Gioan
Chương:
01 02
03 04
05 06
07 08
09 10
11 12
13 14
15 16
17 18
19 20
21
Chương
19
1 Bấy giờ ông Phi-la-tô truyền đem
Đức Giê-su đi và đánh đòn Người.2 Bọn lính kết một vòng gai
làm vương miện, đặt lên đầu Người, và khoác cho Người một áo choàng
đỏ.3 Họ đến gần và nói: "Kính chào Vua dân Do-thái! ", rồi vả
vào mặt Người.
4 Ông Phi-la-tô lại ra ngoài và nói với
người Do-thái: "Đây ta dẫn ông ấy ra ngoài cho các người, để các người
biết là ta không tìm thấy lý do nào để kết tội ông ấy."5 Vậy,
Đức Giê-su bước ra ngoài, đầu đội vương miện bằng gai, mình khoác áo
choàng đỏ. Ông Phi-la-tô nói với họ: "Đây là người! "6 Khi
vừa thấy Đức Giê-su, các thượng tế cùng các thuộc hạ liền kêu lên rằng:
"Đóng đinh, đóng đinh nó vào thập giá! " Ông Phi-la-tô bảo họ: "Các
người cứ đem ông này đi mà đóng đinh vào thập giá, vì phần ta, ta không
tìm thấy lý do để kết tội ông ấy."7 Người Do-thái đáp lại:
"Chúng tôi có Lề Luật; và chiếu theo Lề Luật, thì nó phải chết, vì nó đã
xưng mình là Con Thiên Chúa."
8 Nghe lời đó, ông
Phi-la-tô càng sợ hơn nữa.9 Ông lại trở vào dinh và nói với
Đức Giê-su: "Ông từ đâu mà đến? " Nhưng Đức Giê-su không trả
lời.10 Ông Phi-la-tô mới nói với Người: "Ông không trả lời
tôi ư? Ông không biết rằng tôi có quyền tha và cũng có quyền đóng đinh
ông vào thập giá sao? "11 Đức Giê-su đáp lại: "Ngài không có
quyền gì đối với tôi, nếu Trời chẳng ban cho ngài. Vì thế, kẻ nộp tôi
cho ngài thì mắc tội nặng hơn."
Đức Giê-su bị kết án tử hình
12 Từ đó, ông Phi-la-tô tìm cách
tha Người. Nhưng dân Do-thái kêu lên rằng: "Nếu ngài tha nó, ngài không
phải là bạn của Xê-da. Ai xưng mình là vua, thì chống lại
Xê-da."13 Khi nghe thấy thế, ông Phi-la-tô truyền dẫn Đức
Giê-su ra ngoài. Ông đặt Người ngồi trên toà, ở nơi gọi là Nền Đá, tiếng
Híp-ri là Gáp-ba-tha.14 Hôm ấy là ngày áp lễ Vượt Qua, vào
khoảng mười hai giờ trưa. Ông Phi-la-tô nói với người Do-thái: "Đây là
vua các người! "15 Họ liền hô lớn: "Đem đi! Đem nó đi! Đóng
đinh nó vào thập giá! " Ông Phi-la-tô nói với họ: "Chẳng lẽ ta lại đóng
đinh vua các người sao? " Các thượng tế đáp: "Chúng tôi không có vua nào
cả, ngoài Xê-da."16 Bấy giờ ông Phi-la-tô trao Đức Giê-su cho
họ đóng đinh vào thập giá.
Đức Giê-su chịu đóng đinh vào thập giá (Mt
27: 33 -38; Mc 15: 22 -26; Lc 23: 33 -38 )
17 Chính Người vác lấy thập giá đi
ra, đến nơi gọi là Cái Sọ, tiếng Híp-ri là Gôn-gô-tha;18 tại
đó, họ đóng đinh Người vào thập giá, đồng thời cũng đóng đinh hai người
khác nữa, mỗi người một bên, còn Đức Giê-su thì ở giữa.19 Ông
Phi-la-tô cho viết một tấm bảng và treo trên thập giá; bảng đó có ghi:
"Giê-su Na-da-rét, Vua dân Do-thái."20 Trong dân Do-thái, có
nhiều người đọc được bảng đó, vì nơi Đức Giê-su bị đóng đinh là một địa
điểm ở gần thành. Tấm bảng này viết bằng các tiếng: Híp-ri, La-tinh và
Hy-lạp.21 Các thượng tế của người Do-thái nói với ông
Phi-la-tô: "Xin ngài đừng viết: "Vua dân Do-thái", nhưng viết: "Tên này
đã nói: Ta là Vua dân Do-thái"."22 Ông Phi-la-tô trả lời: "Ta
viết sao, cứ để vậy! "
Lính tráng chia nhau áo xống của Đức Giê-su
(Mt 27: 35; Mc 15: 24; Lc 23: 34 b)
23 Đóng đinh Đức Giê-su vào thập
giá xong, lính tráng lấy áo xống của Người chia làm bốn phần, mỗi người
một phần; họ lấy cả chiếc áo dài nữa. Nhưng chiếc áo dài này không có
đường khâu, dệt liền từ trên xuống dưới.24 Vậy họ nói với
nhau: "Đừng xé áo ra, cứ bắt thăm xem ai được." Thế là ứng nghiệm lời
Kinh Thánh: Áo xống tôi, chúng đem chia chác, cả áo dài, cũng bắt thăm
luôn. Đó là những điều lính tráng đã làm.
25 Đứng gần
thập giá Đức Giê-su, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Ma-ri-a vợ
ông Cơ-lô-pát, cùng với bà Ma-ri-a Mác-đa-la.26 Khi thấy thân
mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giê-su nói với thân mẫu
rằng: "Thưa Bà, đây là con của Bà."27 Rồi Người nói với môn
đệ: "Đây là mẹ của anh." Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà
mình.
28 Sau đó, Đức Giê-su biết là mọi sự đã hoàn
tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói: "Tôi khát!
"29 Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển
có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng
Người.30 Nhắp xong, Đức Giê-su nói: "Thế là đã hoàn tất! "
Rồi Người gục đầu xuống và trao Thần Khí.
Đức Giê-su bị lưỡi đòng đâm thâu
31 Hôm đó là ngày áp lễ, người
Do-thái không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày sa-bát, mà ngày
sa-bát đó lại là ngày lễ lớn. Vì thế họ xin ông Phi-la-tô cho đánh giập
ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống.32 Quân lính
đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng
đinh với Đức Giê-su.33 Khi đến gần Đức Giê-su và thấy Người
đã chết, họ không đánh giập ống chân Người.34 Nhưng một người
lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy
ra.35 Người xem thấy việc này đã làm chứng, và lời chứng của
người ấy xác thực; và người ấy biết mình nói sự thật để cho cả anh em
nữa cũng tin.36 Các việc này đã xảy ra để ứng nghiệm lời Kinh
Thánh: Không một khúc xương nào của Người sẽ bị đánh giập.37
Lại có lời Kinh Thánh khác: Họ sẽ nhìn lên Đấng họ đã đâm
thâu.
Đức Giê-su được mai táng (Mt 27: 57 -60; Mc
15: 42 -46; Lc 23: 50 -54 )
38 Sau đó, ông Giô-xếp, người
A-ri-ma-thê, xin ông Phi-la-tô cho phép hạ thi hài Đức Giê-su xuống. Ông
Giô-xếp này là một môn đệ theo Đức Giê-su, nhưng cách kín đáo, vì sợ
người Do-thái. Ông Phi-la-tô chấp thuận. Vậy, ông Giô-xếp đến hạ thi hài
Người xuống.39 Ông Ni-cô-đê-mô cũng đến. Ông này trước kia đã
tới gặp Đức Giê-su ban đêm. Ông mang theo chừng một trăm cân mộc dược
trộn với trầm hương.40 Các ông lãnh thi hài Đức Giê-su, lấy
băng vải tẩm thuốc thơm mà quấn, theo tục lệ chôn cất của người
Do-thái.41 Nơi Đức Giê-su bị đóng đinh có một thửa vườn, và
trong vườn, có một ngôi mộ còn mới, chưa chôn cất ai.42 Vì
hôm ấy là ngày áp lễ của người Do-thái, mà ngôi mộ lại gần bên, nên các
ông mai táng Đức Giê-su ở đó.