CHÚA NHẬT 30 THƯỜNG NIÊN. B
Mc. 10: 46-52
Có nhiều thắc mắc chúng ta khó trả lời. Tại sao Chúa lại để cho người này, người
kia mù lòa, câm điếc hay bất toại? Nếu chỉ nhìn vào cuộc sống tự nhiên, chúng ta
không tìm được câu trả lời thích đáng. Chính vì thế, nhiều người cảm thấy bất
hạnh. Chúa Giêsu đã đến như một nguồn ánh sáng làm cho chúng ta nhận biết được
giá trị của những bất toàn trong đời sống.
Phúc âm hôm nay tả cảnh Chúa chữa lành cho người mù ăn xin vệ đường. Anh mù đến
van xin Chúa rằng:
Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy.
Chúa Giêsu đáp:
Được, đức tin của anh đã chữa anh.
Anh đã được thấy và thấy rõ hơn cả những người nghĩ mình có mắt sáng. Biết bao
người có mắt sáng chung quanh anh. Họ trông thấy Chúa nhưng họ không nhìn biết
Chúa. Họ đâu có nhận ra Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa. Họ đâu có tin Chúa có
quyền phép vô cùng. Anh mù đặt niềm tin tưởng nơi Chúa, Đấng có thể chữa anh.
Chúa đã chữa mắt thể xác và cả mắt tinh thần cho anh.
Chúng ta có mắt sáng nhưng không phải chúng ta nhìn thấy mọi sự. Có nhiều điều
xảy ra chung quanh mà chúng ta không thấy. Đôi khi mắt chúng ta bị che khuất bởi
sự ích kỷ, lòng hẹp hòi, sự ghen tương, lòng hận thù, chúng ta không nhận ra
được sự tốt lành nơi người khác. Chúng ta có những điểm mù trong cuộc sống. Điểm
mù của con mắt tinh thần làm chúng ta không nhận ra nhân phẩm xứng đáng của anh
chị em.
Truyện kể người ta thấy một em bé gái mù lòa, mặt mày hốc hác, quần áo rách rưới
đứng co ro ở một góc đường để xin ăn. Cô bé trông bẩn thỉu, đầu tóc rối bù, ốm o
bệnh hoạn. Lúc ấy, một ông ăn mặc sang trọng lái xe ngang qua đó trông thấy cô
bé nhưng ông chẳng thèm nhìn đến lần thứ hai. Khi lái xe về đến nhà, thoải mái
trong căn hộ ấm cúng với vợ con. Trước mâm cơm thịnh soạn, hình ảnh cô bé bỗng
hiện ra rõ rệt trong đầu ông. Ông thở dài và phàn nàn cùng Chúa:
Tại sao Chúa để cho những hoàn cảnh đáng thương như thế xảy ra trên cõi đời này?
Hình ảnh cô bé cứ ám ảnh ông, không chịu được sự dằn vặt ông trách Chúa: Chúa
phép tắc vô cùng, tại sao Chúa không làm cái gì để giúp cô bé nghèo khổ đáng
thương ấy. Lúc ấy, tự thâm tâm ông nghe tiếng Chúa phán cùng ông rằng:
Ta đã làm rồi chứ sao lại không.
Điều này
Ta dành cho con đó. Ta đã dựng nên con mà.
Lạy Chúa, xin mở mắt tâm hồn chúng con để chúng con quan chiêm những kỳ công của
Chúa. Xin cho con mắt đức tin của chúng con mở sáng để chúng con nhìn được hình
ảnh Chúa nơi anh chị em của chúng con.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng