Vua 2
Chương:
01 02
03 04
05 06
07 08
09 10
11 12
13 14
15 16
17 18
19 20
21 22
23 24
25
Chương
14
VII. HAI VƯƠNG QUỐC CHO TỚI NGÀY SA-MA-RI
THẤT THỦ
Vua A-mát-gia-hu cai trị Giu-đa (796-781) (2
Sb 25:1-28)
1 Năm thứ hai triều vua Giô-át,
con vua Giơ-hô-a-khát, vua Ít-ra-en, thì con vua Giô-át, vua Giu-đa, là
A-mát-gia-hu, lên làm vua.2 Khi lên ngôi, vua được hai mươi
lăm tuổi và trị vì tại Giê-ru-sa-lem hai mươi chín năm. Thân mẫu của vua
là bà Giơ-hô-át-đan người Giê-ru-sa-lem.3 Vua đã điều ngay
chính trước mắt ĐỨC CHÚA, tuy không bằng vua Đa-vít, tổ tiên vua. Trong
mọi sự, vua đã làm như vua cha là Giô-át.4 Tuy nhiên, các tế
đàn ở nơi cao không bị phá huỷ; dân chúng vẫn còn tế lễ và đốt hương
trên các nơi cao đó.
5 Vậy khi đã nắm vững vương quyền
trong tay, vua A-mát-gia-hu hạ sát những thuộc hạ đã hạ sát vua
cha.6 Nhưng vua không xử tử con cái những kẻ sát nhân ấy, như
đã chép trong sách Luật Mô-sê, chiếu theo lệnh ĐỨC CHÚA truyền rằng:
"Cha sẽ không bị xử tử vì con, và con sẽ không bị xử tử vì cha: mỗi
người sẽ bị xử tử về tội của mình."
7 Chính vua đã hạ
sát mười ngàn quân Ê-đôm tại thung lũng Muối, và trong cuộc chiến vua đã
chiếm được thành luỹ Tảng Đá, mà vua đặt tên cho là Gióc-thơ-ên; tên này
vẫn tồn tại đến ngày nay.
8 Khi ấy, vua A-mát-gia sai
sứ giả đến vua Giô-át con vua Giơ-hô-a-khát, cháu vua Ít-ra-en là
Giê-hu, và nói: "Nào đến đây, ta đọ sức với nhau! "9 Vua
Ít-ra-en là Giô-át mới sai người đến nói với vua A-mát-gia-hu, vua
Giu-đa: "Cỏ gai trên núi Li-băng sai người đến nói với cây bá hương
Li-băng: "Xin gả con gái của ngài cho con trai tôi. Nhưng một con dã thú
Li-băng đi qua đã đạp lên cỏ gai.10 Vì đã đánh bại Ê-đôm, nên
ông lên mặt. Ông cứ vênh vang mà ở nhà! Chứ sao ông lại muốn khiêu
chiến, để rồi bị ngã gục cùng với Giu-đa? "
11 Nhưng
vua A-mát-gia-hu không chịu nghe. Bấy giờ, vua Ít-ra-en là Giô-át mới
tiến lên; vua Giô-át và vua Giu-đa là A-mát-gia-hu đọ sức với nhau ở Bết
Se-mét thuộc Giu-đa.12 Giu-đa bị Ít-ra-en đánh bại; quân
Giu-đa chạy trốn, ai về lều nấy.13 Còn vua Giu-đa là
A-mát-gia-hu, con vua Giô-át, cháu vua A-khát-gia-hu, thì bị vua
Ít-ra-en là Giô-át bắt ở Bết Se-mét, và điệu về Giê-ru-sa-lem. Vua đập
phá tường thành Giê-ru-sa-lem, tạo ra một chỗ hổng dài hai trăm thước,
từ Cửa Ép-ra-im đến Cửa Góc thành.14 Sau đó, vua lấy tất cả
vàng bạc cùng mọi đồ vật có trong Nhà ĐỨC CHÚA và trong các kho của đền
vua, bắt các con tin, rồi trở về Sa-ma-ri.
15 Các
truyện còn lại của vua Giô-át, những gì vua làm, cũng như chiến công của
vua trong cuộc giao chiến với vua Giu-đa là A-mát-gia-hu, đã chẳng được
ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao?16
Vua Giô-át đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất ở Sa-ma-ri bên cạnh
các vua Ít-ra-en. Con vua là Gia-róp-am lên ngôi kế
vị.
17 Vua A-mát-gia-hu, con vua Giô-át, vua Giu-đa,
còn sống mười lăm năm nữa sau khi vua Giô-át, con vua Giơ-hô-a-khát, vua
Ít-ra-en, qua đời.
18 Các truyện còn lại của vua
A-mát-gia-hu đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua
Giu-đa đó sao?19 Người ta âm mưu hại vua ở Giê-ru-sa-lem, nên
vua chạy trốn về hướng La-khít, nhưng người ta sai người đuổi theo vua
đến tận La-khít và giết vua ở đó.20 Người ta cho ngựa chở vua
về Giê-ru-sa-lem và chôn cất vua ở đó, bên cạnh tổ tiên vua trong Thành
vua Đa-vít.21 Toàn dân Giu-đa đặt A-dác-gia mới mười sáu tuổi
lên ngôi kế vị vua cha là A-mát-gia-hu.22 Chính vua đã tái
thiết Ê-lát và trả lại cho Giu-đa, sau khi vua A-mát-gia-hu an nghỉ bên
cạnh tổ tiên.
Vua Gia-róp-am II cai trị Ít-ra-en
(783-743);
23 Năm thứ mười lăm triều vua
A-mát-gia-hu, con vua Giô-át, vua Giu-đa, con vua Giô-át, vua Ít-ra-en,
là Gia-róp-am lên làm vua, và trị vì bốn mươi mốt năm ở
Sa-ma-ri.24 Vua đã làm sự dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, đã không dứt
bỏ mọi tội mà vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã phạm và lôi kéo
Ít-ra-en phạm theo.
25 Chính vua đã tái lập biên giới
Ít-ra-en từ Cửa Ải Kha-mát cho đến biển A-ra-va, như lời ĐỨC CHÚA, Thiên
Chúa của Ít-ra-en, đã dùng tôi trung của Người là ngôn sứ Giô-na, con
ông A-mít-tai, quê ở Gát Khê-phe, mà phán.26 Vì ĐỨC CHÚA đã
nhìn thấy cảnh bần cùng của Ít-ra-en phản nghịch; chẳng có một ai, nô lệ
hay tự do, đến cứu giúp Ít-ra-en.27 ĐỨC CHÚA đã không nói là
sẽ xoá tên Ít-ra-en không còn dấu vết trong thiên hạ, nên Người đã cứu
họ nhờ tay vua Gia-róp-am, con vua Giô-át.
28 Các
truyện còn lại của vua Gia-róp-am và mọi việc vua làm, cũng như chiến
công nhờ đó vua đánh chiếm và đem Đa-mát cùng Kha-mát về lại cho
Ít-ra-en, những truyện đó đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên
các vua Ít-ra-en đó sao?29 Vua Gia-róp-am đã nằm xuống với tổ
tiên là các vua Ít-ra-en. Con vua là Dơ-khác-gia lên ngôi kế vị vua
cha.