en chưa có
vua- có một người Lê-vi cư trú trong thung lũng vùng núi Ép-ra-im. Người
ấy lấy một phụ nữ Bê-lem Giu-đa làm tỳ thiếp.2 Người tỳ thiếp
giận chồng, bỏ về nhà cha mình tại Bê-lem Giu-đa. Nàng lưu lại đây một
thời gian là bốn tháng.3 Chồng nàng lên đường đi tìm nàng để
năn nỉ, mong đưa nàng về với mình. Cùng đi với chàng, có một người đầy
tớ và hai con lừa. Nàng dẫn chàng vào nhà cha mình. Khi thấy chàng,
người cha của thiếu phụ vui mừng ra đón chàng.4 Ông bố vợ,
cha của thiếu phụ, giữ chàng lại, nên chàng ở với ông ba ngày. Họ ăn
uống và qua đêm tại đó.5 Ngày thứ tư, chàng dậy sớm và chuẩn
bị lên đường, thì cha của thiếu phụ nói với con rể: "Anh dùng chút bánh
lót dạ đã, rồi hãy đi."6 Họ ngồi xuống và cả hai cùng ăn uống
với nhau. Đoạn cha của thiếu phụ lại nói với anh ta: "Mời anh ở lại qua
đêm cho thoải mái."7 Khi người ấy đứng lên đi, thì ông bố vợ
nài ép, nên chàng ở lại qua đêm nữa.8 Ngày thứ năm chàng dậy
sớm để lên đường, nhưng cha của thiếu phụ nói: "Mời anh ăn lót dạ đã."
Thế là họ lại kéo dài tới xế chiều và cả hai cùng ăn với
nhau.9 Khi người ấy đứng lên đi cùng với người tỳ thiếp và
tên đầy tớ, thì bố vợ, cha của thiếu phụ, nói với chàng: "Này trời đã về
chiều, hãy qua đêm đã! Đây ngày sắp tàn, hãy qua đêm tại đây cho thoải
mái. Ngày mai các người sẽ dậy sớm lên đường và anh sẽ về lều của
anh."10 Nhưng người ấy không muốn ở lại qua đêm; chàng đứng
lên và đi cho tới khi nhìn thấy Giơ-vút tức là Giê-ru-sa-lem. Cùng đi
với chàng có hai con lừa đã thắng yên, người tỳ thiếp và tên đầy tớ của
chàng.
Tội ác của dân Ghíp-a
11 Khi họ đến gần Giơ-vút, thì lúc
ấy, giờ đã quá muộn. Người đầy tớ nói với chủ: "Thưa ngài, chúng ta nên
rẽ vào thành của người Giơ-vu-xi mà qua đêm tại đó."12 Người
chủ trả lời: "Chúng ta sẽ không rẽ vào một thành nào của người xa lạ, vì
những người đó không phải là con cái Ít-ra-en; chúng ta cứ đi cho tới
Ghíp-a."13 Chàng còn nói với tên đầy tớ: "Đi! Chúng ta hãy
tới một trong các nơi kia; chúng ta sẽ nghỉ đêm tại Ghíp-a hoặc
Ra-ma."14 Vậy họ tiếp tục đi; khi họ tới sát Ghíp-a thuộc
Ben-gia-min thì mặt trời lặn.15 Họ liền ghé vào Ghíp-a để qua
đêm. Chàng vào ngồi ở công trường thành phố, nhưng không ai mời họ về
nhà nghỉ đêm.
16 Chiều đến bỗng có một cụ già đi làm
ruộng về. Cụ là người vùng núi Ép-ra-im, nhưng cư trú ở Ghíp-a; còn
người địa phương thì là con cái Ben-gia-min.17 Cụ già ngước
mắt lên và thấy người lữ khách ở công trường thành phố, liền nói với
người ấy: "Anh đi đâu, và từ đâu tới? "18 Chàng trả lời:
"Chúng tôi từ Bê-lem Giu-đa đi về thung lũng vùng núi Ép-ra-im, quê tôi
ở đấy. Tôi đã đến Bê-lem Giu-đa và bây giờ đang trên đường trở về nhà.
Thế nhưng chẳng người nào đón tiếp tôi cả.19 Cỏ rơm cho lừa
ăn, tôi có sẵn, cả bánh và rượu để tôi, nữ tỳ của ông và thằng bé đi
theo tôi tớ của ông dùng, cũng đều có, không thiếu thứ gì."20
Cụ già nói: "Chúc anh bình an! Anh cần gì, cứ để tôi lo; chỉ xin anh
đừng nghỉ đêm ở công trường."21 Vậy cụ đưa chàng vào nhà mình
và vất rơm cho lừa ăn. Họ rửa chân rồi ăn uống.
22
Đang lúc họ ăn uống vui vẻ như vậy, thì này có những người dân trong
thành, những kẻ vô lại, bao vây nhà ấy, vừa đập cửa dồn dập, vừa nói với
cụ già là gia chủ: "Hãy đưa người đàn ông đã vào nhà ông ra đây cho
chúng tôi chơi! "23 Cụ chủ nhà ra gặp chúng và nói: "Này anh
em, tôi van anh em đừng làm chuyện ác đức! Một khi người đàn ông này đã
vào nhà tôi rồi, thì xin các anh đừng làm điều bỉ ổi.24 Này
tôi có đứa con gái còn trinh, và người tỳ thiếp của anh ta nữa. Tôi đưa
họ ra cho các anh cưỡng hiếp và xử với họ thế nào tuỳ ý. Còn đối với
người này thì đừng làm điều bỉ ổi ấy."25 Nhưng đám người đó
không thèm nghe. Bấy giờ người kia dẫn tỳ thiếp của mình ra ngoài cho
chúng chơi. Chúng cưỡng hiếp nàng suốt đêm cho tới sáng, và lúc rạng
đông mới buông tha.
26 Gần sáng, khi người đàn bà trở
về, thì nàng té xỉu ngay lối vào nhà cụ già, nơi chồng nàng đang trọ.
Nàng nằm đấy cho tới sáng hẳn.27 Sáng ngày ra chồng nàng dậy,
mở cửa và chuẩn bị lên đường, thì này người đàn bà, tỳ thiếp của chàng
nằm bên cửa nhà, hai tay vắt trên ngưỡng cửa.28 Chàng gọi
nàng: "Dậy đi! Chúng ta lên đường", nhưng không một tiếng trả lời. Bấy
giờ chàng xốc nàng lên lừa, rồi khởi hành về nhà.29 Về tới
nhà, chàng lấy dao đem chặt người tỳ thiếp ra từng mảnh, thành mười hai
phần, rồi gởi đi khắp lãnh thổ Ít-ra-en.30 Mọi người, ai thấy
cũng đều nói: "Chưa xảy ra và chưa hề thấy như thế bao giờ, kể từ ngày
con cái Ít-ra-en từ đất Ai-cập đi lên cho tới nay. Hãy suy nghĩ xem, hãy
bàn luận và lên tiếng! "