Với tựa đề “Rượu và đờn bà”, gã
có thể tán hươu tán vượn hay “ngâm kíu” theo nhiều khía cạnh
khác nhau.
Khía cạnh thứ nhất, đó là mối
liên hệ giữa rượu và đờn bà. Nếu gã nhớ không lầm, thì ngày xưa
Tú Xương đã từng phát biểu :
- Một chè, một rượu, một đàn bà,
Ba cái lăng nhăng nó khuấy ta.
Chừa được cái nào hay cái ấy,
Có chăng chừa rượu với chừa
trà.
Tại Việt Nam hiện nay, rượu và
đờn bà thường đi đôi với nhau, bởi vì các đại gia, các vị tai to
mặt lớn, mỗi khi nhậu thường muốn được các em chăm sóc cẩn
thận, đồng thời cũng muốn có chỗ để gác tay, gác chân. Chính vì
thế mà các quán bia…ôm được khai sinh và liên tục phát triển.
Hơn thế nữa, nhiều vị sau khi đã
nhậu đã đời “tăng một”, bèn hứng chí đòi đi tiếp “tăng hai”. Và
chuyện gì xảy ra cho “tăng hai” này, thì chỉ có Ông Trời mới
biết được, nhưng chắc chắn sẽ không thể thiếu vắng cái khoản
đờn bà con gái.
Khía cạnh thứ hai, đó là ngày nay
rượu không còn là lãnh vực độc quyền của phe đờn ông nữa, nhưng
do ảnh hưởng của phong trào giải phóng phụ nữ, đòi cho đờn bà
được bình đẳng với đờn ông, cũng như phong trào phụ nữ vùng lên
đòi quyền…sướng, nên quí bà quí cô cũng đã mon men nhảy vào lãnh
vực này.
Khi màn đêm buông xuống, bàn dân
thiên hạ thấy lác đác tụm năm tụm ba các bà các cô lai rai bên
ly rượu nồng, cũng hò hét, cũng dô dô “chăm phần chăm” anh
ơi…hoành tráng không kém gì phe đờn ông. Thậm chí còn xuất hiện
những nữ kiện tướng mà đẳng cấp và tửu lượng không kém các
bậc…đế vương là mấy. Cũng không thiếu những trường hợp được kết
thúc bằng thảm cảnh chân nam đá chân chiêu và OK thau, cho chó
ăn chè…
Ngoài ra còn có một lực lượng
những cô gái chân dài, vừa trẻ trung lại vừa xinh đẹp được các
đại gia thuê đi nhậu mướn với vai trò làm phụ tá giám đốc, để
chuốc rượu phía đối tác trước khi những bản hợp đồng được ký
kết. Lực lượng này vừa được ăn, vừa được uống, lại vừa
được…phong bì mang về.
Hai khía cạnh trên, gã xin khất
lại cho tới một ngày đẹp trời nào đó, sẽ trình bày một cách cặn
kẽ hơn. Còn bây giờ, gã xin đề cập đến khía cạnh thứ ba, đó là
rượu sẽ biến đờn ông chúng ta trở nên giống…đờn bà.
Thoạt nghe qua cái ý nghĩ lạ lẫm
này, hẳn rằng nhiều “chiến hữu” đã nổi sùng và cho rằng gã đã
phản bội, đi theo phe địch mà hạ nhục phe ta, làm mất nhuệ khí
của cánh tu mi nam tử. Thế nhưng, nếu chịu khó suy nghĩ một tí,
hẳn sẽ khám phá ra phần nào sự thật não nùng này.
1- Người
uống rượu sẽ…đỏ mặt tía tai.
Ngày xưa các văn nhân thi sĩ vốn
thường dùng hai chữ “hồng nhan”, có nghĩa là “má hồng” để chỉ
người đàn bà đẹp :
- Thuở trời đất nổi cơn gió bụi,
Khách má hồng nhiều nỗi truân
chuyên.
Và ngay cả văn chương bình dân
cũng đã diễn tả :
- Cô kia má đỏ hồng hồng,
Cô chửa lấy chồng, còn đợi chờ
ai.
Buồng không lần lữa hôm mai,
Đầu xanh mấy chốc da mồi tóc
sương.
- Lấy chồng cho đáng tấm chồng,
Bõ công trang điểm má hồng,
răng đen.
Đã là đờn bà con gái, thì muôn
người như một, đều muốn mình phải đẹp. Chính vì thế, họ ra sức
làm tăng thêm vẻ đẹp cho mình và như vậy, việc trang điểm nghiễm
nhiên trở thành một nghề riêng của các nàng.
Trong việc làm đẹp bản thân, đôi
gò má chính là một trong những điểm được các bà các cô chiếu cố
và chăm sóc kỹ lưỡng. Lúc nào trong chiếc sắc nhỏ kè kè bên
mình, cũng đều có một chiếc gương, một chiếc lược, vài ba thỏi
son và một hộp phấn hồng.
Tại Việt Nam, khí hậu ở Đalạt lúc
nào cũng mát mẻ. Chẳng biết có phải vì vậy mà Ông Trời đã phú
ban cho các cô gái xứ hoa anh đào đôi má lúc nào cũng ửng hồng,
rất tự nhiên và cũng rất xinh đẹp. Chẳng cần phải bôi kem và
thoa phần.
Trong khi đó, ở những nơi khác
các bà các cô thường phải ra sức trang điểm, cố gắng đem lại
cho mình đôi má hồng…nhân tạo, nhờ việc sử dụng những loại kem
và những loại phấn khác nhau trên thị trường.
Đôi má hồng nhân tạo này, đẹp thì
có đẹp nhưng hơi bị bất tiện, như khi đi ngoài nắng, mồ hôi hột
chảy xuống ròng ròng, hay khi gặp phải trời mưa, những giọt nước
sẽ làm trôi đi lớp phấn, để lại trên khuôn mặt tươi xinh những
vết loang lổ, chẳng giống con giáp nào sốt.
Tuy nhiên trong một vài trường
hợp, mặc dù đã phải tốn kém về tiền bạc cũng như công sức, mà
kết qủa vẫn chẳng được như lòng mong ước :
- Cô kia đen thủi đen thui,
Phấn đánh vô hồi, đen vẫn hòan
đen.
Bây giờ xin xét đến kẻ uống rượu.
Khi rượu đã thấm, thì đôi gò má
cũng ửng hồng. Và nếu thêm tí nữa cho…ngoắc cần câu, thì từ ửng
hồng sẽ đổi sang màu đỏ. Một màu đò rất đậm đặc như chú gà chọi,
mà chẳng cần phải trang điểm son phấn gì cả. Một màu đỏ rất tự
nhiên, mà chẳng sợ những giọt mồ hôi hay những giọt nước mưa làm
cuốn phăng đi mất :
- Trời say, trời cũng lăn quay,
Người say, mặt cũng đỏ gay ai
cười.
Đó là điểm thứ nhất rượu biến đờn
ông chúng ta trở nên giống đờn bà.
2- Người
uống rượu bỗng dưng nói nhiều.
Thiên hạ thường bảo :
- Nơi nào có hai hay ba người đờn
bà tụ họp lại, thì nơi đó sẽ biến thành một cái chợ.
Câu “ranh ngôn” này cho thấy một
đặc tính nổi cộm nơi các bà các cô, đó là đặc tính thích nói:
nói dài, nói dẻo, nói dai.
Nhiều bà vợ, thay vì nói với
chồng những lời nói êm dịu, “ngọt như đường cát, mát như đường
phèn”, lại hay rót vào tai chồng những lời cay đắng, nghiệt ngã
về những khó khăn của cuộc sống, về những ngang bướng của con
cái, và nhất là về những tình cảm…ngoài luồng của ông xã. Những
đề tài này trở thành một điệp khúc buồn, được các bà lặp đi lặp
lại. Thành thử ngoài chuyện nói dài, nói dẻo, nói dai, lại còn
thêm cái tật…nói day và nói dứt.
Trong nhiều gia đình, mặc dù
không nói ra, nhưng đã xuất hiện một sự phân công rõ rệt. Ông
chồng thì bươn chải ngoài xã hội, tìm tiền kiếm bạc đem về để
nuôi sống những người thân yêu. Còn bà vợ thì lo toan những việc
trong nhà, từ con cái cho đến bếp núc.
Thế nhưng, đôi lúc có những
khoảng trống rảnh rỗi, chẳng biết phải làm gì. Và thế là bà vợ
bèn chạy sang nhà bà hàng xóm, tụm năm tụm ba, nếu không bài cào
tứ sắc, thì cũng trao đổi cho nhau những tin tức nóng hổi từ
chuyện trong nhà cho đến chuyện ngòai ngõ, từ chuyện trên trời
cho đến chuyện dưới đất…
Báo chí Việt Nam trong thời gian
gần đây đã gán cho các bà một cái nghề mới, đó là nghề…buôn dưa
lê. Gã nghĩ nghề “buôn dưa lê” rất có thể đã xuất phát bởi cụm
từ “ngồi lê đôi mách”.
Theo sự tìm hiểu của gã thì :
Lê có nghĩa là kéo lết trên mặt
đất, đi lang thang.
Ngồi lê có nghĩa là ngồi nơi này
nói chuyện cho đã, rồi lại đến nơi kia mà nói nữa.
Đôi có nghĩa là đối chọi, đối mặt
nhau.
Mách có nghĩa là đưa chuyện chỗ
này đi nói cho chỗ khác hay.
Vì thế, “ngồi lê đôi mách” có
nghĩa là tới nhà người này người kia mà nói chuyện hàng xóm, rồi
khen chê thêm bớt.
Và trong những câu chuyện “buôn
dưa lê” hay “ngồi lê đôi mách” như thế, thường không tôn trọng
sự thật, nên một đặc tính khác nữa được thêm vào cái sự nói của
các bà, đó là nói gian và nói dối.
Bây giờ xin xét đến kẻ uống rượu.
Có những người trong cuộc sống
đời thường, cậy miệng ra cũng không nói được một tiếng. Thế
nhưng, khi đã có tí rượu, thì bỗng trở thành nhà hùng biện, nói
năng lưu loát, lại còn thêm cái khoản múa tay múa chân nữa.
Thảo nào mà người xưa đã bảo :
- Tửu nhập tâm như
hổ nhập lâm. Có nghĩa là rượu vào thì như cọp dữ giữa rừng.
- Tửu nhập tâm
như cẩu cuồng tọa thị. Có nghĩa là rượu vào thì như chó điên
cắn càn giữa chợ.
Và thường xuyên
hơn, đó là
- Tửu nhập, ngôn
xuất. Rượu vào thì lời ra.
Cái thứ “ngôn xuất
khẩu” này, cái thứ “lời khỏi miệng”này, cũng thường thay đổi
thiên hình vạn trạng, đến quỉ thần cũng không lường nổi.
Có kẻ khi say thì
cười, nhưng cũng có kẻ khi say thì lại khóc.
Có kẻ khi say thì
hát nhưng cũng có kẻ khi say thì lại sổ tiếng Ăng lê.
Có kẻ khi say thì
vui miệng, vợ mình không khen, lại cứ nhè vợ người ta mà khen,
nên mới rách việc, dẫn đến chuyện đánh đấm nhau phun cả máu đầu.
Có kẻ mượn hơi men
để có đủ can đảm mà đi…xưng tội, nhưng cũng có kẻ mượn hơi men
để chửi xéo người này người nọ, đôi khi chửi cả cha mẹ và những
người họ hàng thân thích, khiến cho tình nghĩa ruột thịt cũng
như lối xóm nhiều lúc như muốn đứt đoạn.
Và đặc biệt, có những kẻ khi rượu
đã thấm, thì rất thích tâm sự với người đối diện, chẳng cần
người ấy lạ hay quen.
Xem ra kẻ xỉn lúc bấy giờ rất
tình nghĩa lai láng :
- Tao nói với chú mày thế này…thế
nọ.
Rồi lại còn bá vai bá cổ, thiếu
điều muốn hôn người đối diện đánh chụt một cái.phát.
Xem ra kẻ xỉn lúc bấy giờ rất
chân thành :
- Tao nói thật với mày thế nọ…thế
kia.
Vì thế, đôi khi bọn công an đã
chuốc rượu cho đối phương say mèn, để rồi khai thác, bởi vì lúc
bấy giờ vì kẻ đã xỉn khó lòng mà kiềm chế, bèn tuôn ra rông rổng
những điều mà khi tỉnh, họ vốn thường giữ kín.
Đó là điểm thứ hai, rượu biến đờn
ông chúng ta trở nên giống đờn bà.
3- Người
uống rượu dẽ dễ trở thành…mít ướt.
Trong một bài bàn về những giọt
nước mắt, gã đã viết như sau :
Khóc chính là nghề của các bà các
cô ấy mà. Sở dĩ như vậy, vì phe ta có thể khóc một cách vô tư và
dễ dàng. Hình như phe ta luôn có sẵn cả một hồ nước mắt để xả
đập cho tuôn rơi bất cứ lúc nào. Ức một tí cũng khóc. Tủi một tí
cũng khóc. Nước mắt phe ta rớt rơi trên từng cây số. Ở mọi nơi
và trong mọi lúc, bất cứ một giao động nhỏ nhoi nào cũng đủ làm
cho cặp mắt phe ta đỏ hoe.
Có lần gã đã chứng kiến mấy bà
đang ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau. Bỗng dưng bà nọ nhắc tới
một bà bạn mới chết :
- Bằng giờ năm ngoái bà ấy còn
ngồi với chúng mình, thế mà bây giờ…
Thế là cả đám bỗng khóc hu hu,
như một giàn hợp xướng.
Cũng như quí vị con nít, rất
nhiều lần phe ta đã dùng những giọt nước mắt để mà “mần duyên”,
để mà nhõng nhẽo với người tình hay với những người thân yêu,
hầu đạt được những đòi hỏi, những nhu cầu riêng của mình.
Vì thế, gã không lấy làm lạ khi
thấy bàn dân thiên hạ vốn thường gọi phe ta là…dân “mít ướt”,
hay như một câu danh ngôn đã bảo :
- Một giọt nước mắt đờn ông có
thể pha chế thành mười lít nước mắt đờn bà con gái.
Đồng thời, kinh nghiệm cũng xác
quyết :
- Không gì mau khô cho bằng nước
mắt của đờn bà con gái.
Trước những giọt nước mắt của
người tình bé bỏng, thì dù trái tim có chai cứng như trái tim
sỏi đá của một tên tướng cướp, thì cũng sẽ trở nên mềm nũn như
con chi chi, chẳng thế mà thiên hạ đã bảo :
- Lệ rơi thấm đá.
Vị mặn của nước mắt là như một
chất acít, làm cho sắt cứng cũng phải tiêu tan. Vì vậy, nhiều
ông chồng không cầm lòng nổi trước những tiếng khóc ri rỉ ấy, đã
nhắm mắt làm liều, lắm khi đi đoong cả cuộc đời. Vì thế, người
đời thường bảo :
- Nước mắt của đờn bà con gái là
một chiếc đập, nhưng cũng có thể là một cơn lũ giật sập tất cả.
Bây giờ xin xét đến kẻ uống rượu.
Như trên, gã vừa
mới xác quyết : Có kẻ khi say thì hát nhưng cũng có kẻ khi say
thì lại sổ tiếng Ăng lê.
Chuyện hát hỏng
khi xỉn được coi như là chuyện thường ngày ở huyện. Hình như men
rượu làm cho người ta thêm phấn khởi, nói cũng to, hét cũng to
và hát cũng to. Chỉ dăm ba người cũng làm thành một dàn đồng ca,
đủ các thứ cung giọng trầm bổng. Ấy là chưa kể đến việc kiêm
luôn cả dàn nhạc, chơi trống bằng cách lấy đũa gõ xuống bàn, hay
xuống bát.
Gã đã từng thấy có
những kẻ phải uống cho tới khi bật lên tiếng hát thì mới thôi.
Và mỗi khi bật lên tiếng hát, thế nào họ cũng lôi bài tủ của
mình ra mà trình bày với bàn dân thiên hạ.
Gã quen một anh
bạn, khi rượu đã thấm, thì bỗng vui vẻ hẳn lên. Chẳng cần phải
ai yêu cầu, anh ta vẫn cứ anh dũng mà hát oang oang cái bản “Lá
Diêu Bông”. Hát tới hát lui mà vẫn không tìm thấy bãi đáp. Hát
vòng hát vo mà vẫn không thể kết thúc.
Muốn cho anh ta
chấm dứt mục văn nghệ phụ diễn này, thì chỉ cần vỗ tay tán
thưởng thật to, và đem đến một ly rượu gọi là để thưởng cho
giọng ca vàng, đã từng làm say mê biết bao nhiêu tâm hồn và đã
từng làm lúc lắc biết bao nhiêu con tim.
Ngoài ra : Có kẻ
khi say thì cười, nhưng cũng có kẻ khi say thì lại khóc.
Hình như khi xỉn,
người ta dễ dàng xúc động. Một kỷ niệm buồn thoáng qua trong đầu
óc, cũng đủ làm cho họ giọt ngắn giọt dài. Một câu nói bâng quơ,
cũng đủ làm cho họ nức nở nghẹn ngào.
Đây là một kinh
nghiệm chiến trường đã được dân bợm nhậu đúc kết và loan truyền
như sau :
- Một xị thì mở
mang trí hóa.
Hai xị thì giải
bớt cơn sầu.
Ba xị thì mũi
chảy đầy râu.
Bốn xị thì ngồi
đâu khóc đó.
Năm xị thì cho
chó ăn chè.
Sáu xị thì làm
xe lội nước.
Bảy xị thì vợ
rước không về.
Tám xị thì ra
nhị tì mà ở.
Phải, bốn xị thì
ngồi đâu khóc đó. Khi xỉn, người ta khóc rất tự nhiên mà chẳng
cần đến một lý do, hay một nguyên nhân nào cả. Khi xỉn, người ta
sẵn sàng khóc cho đến lúc nước mắt nước mũi vô tư chảy xuống, mà
vẫn chưa chịu nín. Khi xỉn, người ta bỗng đánh mất đặc tính đờn
ông, quên đi bản chất tu mi nam tử của mình, để rồi hóa thân
thành dân mít ướt lúc nào cũng chẳng hay.
Đó là điểm thứ ba,
rượu biến đờn ông chúng ta trở nên giống đờn bà.
4- Uống rượu nhiều
thì….bụng to.
Đối với những
người đờn bà đã đi lấy chồng, thì có những thời gian bụng bỗng
phình to và có những thời gian bụng bỗng tóp nhỏ. Đó chỉ là
chuyện thường tình của những người đã lập gia đình.
Tôi quen một anh
bạn, vì triệt để áp dụng chính sách “phát triển dân số”, nên bà
xã của anh ta đã “quen dạ, đẻ cách năm đôi. Mới có bốn mươi mấy
tuổi đời, mà đã có trên mười đứa con. Sổ gia đình công giáo hết
cuốn một, xin coi tiếp cuốn hai, cứ y như phim Hồng Kông nhiều
tập vậy.
Mỗi khi anh em
cùng lớp tụ tập lại để họp mặt, gặp vợ chồng anh ta, bàn dân
thiên hạ đều đồng thanh hát :
- Mỗi năm đến
hè,bà Cam có bầu.
Anh ta không lấy
thế làm buồn, mà còn vui mừng hớn hở là đàng khác và anh ta đã
phát biểu:
- Ngày xưa Đức
Chúa Trời đã truyền dạy : Hãy sinh sôi nảy nở cho nhiều đầu mặt
đất. Quê hương mình đất rộng người thưa, nên bằng ấy mà thôi thì
đã nhằm nhòi gì.
Có chồng mà bụng
to, thì đó là lẽ đương nhiên. Còn không chồng mà “tọ bung” mới
thành vấn đề :
- Không chồng mà
chửa mới ngoan,
Có chồng mà
chửa, thế gian sự thường.
Bây giờ xin xét
đến kẻ uống rượu.
Uống nhiều rượu và
nhất là rượu bia sẽ dễ làm cho bụng người ta phình to. Vì thế,
bụng của kẻ ghiền rượu vốn thường được bàn dân thiên hạ gọi là
cái…hũ hèm, hay cái thùng…nước lèo.
Đây cũng là điều
dễ hiểu. Những vị tai to mặt lớn thường không phải làm lụng cực
nhọc, ngay cả hoạt động tay chân cũng rất ít, thành thử nếu uống
nhiều rượu bia, chắc chắn bụng sẽ phình to, bởi vì rượu bia được
chế biến từ lúa gạo hay ngũ cốc, nên thành phần dinh dưỡng cũng
khá cao.
Cách đây không
lâu, công an tỉnh Đồng Nai đã cấm những người bụng bự không được
làm cảnh sát, bởi vì họ sợ rằng cái bụng bự là biểu tượng của
dân ăn nhậu, sẽ làm xấu đi hình ảnh của cảnh sát, vốn dĩ là bạn
của dân, mà dân lại không ưa thích.
Đó là điểm thứ tư,
rượu làm cho đờn ông chúng ta trở nên giống đờn bà.
Mặc dù y học đã
cảnh báo :
- Vòng bụng càng
to, thì vòng đời càng ngắn.
Thế nhưng, dân bợm
nhậu vẫn cứ…lờ tít, vẫn cứ hăng hái cụng ly và vẫn cứ nhiệt tình
“dzô dzô chăm phần chăm”. Bởi vì họ luôn tâm niệm :
- Đờn ông bụng bự
thì sang,
Đờn bà bụng bự
mới…tan hoang cửa nhà.
Gã
Siêu
gasieu@gmail.com
|