Thủ
Lãnh
Chương:
01 02
03 04
05 06
07 08
09 10
11 12
13 14
15 16
17 18
19 20
21
Chương
16
Chuyện xảy ra ở cổng thành Ga-da
1 Ông Sam-sôn đến Ga-da. Tại đây
ông gặp một cô điếm và đi với cô.2 Người ta báo cho những
người Ga-da rằng: "Sam-sôn đã tới đây." Họ liền bao vây và rình ông suốt
đêm ấy ở cổng thành. Họ ở yên suốt đêm mà rằng: "Đợi đến tảng sáng, ta
sẽ giết hắn."3 Nhưng ông Sam-sôn nằm ngủ tới nửa đêm, và giữa
đêm ông trỗi dậy, nắm lấy cánh cổng thành cùng với hai cây cột, nhổ luôn
cả then ngang, rồi vác lên vai, đi trên đỉnh núi đối diện với
Khép-rôn.
Ông Sam-sôn bị Đa-li-la phản
trắc
4 Sau đó ông phải lòng một phụ nữ
tên là Đa-li-la, ở thung lũng Xô-rếch.5 Các vương hầu
Phi-li-tinh lên gặp cô ta. Họ nói với nàng: "Cô hãy dụ hắn xem bởi đâu
hắn có sức mạnh như thế, và chúng tôi phải dùng cách nào mới trị được
hắn, trói làm sao mới khống chế được hắn, rồi mỗi người chúng tôi sẽ cho
cô một ngàn mốt bạc."
6 Đa-li-la nói với ông Sam-sôn:
"Nào cho em biết, em xin anh: bởi đâu anh có sức mạnh như thế? Trói làm
sao mới khống chế anh được? "7 Ông Sam-sôn đáp: "Nếu trói anh
bằng bảy dây cung mới, chưa phơi khô, thì anh sẽ mất sức và trở nên như
bất cứ một người nào khác."8 Các vương hầu Phi-li-tinh đem
đến cho nàng bảy dây cung mới chưa phơi khô; nàng dùng các dây ấy trói
ông lại,9 đang khi cho người rình sẵn trong phòng. Nàng nói
với ông: "Này anh Sam-sôn! Quân Phi-li-tinh đấy! " Ông liền giật đứt các
dây cung như sợi đay đứt khi đụng vào lửa. Thế là sức mạnh của ông không
bị tiết lộ.
10 Bấy giờ Đa-li-la nói với ông Sam-sôn:
"Anh chỉ xí gạt em thôi, toàn nói xạo không à! Bây giờ hãy cho em biết,
em xin anh: phải dùng cái gì mới trói được anh? "11 Ông nói
với nàng: "Nếu trói chặt anh bằng những dây thừng mới, chưa dùng vào
việc gì, thì anh sẽ mất sức và trở nên như bất cứ một người nào
khác."12 Đa-li-la liền lấy những dây thừng mới, trói ông lại,
rồi nói: "Này anh Sam-sôn, quân Phi-li-tinh đấy! " Đang khi cho người
rình sẵn trong phòng. Nhưng ông đã giựt bung các dây thừng đó khỏi cánh
tay như giựt một sợi chỉ.
13 Đa-li-la lại nói với ông
Sam-sôn: "Đến bây giờ mà anh vẫn còn xí gạt em, toàn nói xạo không à!
Hãy cho em biết phải dùng cái gì mới trói được anh! " Ông nói với nàng:
"Nếu em kết tóc trên đầu anh thành bảy bím, rồi cột vào dây thừng của
khung dệt, đóng cọc siết cho chặt, thì anh sẽ mất sức và trở nên như bất
cứ người nào khác."14 Vậy nàng làm cho ông ngủ, đoạn kết tóc
trên đầu ông thành bảy bím rồi cột vào dây thừng của khung dệt và đóng
cọc siết cho chặt. Nàng nói với ông: "Này anh Sam-sôn, quân Phi-li-tinh
đấy! " Ông tỉnh giấc và bứng cả cọc, cả khung dệt, lẫn dây thừng của
khung dệt.
15 Nàng lại nói với ông: "Làm sao anh nói
là anh yêu em, trong khi anh không thật lòng với em? Đây là lần thứ ba
anh xí gạt em và không tỏ cho em biết: bởi đâu anh có sức mạnh như thế?
"16 Vì ngày nào nàng cũng dùng hết lời lẽ mà nài ép và làm
khổ ông, khiến ông héo hắt đến chết được,17 ông thổ lộ hết
tâm can với nàng, và nói: "Dao cạo chưa hề đụng đến đầu anh, vì anh là
một na-dia của Thiên Chúa từ lúc còn trong lòng mẹ. Nếu anh bị cạo đầu
thì anh sẽ mất sức ngay, trở nên yếu nhược và như mọi người
khác."18 Đa-li-la thấy rằng ông đã thổ lộ hết tâm can với
nàng, liền sai người đi gọi các vương hầu Phi-li-tinh và nói: "Lần này
các ông hãy lên, vì anh ấy đã thổ lộ hết tâm can với tôi." Các vương hầu
Phi-li-tinh liền lên gặp nàng, mang sẵn bạc trong tay.19 Vậy
nàng làm cho ông ngủ trên đầu gối mình, rồi kêu người cạo bảy bím tóc
trên đầu ông; nàng bắt đầu khống chế ông, và ông đã mất
sức.20 Nàng nói: "Này anh Sam-sôn, quân Phi-li-tinh đấy! "
Ông tỉnh giấc và nói: "Mình sẽ bung ra như mọi lần và lại thoát thôi."
Nhưng ông đâu có biết: ĐỨC CHÚA không còn ở với ông nữa.21
Quân Phi-li-tinh bắt lấy ông, móc mắt và giải ông xuống Ga-da. Chúng
chập xích đồng lại, cột ông và bắt ông kéo cối xay trong nhà
tù.
Ông Sam-sôn trả thù rồi chết
22 Nhưng rồi từ cái đầu bị cạo
trọc, tóc ông lại mọc ra.23 Các vương hầu Phi-li-tinh họp lại
để long trọng tế thần Đa-gôn của chúng và ăn mừng. Chúng nói:
"Thần
của ta đã trao vào tay ta tên Sam-sôn, kẻ thù của
ta."
24 Khi nhìn thấy ông, dân chúng reo hò tung hô
thần của chúng và nói:
"Thần của ta đã trao vào tay ta tên Sam-sôn,
kẻ thù của ta,
kẻ tàn phá xứ sở ta, kẻ tăng thêm số tử vong của
ta."
25 Trong khi lòng hả hê, chúng nói: "Hãy gọi
Sam-sôn ra làm trò tiêu khiển cho chúng ta! " Vậy chúng kêu ông Sam-sôn
từ nhà tù đến; và ông làm trò tiêu khiển trước mặt chúng. Rồi chúng đặt
ông đứng giữa các cột.26 Bấy giờ ông Sam-sôn nói với cậu
thiếu niên đang dắt tay ông: "Cậu dẫn tôi đi và cho tôi sờ vào các cột
cái chống đỡ toà nhà, để tôi dựa lưng."27 Toà nhà lúc đó đầy
chật đàn ông đàn bà. Tất cả các vương hầu Phi-li-tinh đều ở đó, và trên
sân thượng có khoảng ba ngàn đàn ông đàn bà đang coi ông Sam-sôn làm trò
tiêu khiển.28 Ông Sam-sôn kêu cầu ĐỨC CHÚA và thưa: "Lạy ĐỨC
CHÚA là Chúa Thượng của con, xin nhớ đến con và ban sức cho con lần này
nữa thôi, ôi lạy Thiên Chúa, để chỉ đánh một trận là con trả thù được
quân Phi-li-tinh đã móc mắt con."29 Bấy giờ ông Sam-sôn rờ
vào hai chiếc cột ở giữa, là những cột cái chống đỡ toà nhà, và ông tì
vào các cột ấy, tay mặt bên này, tay trái bên kia.30 Rồi ông
Sam-sôn nói: "Đành chết với bọn Phi-li-tinh vậy! " Đoạn ông dùng sức đẩy
mạnh, và toà nhà sụp đổ đè các vương hầu và tất cả dân chúng có mặt ở
đó. Thành ra số người ông giết được khi ông chết lại đông hơn số người
ông đã giết được khi còn sống.31 Anh em ông và cả nhà cha ông
xuống đưa ông về chôn cất giữa Xo-rơ-a và Ét-ta-ôn trong phần mộ ông
Ma-nô-ác, cha ông. Ông làm thủ lãnh Ít-ra-en được hai mươi
năm.