CHÚA NHẬT II THƯỜNG NIÊN NĂM C
Tin mừng thánh Gioan kể lại sự kiện đã trở nên rất quen thuộc với mọi Kitô hữu: Có một đám cưới ở làng Cana, có cả Chúa Giêsu, Đức Maria và các môn đệ của Chúa được mời đến dự. Tiệc đang giữa chừng thì rượu hết. Tưởng rằng gia đình nhà đám sẽ bối rối vô cùng. Chắc chắn cô dâu chú rể sẽ xấu hổ nhiều. Nhưng Đức Mẹ đã nhìn thấy nỗi lòng của họ, đã hiểu rõ tâm trạng khó xử của họ.
Đức Mẹ đã lên tiếng ngỏ lời với Con mình: “Họ hết rượu rồi”. Lời nói này, chỉ là một đề nghị, một nhắc nhở khéo léo, tế nhị chứ chưa phải là tiếng van nài. Đúng hơn, đó là lời cầu xin, một lời chuyển cầu kín đáo. Tuy nhiên, kết thúc của câu chuyện là một kết thúc có hậu. Sự can thiệp đúng lúc của Đức Maria đã cứu vãn tình hình. Điều tồi tệ nhất, đó là gia đình nhà đám có thể bẽ mặt, đã không xảy ra.
Sau lời đề nghị của Đức Maria, Chúa Giêsu trả lời Mẹ mình như thế nào? Người nói: “Tôi với Bà có can chi đâu, giờ tôi chưa đến”. Chúng ta thử diễn lại câu nói này cho dễ hiểu hơn:
- “Tôi với Bà có can chi đâu”: Chuyện họ hết rượu đâu có liên quan gì đến Con và Mẹ. Con và Mẹ chỉ là khách thôi mà.
- Và điều quan trọng hơn: “Giờ của Con chưa đến”: Chưa phải là lúc Con làm phép lạ. Chưa phải là lúc Con chứng minh quyền năng Thiên Chúa của mình.
Một câu trả lời với hai lý do chắc như đinh đóng cột như thế, rõ ràng là một lời từ chối. Và cũng rất rõ ràng, phép lạ sẽ không xảy ra. Chúa Giêsu dứt khoát khẳng định: “Giờ của con chưa đến”, làm sao phép lạ lại có thể có được.
Nhưng trước câu trả lời xem ra quá phủ phàng của Chúa Giêsu, thái độ của Đức Mẹ như thế nào? lúng túng chăng? Hay ngơ ngác vì không hiểu lời con mình? Hay Người bực bội vì trước mặt mọi người, con mình trả lời với mẹ bằng những lời cứng cỏi?
Không đúng! Thái độ của Đức Maria tuyệt vời, đó là thái độ của một đức tin lớn: Đức Mẹ thật tin tưởng nơi quyền năng của Chúa, và cũng thật tự tin vào lời chuyển cầu của mình.
Hình như lúc này, Đức Mẹ như muốn cho thấy chức năng làm Mẹ mà Đức Mẹ đã được Chúa trao cho. Đó cũng là vị trí, là thế giá của Đức Mẹ. Bởi liền sau hai lý do mà Chúa Giêsu đưa ra, Đức Mẹ không nói gì với Chúa nữa, lại quay sang những người giúp việc giới thiệu Chúa và dạy họ: “Hễ Người bảo gì thì phải làm theo”.
Và câu nói này, một lần nữa cho thấy sự khôn ngoan của Đức Mẹ: Đức Mẹ thừa biết khả năng của con mình đã vậy, hình như Đức Mẹ còn đoán trước Chúa sẽ phải làm gì. Lời cầu xin của Đức Mẹ đã thành hiện thực.
Giả sử, lúc đó Chúa một mực giữ ý kiến riêng của mình, không làm phép lạ, không nghe lời Đức Mẹ – Vì Chúa rất có quyền làm như vậy - thì Đức Mẹ sượng sùng biết chừng nào.
Nhưng Chúa đã không để người mẹ đã cưu mang, đã sinh ra và nuôi nấng mình phải chịu như vậy. Chúa không để lời cầu xin của Đức Mẹ trở thành con số không.
Một mặt vẫn bảo rằng “Giờ của con chưa tới” và đám tiệc còn hay hết rượu thì chẳng có liên quan gì đến chúng ta, nhưng mặt khác, phép lạ vẫn cứ xảy ra thật. Người đã biến nước thành rượu thật. Không chỉ thành rượu, mà còn là rượu ngon. Và đám cưới không chỉ cứ tiếp tục vui, mà còn vui hơn.
Khởi đi từ những gì vừa mới phân tích, chúng ta đi đến xác quyết: Lời chuyển cầu của Đức Mẹ là lời hiệu nghiệm và có uy lực. Lời chuyển cầu của Đức Mẹ mang lại giá trị cho đời sống, mang lại hạnh phúc cho con người. Nó cho thấy Đức Mẹ có quyền năng trong lời chuyển cầu của mình.
Lời chuyển cầu hiệu nghiệm và uy lực ấy rất cần cho chúng ta, vì nó mang lại giá trị cho đời sống, mang lại những phép lạ lớn lao tưởng chừng như không thể xảy ra. Vì thế, khi tôn thờ Thiên Chúa, bạn và tôi cũng hãy yêu mến Đức Mẹ. Hãy tâm sự với Đức Mẹ, hãy bày tỏ cuộc đời mình cùng Đức Mẹ.
Nếu trong đám cưới ngày xưa đã từng hết rượu, thì sống trong đời hôm nay, có biết bao nhiêu lần chén hạnh phúc của chúng ta đã vơi đi, hay đã cạn hết rồi. Men của tình yêu, của nỗi vui, của sự thành công, của sung túc không còn.
Ngay cả khi tất cả những điều ấy phải trả giá bằng mồ hôi, nước mắt, bằng xương, bằng máu mới có được… Vậy mà chỉ sau một biến cố nào đó, đã mất hết, đã cướp hết , mình hoàn toàn trắng tay, chỉ để lại trong lòng nỗi cô đơn giằn xé, nỗi chán chường đến mức bạt nhược…
Những lúc như thế, tôi và bạn cần lắm một lời van xin của Đức Mẹ đến với Chúa Kitô: “Họ hết rượu rồi”, để Chúa an ủi và ban nghị lực, ban đức tin giúp ta có thể vượt qua những đắng cay cồn cào ấy.
Lạy Mẹ Maria, xin ở lại nơi từng người chúng con, và ở lại trong mỗi gia đình. Vì chúng con cần có Mẹ là trung gian của lời cầu nguyện và là máng chuyển thông ơn Chúa cho chúng con. Chúng con cần có Mẹ, rất cần sự hiện diện và lời bàu cử kịp thời của Mẹ trong mọi hoàn cảnh của đời sống chúng con.