(Is
52,7-10; Dt 1.1-6; Ga 1,1-18)
Hãy
vui mừng, hãy cùng nhau ca ngợi, vì Chúa đã an ủi dân Người. Chúa đã xuống trần
gian đem tin vui cứu độ. Tiên tri Isaia kêu gọi toàn dân hãy vui mừng lên, vì
Chúa sẽ đến cứu chuộc Giêrusalem. Chúng ta có thể tưởng tượng khung cảnh của
2500 năm trước, từ Babylon Dân Chúa bị lưu đầy được trở về xứ sở. Miền đất hứa
đã trở thành miền đất sa mạc hoang sơ và mọi sự đều phải khởi lại từ đầu. Đất
đai, làng mạc, nhà cửa và ruộng vườn đều bị bỏ hoang. Trong cảnh tiêu điều của
miền đất hứa năm xưa quạnh hiu vắng lạnh, tiên tri Isaia đã xuất hiện để khơi
dậy trong lòng dân ngọn lửa tin yêu và hy vọng vì Chúa sẽ đến an ủi dân Người.
Các
tiên tri được Thiên Chúa sai đến với dân để loan báo về ơn cứu độ cả
ngàn năm trước khi Đấng Cứu Thế xuất hiện. Những lời tiên tri đã dần dần được
thực hiện cụ thể trong thời gian và không gian. Chúa Cứu Thế đã giáng trần
trong lịch sử của nhân loại. Đây là một sự thật hoàn toàn trong lịch sử. Có rất
nhiều nhân chứng đã sống chết vì Danh Thánh Chúa Giêsu. Một trong những vị
thánh sử là Gioan. Thánh Gioan là một người đánh cá bên hồ, đã được Chúa Giêsu
gọi và chọn làm tông đồ. Gioan được Chúa yêu thương dẫn đưa vào mầu nhiệm Nước
trời. Lời đầu trong Phúc âm của thánh Gioan đã mạc khải một kho tàng thiêng
liêng sâu thẳm nhất: Từ nguyên thủy đã có Ngôi Lời và Ngôi Lời vẫn ở
với Thiên Chúa và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Đây là lời mạc khải xác
tín quan trọng về nguồn gốc của Con Thiên Chúa. Ngôi Lời hóa thành nhục thể và
cư ngụ giữa chúng ta.
Thánh
Gioan viết: Mọi vật đều do Người làm nên và không có Người, thì chẳng
vật chi được tác thành. Người chính là nguyên lý và cùng đích của mọi
tạo vật. Người chính là nguồn của sự sống và sự sáng. Sự sáng đã chiếu soi vào
miền u tối của thế gian. Ánh sáng này chính là Mặt Trời Công Chính đang đẩy lùi
đêm đen. Ai tiếp nhận sự sáng sẽ được lãnh nhận ơn cứu rỗi. Đã hai ngàn năm
trôi qua, chúng ta nhận biết rằng ngày nay còn hơn hai phần ba nhân loại chưa
được nhận biết Chúa. Nhiều người chưa bao giờ được nghe giảng Tin Mừng cứu độ.
Nhưng cũng không thiếu số người dửng dưng khi nghe nói đến danh Chúa Giêsu
Kitô. Và trong thời buổi văn minh kỹ thuật và xã hội tục hóa, nhiều người còn
chối từ, nhạo báng và khinh dể danh Chúa.
Tác
giả của thơ Do-thái đã diễn tả: Thuở xưa, nhiều lần và dưới nhiều hình
thức, Thiên Chúa đã phán dậy cha ông chúng ta qua các tiên tri. Trong những
ngày sau hết, Ngài phán dậy chúng ta qua người Con. Khi thời gian đã
mãn, Thiên Chúa sai chính Con Một của Ngài xuống thế gian. Lời mạc khải qua thơ
gởi tín hữu Do-thái: Tất cả các thiên thần Chúa hãy thờ lạy Ngài.
Vậy chính Ngài là Thái Tử của Thiên Chúa Cha. Con Thiên Chúa đã giáng trần để
mang ơn cứu độ và dẫn đưa chúng ta về cùng Chúa Cha. Mỗi Kitô hữu được tháp
nhập trong nhiệm thể của Chúa Kitô. Chúng ta được hưởng nhờ ơn cứu độ, được gọi
là con và được chung hưởng hạnh phúc đời sau. Đây là mầu nhiệm Nhập Thể và Cứu
Độ.
Mừng
Lễ Giáng Sinh là lễ của tình yêu. Chúa đã trao ban tình yêu giao hòa, tình yêu
hiến dâng, tình yêu tha thứ, tình yêu xót thương và tình yêu nối kết. Vì yêu
nhân loại, Chúa Giêsu Kitô đã chấp nhận hóa thân làm người để cùng đồng hành
với con người. Chúa Giêsu đã sống và rao giảng qua lời nói và việc làm. Ngài
thực hiện các phép lạ ngoại thường, xua trừ ma quỷ, cứu chữa các bệnh nhân và
cho kẻ chết sống lại. Cuối cùng, Ngài đã chấp nhận mọi cay đắng, ghen ghét, thù
hành, tẩy chay và giết bỏ để hiến thân làm của lễ đền tội cho nhân loại.
Lạy
Chúa, đã bao lần chúng con thờ ơ, nhắm mắt, bịt tai và khóa hồn không nhận biết
ân sủng của Chúa. Xin Chúa tha thứ mọi tội lỗi của chúng con và ban ơn cứu độ.
Xin cho chúng con biết rộng mở tâm hồn đón mừng Chúa. Chúng con cùng chung
tiếng hát: Vinh danh Thiên Chúa trên trời. Bình an dưới thế cho người
thiện tâm. Chúc mừng Lễ Chúa Giáng Sinh.
Lm.
Giuse Trần Việt Hùng
Bronx,
New York.