Samuen 2
Chương: 01
02 03
04 05
06 07
08 09
10 11
12 13
14 15
16 17
18 19
20 21
22 23
24
Chương
2
IV. VUA ĐA-VÍT
1. VUA ĐA-VÍT TRỊ VÌ GIU-ĐA
Ông Đa-vít được xức dầu phong vương tại
Khép-rôn
1 Sau đó, ông Đa-vít thỉnh ý ĐỨC
CHÚA: "Con có nên đi lên một trong các thành Giu-đa không? " ĐỨC CHÚA
phán với ông: "Cứ lên." Ông Đa-vít nói: "Con phải lên đâu? " Người phán:
"Lên Khép-rôn."2 Ông Đa-vít lên đó, cùng với hai bà vợ, là bà
A-khi-nô-am người Gít-rơ-en, và bà A-vi-ga-gin, vợ ông Na-van người
Các-men.3 Còn những người đi theo ông, ông Đa-vít cũng đưa họ
lên, mỗi người cùng với gia đình mình, và họ ở các thành vùng
Khép-rôn.4 Người Giu-đa kéo đến, và tại đó, họ xức dầu tấn
phong ông Đa-vít làm vua nhà Giu-đa.
Vua Đa-vít sai sứ giả đi Gia-vết
5 Vua Đa-vít sai sứ giả đến với
người Gia-vết miền Ga-la-át và nói với họ: "Xin ĐỨC CHÚA chúc phúc cho
anh em, vì anh em đã làm việc nghĩa ấy với chúa thượng của anh em là vua
Sa-un, và đã chôn cất vua.6 Giờ đây, xin ĐỨC CHÚA lấy tình
thương và lòng thành tín mà đối xử với anh em. Cả tôi nữa, tôi cũng sẽ
lấy lòng tốt như vậy mà đối xử với anh em, vì anh em đã làm điều
ấy.7 Giờ đây, anh em hãy mạnh bạo lên, hãy tỏ ra là những
người can đảm, vì chúa thượng của anh em là vua Sa-un đã chết. Còn tôi
thì nhà Giu-đa đã xức dầu tấn phong làm vua của họ.
Ông Áp-ne tôn ông Ít-bô-sét làm vua
Ít-ra-en
8 Ông Áp-ne là con ông Ne và là
tướng chỉ huy quân đội vua Sa-un, đã rước ông Ít-bô-sét, con vua Sa-un,
đưa sang Ma-kha-na-gim,9 và tôn làm vua miền Ga-la-át, dân
A-su-ri, miền Gít-rơ-en, Ép-ra-im, Ben-gia-min và toàn thể
Ít-ra-en.10 Ông Ít-bô-sét, con vua Sa-un, được bốn mươi tuổi
khi lên làm vua Ít-ra-en, và trị vì hai năm. Chỉ có nhà Giu-đa theo vua
Đa-vít.11 Thời gian vua Đa-vít làm vua tại Khép-rôn, cai trị
nhà Giu-đa, là bảy năm sáu tháng.
Giu-đa và Ít-ra-en giao chiến. Trận
Ghíp-ôn.
12 Ông Áp-ne, con ông Ne, cùng bề
tôi vua Ít-bô-sét, con vua Sa-un, ra quân từ Ma-kha-na-gim, tiến về phía
Ghíp-ôn.13 Ông Giô-áp, con bà Xơ-ru-gia, cùng bề tôi vua
Đa-vít, ra quân từ Khép-rôn và gặp họ gần hồ Ghíp-ôn. Một phe đóng ở bên
này hồ, một phe đóng ở bên kia.
14 Ông Áp-ne nói với
ông Giô-áp: "Các trai tráng hãy đứng dậy và đấu trước mặt chúng ta! "
Ông Giô-áp nói: "Họ hãy đứng dậy! "15 Họ đứng lên và đi qua
cho người ta đếm: mười hai người Ben-gia-min thuộc phía vua Ít-bô-sét,
con vua Sa-un, mười hai người trong số bề tôi vua Đa-vít.16
Mỗi người túm lấy đầu đối thủ của mình và lấy gươm đâm vào sườn đối thủ,
khiến họ đều cùng ngã gục. Người ta gọi nơi ấy là Thửa Đất Đá Tảng; thửa
đất ấy ở Ghíp-ôn.
17 Ngày hôm ấy, cuộc giao tranh diễn
ra rất ác liệt. Ông Áp-ne và người Ít-ra-en bị bề tôi vua Đa-vít đánh
bại.18 Ở đó có ba con trai bà Xơ-ru-gia là ông Giô-áp, ông
A-vi-sai và ông A-xa-hên. Ông A-xa-hên có đôi chân lanh lẹ như sơn dương
ngoài đồng.19 Ông A-xa-hên đuổi theo ông Áp-ne, chạy sau ông
ấy, không trệch bên phải bên trái.20 Ông Áp-ne ngoái lại và
hỏi: "Có phải mày đó không, A-xa-hên? " Ông này trả lời: "Tao
đây."21 Ông Áp-ne bảo ông ấy: "Mày hãy đi trệch sang bên phải
hay bên trái, túm lấy một đứa trong các đầy tớ kia và lột lấy áo của
nó." Nhưng ông A-xa-hên không chịu ngưng đuổi theo ông ấy.22
Ông Áp-ne lại bảo ông A-xa-hên lần nữa rằng: "Mày hãy ngưng đuổi theo
tao. Mày muốn tao quật mày xuống đất sao? Tao sẽ còn mặt mũi nào mà nhìn
Giô-áp, anh mày được? "23 Nhưng ông A-xa-hên từ chối không
chịu ngưng, nên ông Áp-ne lấy giáo đâm ngược vào bụng ông ấy, và giáo
xuyên qua lưng. Ông ngã xuống đó và chết ngay tại chỗ. Mọi kẻ đến chỗ
ông A-xa-hên ngã xuống chết, thì dừng lại.
24 Ông
Giô-áp và ông A-vi-sai đuổi theo ông Áp-ne. Khi mặt trời lặn, họ tới đồi
Am-ma, ở phía đông Ghi-ác, trên đường đi sa mạc Ghíp-ôn.25
Con cái Ben-gia-min tập hợp lại sau lưng ông Áp-ne, họ làm thành một
khối và đóng trên một đỉnh đồi.26 Ông Áp-ne gọi ông Giô-áp và
nói: "Chẳng lẽ cứ để gươm chém giết mãi sao? Ông không biết rằng rốt
cuộc chỉ là cay với đắng ư? Đến bao giờ ông mới bảo quân binh thôi không
đuổi theo anh em của họ nữa? "27 Ông Giô-áp nói: "Có Thiên
Chúa hằng sống! Ông mà không nói, thì mãi đến sáng quân binh mới thôi
không đuổi theo anh em của họ."28 Ông Giô-áp cho thổi tù và,
tất cả quân binh dừng lại, không đuổi theo Ít-ra-en nữa, và họ không còn
tiếp tục giao chiến.
29 Ông Áp-ne và người của ông đi
trong vùng A-ra-va suốt đêm ấy, họ sang sông Gio-đan, đi xuyên qua cả
vùng Bít-rôn và tới Ma-kha-na-gim.30 Ông Giô-áp thôi không
đuổi theo ông Áp-ne; ông tập hợp toàn thể quân binh lại; trong số bề tôi
vua Đa-vít thiếu mười chín người và ông A-xa-hên.31 Bề tôi
vua Đa-vít đã hạ được ba trăm sáu mươi người trong số người Ben-gia-min
và người của ông Áp-ne, và những người này đã chết.32 Người
ta mang ông A-xa-hên đi và chôn cất ông trong mộ của cha ông, tại
Bê-lem. Ông Giô-áp và người của ông đi suốt đêm, và khi trời sáng thì
đến Khép-rôn.