Thư
Dothái
Chương:
01 02
03 04
05 06
07 08
09 10
11 12
13
Chương
5
1 Quả vậy, thượng tế nào cũng là
người được chọn trong số người phàm, và được đặt lên làm đại diện cho
loài người, trong các mối tương quan với Thiên Chúa, để dâng lễ phẩm
cũng như tế vật đền tội.2 Vị ấy có khả năng cảm thông với
những kẻ ngu muội và những kẻ lầm lạc, bởi vì chính người cũng đầy yếu
đuối;3 mà vì yếu đuối, nên người phải dâng lễ đền tội cho dân
thế nào, thì cũng phải dâng lễ đền tội cho chính mình như
vậy.4 Không ai tự gán cho mình vinh dự ấy, nhưng phải được
Thiên Chúa gọi, như ông A-ha-ron đã được gọi.5 Cũng vậy,
không phải Đức Ki-tô đã tự tôn mình làm Thượng Tế, nhưng là Đấng đã nói
với Người: Con là Con của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra
Con,6 như lời Đấng ấy đã nói ở một chỗ khác: Muôn thuở, Con
là Thượng Tế theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.7 Khi còn sống kiếp
phàm nhân, Đức Giê-su đã lớn tiếng kêu van khóc lóc mà dâng lời khẩn
nguyện nài xin lên Đấng có quyền năng cứu Người khỏi chết. Người đã được
nhậm lời, vì có lòng tôn kính.8 Dầu là Con Thiên Chúa, Người
đã phải trải qua nhiều đau khổ mới học được thế nào là vâng
phục;9 và khi chính bản thân đã tới mức thập toàn, Người trở
nên nguồn ơn cứu độ vĩnh cửu cho tất cả những ai tùng phục
Người,10 vì Người đã được Thiên Chúa tôn xưng là Thượng Tế
theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.
III. ĐỨC GIÊ-SU KI-TÔ, VỊ THƯỢNG TẾ ĐÍCH
THỰC
Đời sống Ki-tô hữu và vấn đề đạo
lý
11 Về vấn đề này, chúng tôi còn có
nhiều điều phải nói, nhưng khó mà cắt nghĩa, vì anh em đã trở nên uể oải
không muốn nghe.12 Quả thật, với thời gian, đáng lẽ anh em đã
phải là những bậc thầy, thế mà anh em lại cần phải để cho người ta dạy
anh em những điều sơ đẳng về các sấm ngôn của Thiên Chúa: thay vì thức
ăn đặc, anh em lại phải cần dùng sữa.13 Thật vậy, phàm ai còn
phải dùng đến sữa, thì không hiểu gì về đạo lý liên quan đến sự công
chính, vì người ấy vẫn là trẻ con.14 Thức ăn đặc thì dành cho
những người đã trưởng thành, những người nhờ thực hành mà rèn luyện được
khả năng phân biệt điều lành điều dữ.