Mátthêu
Chương:
01 02
03 04
05 06
07 08
09 10
11 12
13 14
15 16
17 18
19 20
21 22
23 24
25 26
27 28

Chương
27
Đức Giê-su bị giải đến tổng trấn Phi-la-tô
(Mc 15: 1; Lc 23, 1; Ga 18: 28 )
1 Trời vừa sáng, tất cả các thượng
tế và kỳ mục trong dân cùng nhau bàn kế hại Đức Giê-su, để xử tử
Người.2 Sau đó, họ cho trói Người lại và giải đi nộp cho tổng
trấn Phi-la-tô.
Giu-đa đi thắt cổ (Cv 1:18 -19 )
3 Bấy giờ, Giu-đa, kẻ đã nộp
Người, thấy Người bị kết án thì hối hận. Hắn đem ba mươi đồng bạc trả
lại cho các thượng tế và kỳ mục4 mà nói: "Tôi đã phạm tội nộp
người vô tội, khiến Người phải chết oan." Nhưng họ đáp: "Can gì đến
chúng tôi. Mặc kệ anh! "5 Giu-đa ném số bạc vào Đền Thờ và ra
đi thắt cổ.6 Các thượng tế lượm lấy số bạc ấy mà nói: "Không
được phép bỏ vào quỹ Đền Thờ, vì đây là giá máu."7 Sau khi
bàn định với nhau, họ dùng tiền đó tậu "Thửa Ruộng Ông Thợ Gốm" để làm
nơi chôn cất khách ngoại kiều.8 Vì vậy mà thửa ruộng ấy gọi
là "Ruộng Máu" cho đến ngày nay.9 Thế là ứng nghiệm lời ngôn
sứ Giê-rê-mi-a: "Họ đã lượm lấy ba mươi đồng bạc, tức là cái giá mà một
số con cái Ít-ra-en đã đặt khi đánh giá Người.10 Và họ lấy số
bạc đó mà mua "Thửa Ruộng Ông Thợ Gốm", theo những điều Đức Chúa đã
truyền cho tôi."
Đức Giê-su ra trước toà tổng trấn Phi-la-tô
(Mc 15: 2-15; Lc 23: 3-5,13 -25; Ga 18: 33 -9:16 )
11 Đức Giê-su bị điệu ra trước mặt
tổng trấn; tổng trấn hỏi Người: "Ông là vua dân Do-thái sao? " Đức
Giê-su trả lời: "Chính ngài nói đó."12 Nhưng khi các thượng
tế và kỳ mục tố Người, thì Người không trả lời một tiếng.13
Bấy giờ ông Phi-la-tô hỏi Người: "Ông không nghe bao nhiêu điều họ làm
chứng chống lại ông đó sao? "14 Nhưng Đức Giê-su không trả
lời ông về một điều nào, khiến tổng trấn rất đỗi ngạc
nhiên.
15 Vào mỗi dịp lễ lớn, tổng trấn có lệ phóng
thích cho dân chúng một người tù, tuỳ ý họ muốn.16 Mà khi ấy
có một người tù khét tiếng, tên là Ba-ra-ba.17 Vậy khi đám
đông đã tụ họp lại, thì tổng trấn Phi-la-tô nói với họ: "Các ngươi muốn
ta phóng thích ai cho các ngươi đây? Ba-ra-ba hay Giê-su, cũng gọi là
Ki-tô? "18 Bởi ông thừa biết chỉ vì ghen tị mà họ nộp
Người.
19 Lúc tổng trấn đang ngồi xử án, thì bà vợ sai
người đến nói với ông: "Ông đừng nhúng tay vào vụ xử người công chính
này, vì hôm nay, tôi chiêm bao thấy mình phải khổ nhiều vì ông
ấy."
20 Nhưng các thượng tế và kỳ mục lại xúi đám đông
đòi tha tên Ba-ra-ba mà giết Đức Giê-su.21 Tổng trấn hỏi họ:
"Trong hai người này, các người muốn ta tha ai cho các người? " Họ thưa:
"Ba-ra-ba! "22 Tổng trấn Phi-la-tô nói tiếp: "Thế còn ông
Giê-su, cũng gọi là Ki-tô, ta sẽ làm gì đây? " Mọi người đồng thanh:
"Đóng đinh nó vào thập giá! "23 Tổng trấn lại nói: "Thế ông
ấy đã làm điều gì gian ác? " Họ càng la to: "Đóng đinh nó vào thập giá!
"24 Tổng trấn Phi-la-tô thấy đã chẳng được ích gì mà còn thêm
náo động, nên lấy nước rửa tay trước mặt đám đông mà nói: "Ta vô can
trong vụ đổ máu người này. Mặc các người liệu lấy! "25 Toàn
dân đáp lại: "Máu hắn cứ đổ xuống đầu chúng tôi và con cháu chúng tôi!
"26 Bấy giờ, tổng trấn phóng thích tên Ba-ra-ba cho họ, còn
Đức Giê-su, thì ông truyền đánh đòn, rồi trao cho họ đóng đinh vào thập
giá.
Đức Giê-su phải đội vòng gai (Mc 15: 16 -20;
Ga 19: 1-3)
27 Bấy giờ lính của tổng trấn đem
Đức Giê-su vào trong dinh, và tập trung cả cơ đội quanh
Người.28 Chúng lột áo Người ra, khoác cho Người một tấm áo
choàng đỏ,29 rồi kết một vòng gai làm vương miện đặt lên đầu
Người, và trao vào tay mặt Người một cây sậy. Chúng quỳ gối trước mặt
Người mà nhạo rằng: "Vạn tuế Đức Vua dân Do-thái! "30 Rồi
chúng khạc nhổ vào Người và lấy cây sậy mà đập vào đầu
Người.31 Chế giễu chán, chúng lột áo choàng ra, và cho Người
mặc áo lại như trước, rồi điệu Người đi đóng đinh vào thập
giá.
Đức Giê-su chịu đóng đinh vào thập giá (Mc
15: 21 -28; Lc 23: 26. 33 -34. 36 -38; Ga 19: 17 -24 )
32 Đang đi ra, thì chúng gặp một
người Ky-rê-nê, tên là Si-môn; chúng bắt ông vác thập giá của
Người.33 Khi đến nơi gọi là Gôn-gô-tha, nghĩa là Đồi
Sọ,34 chúng cho Người uống rượu pha mật đắng, nhưng Người chỉ
nếm một chút mà không chịu uống.35 Đóng đinh Người vào thập
giá xong, chúng đem áo Người ra bắt thăm mà chia nhau.36 Rồi
chúng ngồi đó mà canh giữ Người.
37 Phía trên đầu
Người, chúng đặt bản án xử tội viết rằng: "Người này là Giê-su, vua dân
Do-thái."38 Cùng bị đóng đinh với Người, có hai tên cướp, một
tên bên phải, một tên bên trái.
Đức Giê-su bị nhục mạ (Mc 15: 29 -32; Lc 23:
35 )
39 Kẻ qua người lại đều nhục mạ
Người, vừa lắc đầu40 vừa nói: "Mi là kẻ phá được Đền Thờ, và
nội trong ba ngày xây lại được, hãy cứu lấy mình đi! Nếu mi là Con Thiên
Chúa, thì xuống khỏi thập giá xem nào! "41 Các thượng tế,
kinh sư và kỳ mục cũng chế giễu Người mà nói:42 "Hắn cứu được
thiên hạ, mà chẳng cứu nổi mình. Hắn là Vua Ít-ra-en! Hắn cứ xuống khỏi
thập giá ngay bây giờ đi, chúng ta tin hắn liền!43 Hắn cậy
vào Thiên Chúa, thì bây giờ Người cứu hắn đi, nếu quả thật Người thương
hắn! Vì hắn đã nói: "Ta là Con Thiên Chúa! "44 Cả những tên
cướp cùng bị đóng đinh với Người cũng sỉ vả Người như thế.
Đức Giê-su trút linh hồn (Mc 15: 33 -41; Lc
23: 44 -49; Ga 19: 28 -30 )
45 Từ giờ thứ sáu, bóng tối bao
phủ cả mặt đất, mãi đến giờ thứ chín.46 Vào giờ thứ chín, Đức
Giê-su kêu lớn tiếng: "Ê-li, Ê-li, lê-ma xa-bác-tha-ni", nghĩa là "Lạy
Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con? "47
Nghe vậy, một vài người đứng đó liền nói: "Hắn ta gọi ông Ê-li-a!
"48 Lập tức, một người trong bọn chạy đi lấy miếng bọt biển,
thấm đầy giấm, buộc vào đầu cây sậy và đưa lên cho Người
uống.49 Còn những người khác lại bảo: "Khoan đã, để xem ông
Ê-li-a có đến cứu hắn không! "50 Đức Giê-su lại kêu một tiếng
lớn, rồi trút linh hồn.
51 Ngay lúc đó, bức màn trướng
trong Đền Thờ xé ra làm hai từ trên xuống dưới. Đất rung đá
vỡ.52 Mồ mả bật tung, và xác của nhiều vị thánh đã an nghỉ
được trỗi dậy.53 Sau khi Chúa trỗi dậy, các ngài ra khỏi mồ,
vào thành thánh, và hiện ra với nhiều người.54 Thấy động đất
và các sự việc xảy ra, viên đại đội trưởng và những người cùng ông canh
giữ Đức Giê-su đều rất đỗi sợ hãi và nói: "Quả thật ông này là Con Thiên
Chúa."
55 Ở đó, cũng có nhiều người phụ nữ đứng nhìn
từ đàng xa. Các bà này đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê để giúp đỡ
Người.56 Trong số đó, có bà Ma-ri-a Mác-đa-la, bà Ma-ri-a mẹ
các ông Gia-cô-bê và Giô-xếp, và bà mẹ các con ông Dê-bê-đê.
Mai táng Đức Giê-su (Mc 15: 42 -47; Lc 23:
50 -55; Ga 19: 38 -42 )
57 Chiều đến, có một người giàu
sang tới. Ông này là người thành A-ri-ma-thê, tên là Giô-xếp, và cũng là
môn đệ Đức Giê-su.58 Ông đến gặp ông Phi-la-tô để xin thi hài
Đức Giê-su. Bấy giờ tổng trấn Phi-la-tô ra lệnh trao trả thi hài cho
ông.59 Khi đã nhận thi hài, ông Giô-xếp lấy tấm vải gai sạch
mà liệm,60 và đặt vào ngôi mộ mới, đã đục sẵn trong núi đá,
dành cho ông. Ông lăn tảng đá to lấp cửa mồ, rồi ra về.61 Còn
bà Ma-ri-a Mác-đa-la và một bà khác cũng tên là Ma-ri-a ở lại đó, quay
mặt vào mồ.
Lính canh mồ
62 Hôm sau, tức là khi ngày áp lễ
đã qua, các thượng tế và những người Pha-ri-sêu kéo nhau đến ông
Phi-la-tô,63 và nói: "Thưa ngài, chúng tôi nhớ tên bịp bợm ấy
khi còn sống có nói: "Sau ba ngày, Ta sẽ trỗi dậy."64 Vậy xin
quan lớn truyền canh mộ kỹ càng cho đến ngày thứ ba, kẻo môn đệ hắn đến
lấy trộm xác rồi phao trong dân là hắn đã từ cõi chết trỗi dậy. Và như
thế, chuyện bịp cuối cùng này sẽ còn tệ hại hơn chuyện
trước."65 Ông Phi-la-tô bảo họ: "Thì có sẵn lính đó, các
ngươi hãy đi mà canh giữ theo cách các ngươi biết! "66 Thế là
họ ra đi canh giữ mồ, niêm phong tảng đá và cắt lính canh
mồ.
