Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Vinh Sơn, scj
Bài Viết Của
Lm. Vinh Sơn, scj
TIẾNG GỌI
ĐẾN MÀ XEM
KHIÊM CUNG PHÓ THÁC
TÂM TÌNH TRONG HOANG ĐỊA
VƯƠNG QUỐC TÌNH YÊU
TRINH NỮ KHÔN NGOAN VÀ TRINH NỮ KHỜ DẠI
CHIẾC GHẾ DANH DỰ
ĐIỀU RĂN LỚN NHẤT
HÃY RA ĐI
CỦA THIÊN CHÚA TRẢ CHO THIÊN CHÚA
VƯỜN NHO
MÂN CÔI – KINH SUY NIỆM PHÚC ÂM (Lễ Mân Côi)
ĐI LÀM VƯỜN NHO
SỬA LỖI HUYNH ĐỆ
ĐƯỜNG THÁNH GIÁ
SỨC MẠNH LÒNG TIN CỦA DÂN NGỌAI
XIN GIƠ TAY NÂNG ĐỠ CON TRONG PHONG BA
TÌM KIẾM KHO TÀNG – VIÊN NGỌC: NƯỚC TRỜI
BA DỤ NGÔN - HÌNH ẢNH KIẾP NHÂN SINH
HẠT GIỐNG VÀ ĐẤT TRỒNG
THÁNH THỂ-TÌNH YÊU DÂNG HIẾN
THIÊN CHÚA TÌNH YÊU
THÁNH THẦN XIN NGỰ XUỐNG
VỀ QUÊ TRỜI
AI YÊU HÃY GIỮ LẤY LỜI...
CON ĐƯỜNG…
ĐƯỜNG EMMAU
LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT
TRONG ÁNH SÁNG PHỤC SINH
PHÚT LINH THIÊNG BÊN THẬP GIÁ
SỰ SỐNG : RA KHỎI MỒ
CHÚA MỞ MẮT NGƯỜI MÙ…
BÓNG MÁT CUỘC ĐỜI
BƯỚC VÀO MÙA CHAY THÁNH
ĐỪNG LO LẮNG
Thông báo Tuyển sinh cho Chương trình Cử Nhân Thần Học (S.T.B) Cao Học Thần Học (S.T.L) trong năm học 2017 -2018 tại Học Viện Công Giáo Việt Nam
HÃY THEO THẦY
GIUSE – TUẤN KIỆT – CÔNG CHÍNH
GIOAN TẨY GIẢ
SÁM HỐI – SỬA ĐƯỜNG
SỨC MẠNH LÒNG TIN CỦA DÂN NGỌAI

Chúa Nhật XX Thường Niên A

 

Is 56, 1.6-7; Rm 11, 13-15.29-32; Mt 15, 21-28

Tại một làng bên Ấn Độ có một đạo sĩ thánh thiện, ai cũng tìm đến xin đến ông cầu nguyện cho. Cứ mỗi lần có ai đến kêu cứu, vị đạo sĩ thường vào rừng, tìm đến một nơi vắng vẻ và cầu nguyện. Lần nào Thiên Chúa cũng nhận lời ông và độ trì cho dân chúng. Khi nhà đạo sĩ qua đời, dân chúng trong làng cũng muốn có người kế tục. Họ tìm được một người tuy không thánh thiện nhưng biết rõ nơi vị đạo sĩ trước kia thường đến cầu nguyện cũng như thuộc lòng lời kinh của ông.  Người này nói với Chúa:Lạy Chúa, Chúa biết con không phải là người thánh thiện. Nhưng con tin chắc rằng Chúa không nỡ bỏ rơi dân Chúa. Xin Chúa nhận lời con mà cứu giúp họ”.

Thiên Chúa đã nhận lời ông và cả dân làng đều được cứu giúp mỗi khi đến nhờ ông cầu nguyện. 

Khi người này qua đời, thì dân làng lại phải đi tìm một người khác để thay thế. Họ tìm được một người. Người này thuộc lời cầu nguyện, nhưng lại không biết chỗ cầu nguyện trong rừng. Ông bèn thưa với Chúa:Lạy Chúa, con biết không màng đến nơi chốn. Nơi nào mà không có sự hiện diện của Chúa. Vậy xin Chúa nhận lời con mà đến cứu giúp dân Chúa”.

Thiên Chúa cũng đã nhận lời ông và cứu giúp tất cả những ai xin ông cầu nguyện. 

Thế nhưng đến lúc con người trung gian này cũng qua đời, dân chúng lại phải đi tìm một người khác để thay thế. Nhưng kẻ kế vị này không biết chỗ trong rừng lại cũng chẳng thuộc lời cầu nguyện. Ông đã thưa Chúa:Lạy Chúa, con biết Chúa không màng đến công thức của lời kinh mà chỉ lắng nghe nỗi thống khổ của dân Chúa. Xin Chúa nhận lời con mà cứu giúp họ”.

Thế là một lần nữa Chúa cũng nhận lời cầu xin và độ trì dân chúng trong làng. Nhưng sau khi người này qua đời thì dân chúng không còn biết chọn ai thay thế nữa. Cuối cùng họ phải nài nỉ một người mà họ biết là không đạo đức chút nào. Ông chỉ biết làm việc kiếm tiền. Ông càu nhàu với Chúa:Lạy Chúa, Chúa là ai mà cứ bắt con cầu nguyện rồi mới ra tay cứu giúp. Bao nhiêu lời cầu cứu đây tôi xin giao cho Chúa tất cả. Tuy Chúa muốn làm gì thì làm”.

Nói xong ông quay trở lại với công việc của mình. Vậy mà Chúa cũng nghe lời cầu nguyện của ông và dân chúng trong làng lúc nào cũng được cứu giúp.

Thiên Chúa yêu thương con người bằng một tình yêu không thể đo lường, tính toán như con người tưởng tượng. Lời kinh, nơi chốn, ngay cả sự thánh thiện của con người không phải những gì cốt yếu để Thiên Chúa có thể thi thố tình thương của Ngài. Điều cốt yếu hơn cả mà Thiên Chúa chờ đợi nơi con người là niềm tin tưởng, phó thác trọn vẹn.

 Người đàn bà ngoại giáo xứ Canaan biết mình là dân ngọai không thể so sánh với Dân Chúa Israen được tuyển chọn. Bà tự nhận nhỏ bé như “chó con” chỉ đáng được ăn “những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống”, chính vì bé nhỏ trước mặt Thiên Chúa, bà luôn tin nên được rộng ban theo lòng thương xót của Ngài còn hơn cả lòng bà mong ước…

Đức Giêsu lui về miền Tia và Xiđon. Cụm từ "Tia và Xiđôn" thường được dùng để gọi vùng Dân ngoại cư ngụ ở về phía biên giới tây bắc Palestina; nơi này cũng còn được gọi là Phênikia. Dân Phênikia tự gọi mình là "dân Canaan". Địa danh cổ kính này dùng để chỉ miền đất mà dân Do thái đã đánh chiếm làm lãnh thổ của mình. Người phụ nữ xứ Canaan thuộc về "kẻ ngoại". Đối với người Do Thái, dân ngoại là xấu, là những kẻ “dơ", mà  dân Do Thái coi khinh như những "con chó". Còn tệ hơn nữa, bà thuộc một dân tộc mà người Do thái chính thống tránh xa hơn các dân khác, ngay từ thời cha ông giữa họ đã thề nguyền giữ mối thù truyền kiếp.

Người phụ nữ ngọai giáo thành Canaan có con bị quỷ ám, đến xin Đức Giêsu chữa lành, bà  thưa: "Lạy Ngài là Con vua Đavít, xin rủ lòng thương tôi" (Mt 15, 22). Khi nói" Xin rủ lòng thương tôi", bà đã dùng ngôn ngữ Kinh Thánh trong các Thánh vịnh ( x.Tv 6,3; 9,14; 26,7; 30,10; 40,56; 85,.3; 122,3; v.v.), sau này trở nên  ngôn ngữ quen thuộc với Hội Thánh: "Ngài/Chúa, kyrie – xin thương xót con", là danh hiệu các môn đệ và những người cầu xin thường dùng để thưa với Đức Giêsu. Bà tuyên xưng Đức Kitô và gọi Người là "Con vua Đavít", Con Vua Đavít là tước hiệu người Do Thái dùng để chỉ Đấng Mêsia. Cho nên, dù đức tin của bà chưa rõ ràng, bà cho thấy bà đang quay về với Đấng Mêsia của Israel, Đấng đã chữa lành nhiều người đau ốm trong dân.

Ban đầu Chúa Giêsu im lặng, sau đó đáp trả khi sử dụng phong tục và lối nói quen thuộc của người Do Thái để so sánh những người dân ngoại giống như chó. Gọi ai bằng chó là một điều sỉ nhục. Vì chó liếm những vết ghẻ chốc, và mang bệnh truyền nhiễm như trong dụ ngôn người phú hộ và ông Ladarô (x. Lc 16,19-31).

Chính vì người Do thái khinh thường những người Dân Ngoại, họ không muốn có bất cứ liên hệ gì với Dân Ngoại cả. Người phụ nữ xứ Canaan đến với Chúa vì tình yêu thương của một người mẹ đối với đứa con của mình. Tình yêu vĩ đại của người mẹ làm sự can đảm vượt qua được bức tường kỳ thị chủng tộc.

Dù bị đối xử như là dơ bẩn, Bà còn nhìn nhận mình thấp hèn: "Đúng vậy thưa Ngài, nhưng những con chó nhỏ cũng được ăn những miếng bánh vụn rơi xuống từ bàn ăn của chủ”. Nhà chú giải Thánh Kinh Cl. Tassin giải thích: Bà ấy nhìn nhận rằng dân Israel theo lịch sử thánh được ưu tiên, họ là "chủ”, còn bà là dân ngoại, bà chỉ cầu được những "miếng bánh vụn" trong sự tuyển chọn mầu nhiệm của Thiên Chúa” (L'evangile de Matthieu Centurion, trang 167).

Đức Giêsu thật đã thi hành sứ vụ cứu thế đối với dân Israel cách trung thành, tuy nhiên Ngài đã vẫn thi ân cho người có lòng tin mạnh mẽ dù là kẻ ngoại đạo như người phụ nữ Canaan... Ngày nay, không lạ gì khi chúng ta chứng kiến nhiều người còn là dân ngọai kêu xin Thiên Chúa, Đức Mẹ và các Thánh. Họ nhận được những ơn lành vì chân chất tấm lòng tin vào Thiên Chúa. Hay họ cầu xin Đức Maria và các thánh, dù niềm tin đó chưa đầy đủ vào Thiên Chúa, nhưng  xét sâu hơn, họ cũng đã tin vào Thiên Chúa, vì Đức Mẹ và các vị thánh Công giáo đến từ Thiên Chúa, và với chúng ta, các Ngài đã làm những sự kiện lạ, chuyển ân sủng từ Thiên Chúa đến cho nhân loại, các Ngài là người cầu bầu để Thiên Chúa thi ân. Chúng ta thấy rất nhiều và rõ nét ở các nơi hành hương trên thế giới: Thánh Địa, Lộ Đức , Fatima, Banneur. Riêng ở Việt Nam như Đức Mẹ La Vang, Bình Triệu, Phần Mộ Các Thánh tử Đạo Việt Nam hay phần mộ của cha Trương Bửu Diệp…

Câu chuyện về lòng tin của người phụ nữ dân ngọai thành Canaan nhắc cho chúng ta  nhớ rằng Thiên Chúa không bị ràng buộc bởi các cơ cấu tôn giáo. Nếu như xa xưa Chúa Giêsu đã gặp “một lòng tin lớn" ngoài Israel trong khi chính Israel lại cứng lòng tin, vì người Do thái tự mãn đã không chịu khiêm tốn tin vào Chúa Giêsu, viện cớ mình là "con cái Abraham"! (x. Ga 8,31-42). Thì chúng ta cũng thấy niềm tin mạnh mẽ của người phụ nữ ngọai, cũng như hôm nay chúng ta cũng luôn gặp những lòng tin lớn lao như thế, nghĩa là một lòng đói khát Thiên Chúa thực sự, ở ngoài Giáo Hội và Thiên Chúa vẫn luôn thi ân giáng phúc như chúng ta vẫn thường thấy sự huyền nhiệm là kẻ ngọai đạo cầu xin được nhân lời…

Chúa Giêsu trả lời với bà : "Này bà, đức tin của bà mạnh". Ngài khen lòng tin mạnh mẽ của người dân ngọai. Chính một dân tộc Israel mới được xây trên một lòng tin cũng thật lớn lao, dù lòng tin đó xuất phát từ dân ngọai như trường hợp của phụ nữ thành Canaan, và như trường hợp viên sĩ quan dân ngọai trước đó cũng thế, tín thác hoàn toàn và đứa con bại liệt được lành (x. Mt 8,5-17). Chúa Kitô khẳng định với bà: "… Bà muốn sao thì sẽ được vậy." Từ giờ đó, con gái bà được khỏi " (Mt 15,28). Lời cầu xin được nhận lời. Thật thế, lời cầu xin làm đẹp lòng Thiên Chúa không là lời cầu xin ỷ lại vào một quyền lợi nào.  Đó là lời cầu xin hoàn toàn tin và cậy lòng thương xót của Thiên Chúa, dù đó là lời cầu của “chó con” chỉ mong đón nhận được các mảnh vụn rơi từ bàn ăn gia đình.

Chúng ta nguyện tin tưởng vào quyền năng cứu chuộc của tình yêu Chúa và cẩu khẩn tha thiết như người phụ nữ Canaan: Lạy Chúa xin dủ lòng thương con, xin cứu giúp con! (x. Mt 15,22.25)

Tin ở Chúa, con người sẽ được ban những ơn hơn lòng chúng ta mong ước dù bất cứ là ai: kẻ tội lỗi hay dân ngọai…

Thật thế, "Phúc thay người đặt niềm tin cậy vào Chúa" (Tv 39,5c).

Lm. Vinh Sơn

Thanh lễ online : http://tinvui.info/?language=vi&nv=news&op=Nghe-Truc-Tuyen/Nghe-Thanh-le-Chua-Nhat-XX-TN-2-11813#

Tác giả: Lm. Vinh Sơn, scj

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!