CHÚA
NHẬT 27 THƯỜNG NIÊN.
(Is 5, 1-7; Phil 4, 6-9; Mt 21,
33-43).
Dân Do-thái khi đã an cư lạc nghiệp nơi
vùng Đất Hứa, họ gia công làm việc để gầy dựng cuộc sống. Chấm dứt thời gian lữ
hành ăn Manna, thịt chim cút và uống nước suối. Giữa vùng đất sỏi đá, họ đã
dùng sức lao động để chuẩn bị những mảnh vườn trồng nho mầu mỡ. Có lẽ nhiều
người trong chúng ta không quen thuộc với hình ảnh vườn nho, dàn nho hay cây
nho nặng trĩu trái ngọt. Tiên tri Isaia ví von dân Do-thái như vườn nho được
chăm tưới. Người chủ trồng loại nho
tốt trong vườn, nhưng kết qủa dàn nho chỉ sinh ra toàn trái nho dại. Isaia ngụ ý nói về đời sống bất trung
của dân Do-thái. Một dân tộc được Thiên Chúa yêu thương, chăm sóc và bảo vệ ân
cần, nhưng rồi dân chúng chứng nào cứ tật đó. Họ đã từ bỏ giáo huấn của Chúa để
chạy theo lối sống của các dân ngoại.
Đọc qua lịch sử của dân Do-thái, chúng
ta nhận biết họ là một dân tộc rất thông minh, ưu tú và giầu có. Họ đã trải qua
biết bao thăng trầm để kiến thiết đất nước. Các dân tộc chung quanh luôn quấy
phá, nên chẳng mấy khi dân chúng được sống trong yên hàn. Xưa kia, Thiên Chúa
đã hứa ban cho họ một dòng dõi đông đúc và trường tồn, nếu họ biết trung thành
giữ các huấn lệnh và giữ lời giao ước. Suốt dọc lịch sử của hơn một ngàn năm
trước Đấng Cứu Thế xuất hiện, họ đã bị lưu đầy xa xứ nhiều lần, làm nộ lệ cho
ngoại bang và thành thánh bị phá đổ tan hoang. Chúa vẫn yêu thương và kiên nhẫn
qui tụ họ lại như gà mẹ ấp ủ con dưới cánh. Thời gian tín trung chẳng kéo dài
được bao lâu, họ lại buông bỏ rời xa Chúa. Hậu qủa của sự bất trung, dân chúng lại bị lưu đầy tản mác, không phải chỉ trong thời của tiên tri Isaia,
nhưng vận số kéo dài cho đến ngày nay. Chẳng mấy khi quê hương xứ sở nước
Do-thái được sống trong an bình.
Câu truyện dụ ngôn trong bài phúc âm hôm
nay tường thuật về việc ông chủ vườn nho cho các tá điền thuê để kiếm hoa lợi.
Một vườn nho được chuẩn bị kỹ lưỡng và xếp đặt đầy đủ các phương tiện để giúp
thu hoặch mùa màng tốt. Tá điền là những người làm công quản lý gia sản của
chủ. Họ đã gian tham lạm dụng sự tin tưởng của ông chủ để làm những việc thất
đức. Người làm vườn đã xua đuổi, giết chóc và hãm hại các đầy tớ của chủ được
sai đến để thu phần hoa lợi. Vì ác tâm, họ đã giết cả người con thừa tự. Họ tìm
cách tiêu diệt tất cả hậu duệ để chiếm đoạt gia sản. Lời Chúa trong dụ ngôn này
đã động chạm tới các thượng tế và kỳ lão trong dân, vì họ hiểu rằng Chúa Giêsu
đang ám chỉ tới cách cư xử thất trung của họ và cha ông họ đối với các tiên tri
xưa.
Chúa Giêsu tóm lược sự thất nghĩa của
dân tộc Do-thái qua câu truyện dụ ngôn ngắn. Đúng thế, không tiên tri nào được
quí trọng nơi quê hương xứ sở của mình. Hầu hết các tiên tri chịu chung một số
phận là bị ghét bỏ, đánh đập, xua đuổi và bị giết hại. Chúa Giêsu là vị tiên
tri cao cả và là Con Thiên Chúa, rồi đây họ cũng không tha. Nhưng dù họ có loại
bỏ và giết đi, Chúa Kitô đã trở nên viên đá góc của tất cả mọi niềm tin và hy
vọng. Đá góc quan trọng nối hai bờ tường lại giáp mối với nhau. Chúa Giêsu là
trung gian kết hợp con người trong yêu thương.
Một thực tế là niềm tin và cuộc sống con
người khó thay đổi để trở nên một, nhưng vẫn có thể hiệp nhất với nhau trong
Chúa Kitô. Cách tốt nhất là chấp nhận
nhau và thăng tiến mỗi ngày để giúp nhau sống tốt hơn. Chúng ta không thể đi ngược lại thời gian. Giáo Hội trải qua rất
nhiều giai đoạn thăng trầm trong cơ cấu tổ chức. Niềm tin vào Chúa Kitô được tỏ
bầy dưới nhiều hình thức rất đa dạng. Mỗi người được mời gọi vào làm vườn nho
cho Chúa. Lúc nào vườn nho cũng cần được vun xới để sinh hoa kết qủa tốt. Mỗi chúng
ta đều là tá điền có bổn phận chăm lo một phần nhỏ trong vườn nho nhà Chúa. Khi
mùa thu hoặch đến, chúng ta hy vọng sẽ thu phần hoa lợi tốt qua đức bái ái yêu
thương và biết chia sẻ cuộc sống. Dụ ngôn về các tá điền thách đố chúng ta tiếp
tục trung thành làm việc trong vườn nho Chúa, đừng để bị thất vọng. Chúng ta sẽ
cung cấp những hoa trái tốt lành bằng gương sáng trong cuộc sống.
Thánh Phaolô khuyến khích chúng ta đặt
niềm tin tưởng vào Chúa Kitô trong khi cầu nguyện. Không thể cậy dựa vào sức
riêng của mình, nhưng với ơn trợ giúp của Chúa, chúng ta sẽ gặt hái được nhiều
thành qủa trong đời sống tâm linh. Đừng lo lắng nhưng hãy phó thác vào sự quan phòng của Chúa. Chúa tiếp tục
dẫn dắt lịch sử nhân loại. Thiên Chúa đã gieo những hạt giống tốt vào tâm hồn
của chúng ta, Ngài mong mỏi hạt giống sẽ sinh ra nhưng bông hạt quí báu. Đừng
để sinh ra những trái nho chua vô bổ của sự hiềm thù, ganh ghét, ích kỷ và vô
ơn.
Lạy Chúa, chúng con là môn đệ, là tá
điền và là chứng nhân của Chúa, xin cho chúng con biết nỗ lực tiến bước và làm
phát sinh những hoa qủa tốt là lòng bao dung, sự quảng đại, yêu thương và tha
thứ.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng.