Với lối thuyên giải của phân tâm học, mọi điều sẽ trở nên trong sáng và đơn sơ: Phải chăng Thị Lộ là hình tượng, trong đó chúng ta sẽ thấy được chính mình. Nhìn vào Thị Lộ, người Việt Nam sẽ biết rõ: con đường nào "đầy hoa", và con đường nào "đầy ma quái, cạm bẫy."
Trong giai đoạn xây dựng, để chuyển biến đất nước thành bất diệt - Vạn xuân và cao cả - Đại Việt, phải chăng chúng ta cũng còn cần đổ máu, tàn sát anh chị em đồng bào, do con rắn muốn báo thù ba đời, đòi lại "nợ máu" ? Nếu thực sự hiện hữu, con rắn ấy đang ở trong quả tim của mỗi người Đại Việt.
Mở đường: Nguyễn Trãi và Lê Lợi
Chương một Sách lược "Tâm Công" nhằm tập hợp lòng người
Chương hai Tâm Công và chiến tranh chống xâm lược
Chương ba Chuyển biến thù hận thành tình thương
Chương bốn Con rắn trả thù ba đời
Lời kết Tấm lòng vạn xuân và Đại Việt
Hỡi người em Việt Nam thân thương!
Có những lúc bóng tối dày đặc bao phủ quê hương, đất nước của mình ... Với cả tài đức và trí thông minh, nhiều bậc đàn anh đã lần lượt đốt lên nhiều ngọn đèn mua về từ phương Bắc, phương Tây, từ Nga, từ Ấn Độ, từ Châu Mỹ ... Không ngọn đèn nào có thể xóa tan bóng tối cả ... thậm chí Trăng sao từ trời cao, từ ngoài kia địa cầu ...
Cuối cùng, Nguyễn Trãi đã thắp lên một tấm lòng. Đó là tấm lòng yêu thương, an bình và tha thứ, mang tên là "Tâm Công". Đến lượt, đến phiên chúng ta, anh em mình cũng hãy đốt lên một tấm lòng ... Tấm lòng ấy làm cho đất nước trở thành Vạn xuân và Đại Việt