Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Jos Nguyễn Văn Nghĩa BMT
Bài Viết Của
Lm. Jos Nguyễn Văn Nghĩa BMT
VINH QUANG VÀ SỰ TỰ HIẾN
SỰ TINH RANH CỦA THẦN DỮ
YÊU THƯƠNG
ĐÚNG ĐỊA CHỈ
ĐỂ CAN ĐẢM LÊN ĐƯỜNG
SỐ PHẬN NGÔN SỨ
LỜI QUYỀN NĂNG LÀ THẦN TRÍ VÀ LÀ SỰ SỐNG
TÌNH MÃI MẶN NỒNG
TA HÀI LÒNG VỀ CON (Lễ Chúa Giêsu chịu phép rửa)
TẾ BÀO (Lễ Thánh Gia)
TẶNG PHẨM DÂNG CHÚA HÀI NHI (Lễ Giáng Sinh)
SỨ ĐIỆP GIÁNG SINH
GẶP GỠ: THÀNH SỰ TẠI NHÂN
HỪNG ĐÔNG CÔNG CHÍNH (Mt 1,16.18-24) - Ngày 18/12
NIỀM VUI KHẢ TÍN
ƠN VÔ NHIỄM
ƠN VÔ NHIỄM
HÃY LÀM NGƯỜI TRUNG GIAN – XIN CHỚ LÀM CÒ !
TIN VUI ĐẦU NĂM MỚI (NIÊN LỊCH PHỤNG VỤ)
SỰ THẬT LÀ GÌ? (Lễ Chúa Kitô Vua Vũ Trụ - Năm B)
MỘT ƯỚC MƠ: SỐ THÁNH TỬ ĐẠO GIẢM DẦN
ỔN THÔI Ư? ĐẸP LẮM CHỨ!
TÌNH GÓA
HẾT CẢ TRÍ KHÔN (Chúa Nhật XXXI TN B
LÒNG TIN CỦA ANH ĐÃ CỨU CHỮA ANH!
MẠN BÀN VIỆC TRUYỀN GIÁO TẠI VIỆT NAM
LÀM ĐẦY TỚ
ĐỨT RUỘT
NẠN ĐỘC QUYỀN
TIÊU CHÍ THỰC THI QUYỀN LỰC
ĐƯỜNG YÊU THƯƠNG
HÃY MỞ RA! (Chúa Nhật XXIII TN B)
ĐỪNG THÊM THẮT VÀ CŨNG ĐỪNG NHẬP NHẰNG
CHỌN LỰA: MỘT HÀNH VI KHÔNG DỄ (Chúa nhật XXI TN B)
MẦU NHIỆM ĐỨC TIN (Chúa Nhật XX TN B)
NGUỒN TRỢ LỰC ĐỜI TA
VÌ CỦA ĂN TỒN TẠI ĐẾN MUÔN ĐỜI
MỘT CHỦ ĐỀ LUÔN CÓ TÍNH THỜI SỰ: MỤC TỬ (CN XVI TNB)
ĐỂ NUỚC TRỜI TĂNG TRƯỞNG
HÃY YÊU ĐI RỒI SẼ BIẾT SỰ THẬT ( LỄ CHÚA BA NGÔI )
ĐỂ CAN ĐẢM LÊN ĐƯỜNG


(Chúa Nhật V TN C)

Phụng vụ Lời Chúa Chúa Nhật V TN C này giới thiệu chân dung ngôn sứ Isaia, tông đồ Phaolô và Simon Phêrô, người ngư phủ xứ Galilê. Cả ba đều được sai đi và có thể nói cách chung là được sai đi để “đánh lưới người”, tức là đưa con người về với Thiên Chúa, đúng hơn là giúp con người đón nhận tình yêu của Thiên Chúa.

Một trong những tiền đề để cho người được sai đi có tinh thần nhiệt thành chu toàn sứ mạng đồng thời gặt hái nhiều kết quả, đó là bản thân phải cảm nghiệm ân tình của Thiên Chúa dành cho mình, một ân tình vượt quá công trạng cũng như phận vị của mình.

Trước sự uy nghi chí thánh của Đấng Tối Cao, Isaia đã chân nhận mình “là một người môi miệng ô uế, ở giữa một dân môi miệng ô uế” (Is 6,5). Trời càng sáng thì các vết nhơ càng tỏ lộ. Diện kiến thánh nhan Đấng Chí Thánh, hẳn nhiên vị ngôn sứ thấy rõ thân phận ô uế, tội nhơ của mình. Thế mà dù chưa mở miệng kêu xin, Thiên Chúa vẫn sai các thần Sêraphim lấy than hồng thanh tẩy ngài: “Đây, cái này đã chạm đến môi ngươi, người đã được tha lỗi và xá tội” (Is 6,7).

Khi đi rao giảng Tin Mừng, thánh Tông đồ dân ngoại thường công khai thú nhận tội lỗi của mình trước đây là bách hại đạo thánh Chúa. “Thật vậy, tôi là người hèn mọn nhất trong số các Tông đồ, tôi không đáng được gọi là Tông đồ, vì đã ngược đãi Hội Thánh của Thiên Chúa” (1Cr 15,9). Thánh nhân cảm nhận việc Chúa Kitô chọn gọi ngài là một ơn nhưng không và đó cũng là một dấu chỉ để đem niềm hy vọng cho nhiều người (x.Tm 1,15-16).

Trước uy quyền và nhất là ân tình của Thầy Giêsu, Simon Phêrô đã sấp mặt dưới chân Người mà thưa: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi” (Lc 5,8). Là phàm hèn yếu đuối, chỉ mới cho Thầy mượn chiếc thuyền một lát để Thầy giảng đạo, dĩ nhiên là ngoài giờ làm việc, thuyền rảnh, thế mà Thầy đáp lại bằng một mẻ cá lạ lùng, chất đầy hai thuyền nặng gần chìm. Người không chỉ đầy quyền năng mà còn rất đỗi hào phóng. Để nhiệt thành ra chỗ nước sâu mà thả lưới, thì người được sai đi không thể không cảm nghiệm:

-Tình Chúa thật bao la trước sự yếu đưối, tội lỗi đầy bất xứng của mình. Chúa đã thương yêu chúng ta không phải vì chúng ta đáng yêu hay thánh thiện, công cao, đức dày. Thánh Phaolô đã khẳng định rằng Chúa Kitô đã chết vì chúng ta ngay khi chúng ta còn là kẻ phản nghịch cùng Người. Chính nhờ được Chúa yêu thương nên chúng ta mới thành đáng yêu, mới có thể tích đức, lập công. Thanh Gioan Tông đồ  xác quyết: “Tình yêu cốt ở điều này: không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã yêu thương chúng ta, và sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta” (1Ga 4,10).

- Quyền năng Chúa thật vô biên trước sự giới hạn, bất tài, kém lực của chúng ta. Trước uy quyền của Thiên Chúa, hẳn nhiên chúng ta dễ nhận ra sự bé nhỏ, giới hạn của mình. Trái với thái độ “ếch ngồi đáy giếng”, khi trí khôn càng phát triển, tầm nhìn càng mở rộng thì con người càng dễ nhận ra ngay mình chỉ là hạt bụi mong manh trước sự mênh mông, bao la của vũ trụ và nhất là trước Đấng làm cho mọi vật mọi loài, hữu hình và vô hình từ chốn hư không thành hiện hữu.

-Với người tông đồ thì một trong những tiền đề giúp gặt hái thành công đó là biết đặt niềm tin cậy vào quyền năng của Thiên Chúa. Mọi sự là do bởi ơn Thiên Chúa ban. “Kho tàng ấy, chúng tôi chứa đựng trong những bình sành, để chứng tỏ quyền năng phi thường phát xuất từ Thiên Chúa, chứ không phải từ chúng tôi” (2Cr 4,7).

Điểm đến của người ngôn sứ, người tông đồ hay người đánh cá người thường là “chỗ nước sâu”. “Này Thầy sai anh em đi như chiên con giữa bầy sói” (Lc 10,3). Để có thể mạnh dạn thưa như Isaia: “Dạ, con đây, xin sai con đi” hay như Phaolô quên hết mọi sự đằng sau mà lao mình về phía trước hay như Phêrô “bỏ hết mọi sự” để đi đánh cá người, thì tiên vàn người được sai đi phải cảm nhận quyền năng và ân tình của Thiên Chúa trên con người yếu đuối và đầy bất toàn của mình. Chính nhờ thế, chúng ta sẽ mạnh dạn ra đi đánh cá người, không phải bằng sức riêng mình, nhưng bằng chính tình yêu và quyền năng của Đấng Cứu độ, Đấng luôn động viên chúng ta: “Đừng sợ!”. Đừng sợ, vì Thầy sẽ ở cùng chúng con mọi ngày cho đến tận thế (x.Mt 28;20). Đừng sợ, vì ơn Thầy luôn đủ cho con và sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối của con (x.2Cr 12,9). Đừng sợ, “hãy can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16,33).

Bước vào năm thánh 2025 này chúng ta không chỉ cùng nhau làm người hành hương của niềm hy vọng mà còn làm người gieo rắc niềm hy vọng cho tha nhân đang trong kiếp lữ thứ hành hương.

Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

 

 

Tác giả: Lm. Jos Nguyễn Văn Nghĩa BMT

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!