Giuđitha
Chương:
01 02
03 04
05 06
07 08
09 10
11 12
13 14
15 16
Chương
2
Chiến tranh ở phương Tây
1 Năm thứ mười tám, ngày hai mươi
hai tháng thứ nhất, có tiếng đồn trong triều đình Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua
nước Át-sua, là ông sắp trừng phạt toàn cõi đất như lời ông
nói.2 Ông triệu tập tất cả triều thần, tất cả thân hào và tỏ
cho họ biết quyết định bí mật của ông. Chính miệng ông công bố đại hoạ
cho toàn cõi đất.3 Họ quyết định tiêu diệt tất cả những ai
không tuân hành lệnh vua ban truyền.
4 Vậy sau khi
nghị quyết, Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua nước Át-sua cho vời Hô-lô-phéc-nê,
đại tướng chỉ huy quân đội và cũng là nhân vật thứ hai sau vua. Vua nói
với ông:5 "Đại đế, chúa tể toàn cõi đất phán thế này: đây,
ngươi hãy lui ra, đem theo binh sĩ tinh nhuệ, chừng một trăm hai mươi
ngàn bộ binh, một số lớn chiến mã và mười hai ngàn kỵ binh.6
Ngươi hãy đi chinh phạt tất cả các xứ ở phương Tây, bởi vì chúng không
chịu tuân theo mệnh lệnh của ta.7 Hãy truyền cho chúng chuẩn
bị đất và nước, vì ta đang phẫn nộ và sắp đi đánh chúng; ta sẽ cho đạo
quân của ta phủ lấp khắp mặt đất và tha hồ cướp phá.8 Người
bị thương đầy trũng lấp khe; xác người chết tràn sông ngập
suối.9 Ta sẽ đưa tù binh của chúng đến tận cùng cõi
đất.10 Vậy ngươi hãy đi chinh phục cho ta mọi lãnh thổ của
chúng. Chúng sẽ đầu hàng, và ngươi sẽ giam chúng lại cho ta chờ ngày ta
trừng trị.11 Còn những kẻ bất tuân, đừng nhìn chúng mà thương
hại, nhưng hãy đẩy chúng vào cuộc thảm sát và cướp bóc trên toàn cõi đất
ngươi chiếm được.12 Vì ta lấy mạng sống và vương quốc hùng
mạnh của ta mà thề: những gì ta đã nói, ta sẽ tự tay làm.13
Phần ngươi, chớ vi phạm một điều nào trong các mệnh lệnh của chúa tể
ngươi, trái lại, phải chu toàn cho thấu đáo như ta đã chỉ thị cho ngươi.
Ngươi không được chậm trễ thi hành những điều ấy."
14
Hô-lô-phéc-nê từ biệt chúa tể của ông; ông cho vời tất cả quan chức,
tướng lãnh, sĩ quan quân đội Át-sua.15 Ông điểm danh số người
được chọn để chiến đấu, như chúa tể của ông đã truyền: chừng một trăm
hai mươi ngàn người và mười hai ngàn kỵ binh xạ thủ.16 Ông
sắp xếp họ thành đội ngũ tác chiến.17 Sau đó, ông dùng rất
nhiều lạc đà, lừa và la để tải quân nhu, và mang theo vô số chiên, bò,
dê làm quân lương.18 Người nào cũng được lãnh lương thực dồi
dào với rất nhiều vàng bạc xuất từ đền vua.19 Ông cùng với
tất cả đạo quân xuất trận làm tiền phong cho Na-bu-cô-đô-nô-xo; ông cho
chiến xa, kỵ binh và bộ binh tinh nhuệ phủ lấp khắp mặt đất phía
Tây.20 Một đám quân ô hợp cùng đi với chúng, nhiều như châu
chấu, như cát trên mặt đất, vì chúng quá đông, không sao đếm
nổi.
Các trạm nghỉ của đạo quân
Hô-lô-phéc-nê
21 Chúng đi khỏi Ni-ni-vê ba ngày
đường thì tới được phía trước đồng bằng Béc-ti-lét; từ Béc-ti-lét chúng
tới đóng quân ở gần ngọn núi nằm về phía trái miền Ki-li-ki-a
Thượng.22 Rồi từ đó, ông đem tất cả đạo quân gồm bộ binh, kỵ
binh và chiến xa, tiến lên miền núi.23 Ông tàn phá Pút và
Lút, cướp bóc tất cả con cái Rát-xít và con cái Ít-ma-ên đang sống ở ven
sa mạc phía nam từ xứ người Khe-le-ôn.24 Ông tiến dọc theo
sông Êu-phơ-rát, băng qua miền Mê-xô-pô-ta-mi-a và phá bình địa tất cả
các thành nằm ở trên cao, dọc bờ suối Áp-rô-na cho tới
biển.25 Ông chiếm các lãnh thổ thuộc xứ Ki-li-ki-a và đánh
tan tất cả những ai kháng cự; ông đi đến biên giới Gia-phét, ở mạn nam,
đối diện với xứ Ả-rập.26 Ông bao vây toàn thể con cái
Ma-đi-an, đốt lều trại và cướp phá chuồng súc vật của họ.27
Rồi ông đi xuống phía đồng bằng Đa-mát vào mùa gặt lúa mì; ông đốt tất
cả cánh đồng, tiêu diệt bò dê chiên cừu, cướp bóc các thành thị, tàn phá
các đồng ruộng và dùng gươm tàn sát tất cả các thanh niên.28
Sợ hãi và kinh hoàng ập xuống trên toàn thể dân cư miền bờ biển là các
dân ở Xi-đôn, Tia, trên các dân cư ở Xua, ở Ô-ki-na và toàn thể dân cư ở
Giam-ni-a. Các dân cư ở Át-đốt và ở Át-cơ-lôn đều rất sợ hãi
ông.