Việc Chúa cho người chết sống lại rất hiếm. Toàn bộ Tin Mừng chỉ ghi nhận có ba trường hợp: Người thanh niên thành Naim mà chúng ta suy niệm trong Tin Mừng hôm nay; một bé gái con của một kỳ mục; Lazarô bạn của Chúa.
Thánh Luca là người duy nhất trong bốn thánh sử ghi lại trình thuật về việc Chúa cho con trai bà góa thành Naim sống lại.
Đám tang, bản thân nó, đã buồn. Đám tang của một người trẻ càng buồn. Nỗi buồn càng lớn khi đó là đám tang không chỉ một ngưới trẻ, mà còn là một người con duy nhất trong gia đình. Nỗi buồn hóa nên thảm cảnh, khi đó là đám tang của một người con côi chết để lại trên cõi đời một bà mẹ góa. Thảm cảnh này, chắc chắn để lại trong lòng người tham dự những tình cảm ngậm ngùi, thương xót, muốn sớt chia…
Đám tang của người con côi và tiếng nấc nghẹn ngào của người mẹ góa tại thành Naim năm xưa mà Tin Mừng hôm nay thuật lại cũng không đi ngoài thường lệ ấy. Thánh Luca ghi nhận, trước sự đau lòng của cảnh ly biệt, đã kéo theo cả một đám đông người muốn tỏ tình thương với người trẻ vừa khuất, nhất là muốn bày tỏ nỗi niềm, sự ủi an với người mẹ góa còn ở lại.
Trong đám đông, có Chúa Giêsu. Thánh Luca nói rõ, “Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: Bà đừngkhóc nữa”. Người đàn bà thật may mắn, thật hạnh phúc. Bởi giữa trần thế, từ ngàn đời trước đến muôn đời sau có bao nhiêu đám tang, chỉ có đám tang con trai bà được Chúa ban dấu lạ sống lại nơi thể xác. Thánh Luca viết tiếp: “Đức Giêsu nóí: Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy. Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Đức Giêsu trao anh ta cho bà mẹ…”. Bằng lời phán quyền năng, Chúa trả con trai của người đàn bà góa lại cho chính bà. Có nằm mơ, bà cũng không bao giờ dám nghĩ, con trai bà đã chết thật, nay lại có thể sống lại thật. Không bao giờ bà dám mơ một ngày cảnh mẹ góa con côi lại được sống cận kề bên nhau, khi mà con bà đã một lần chết.
Dù vậy, sự sống cao quý đích thực, không phải là được sống mãi nơi thân xác. Trần thế không là quê hương đích thực để con người tìm về. Chính Chúa Giêsu, điều mà Người trao tặng, cũng không phải chỉ quanh quẩn trong cuộc đời này. Nhưng trên tất cả mọi ân ban, Chúa muốn đưa con người vào cõi đời đời. Chúa muốn họ phải sống lại nơi chính linh hồn, sống lại để hưởng vinh quang đời sau, sống trong sự sống của chính Chúa, thừa hưởng gia nghiệp đời đời trong Nhà Chúa, nơi quê trời bình yên muôn thuở.
Tất cả các lần cho người chết sống lại, Chúa Giêsu không giúp người ta bất tử ở cõi đời này. Bằng chứng, tất cả những người được sống lại cũng đã chết từ lâu. Người thanh niên thành Naim không ngoại lệ. Dẫu có sống lại, một ngày kia anh cũng sẽ lại chết.
Cuộc sống vĩnh cửu trong Chúa mới là điều mà Chúa dạy ta vươn tới. Bởi chỉ có cuộc sống vĩnh cửu mới là sống thực, là sự sống ta cần hy vọng và tìm cách chiếm lĩnh bằng một đời trần thế lương thiện và thánh thiện. Chỉ có sự sống vĩnh cửu mới là gia nghiệp của ta, mới là cùng đích đời ta.
Chúa đưa ta vào cuộc sống vĩnh cửu. Nhưng để đến được cuộc sống ấy, ta phải đi qua cái chết trong cuộc đời này. Vì cuộc sống vĩnh cửu mới thật là điều con người phải đi tới, vì thế, dù con người có ao ước được sống đời đời ở trần gian cũng không thể được. Bởi thế, dù có sống lại ở đời này, người ta vẫn phải chết để đi vào đời sau, đời vĩnh cửu.
Những lần Chúa cho người chết sống lại nói chung, và trang Tin Mừng hôm nay, Chúa cho người thanh niên thàng Naim sống lại, là hình bóng báo trước sự kiện vô cùng trọng đại. Đó là sự kiện trung tâm của đức tin của người tín hữu: Nhờ sự chết và sống lại của Chúa Kitô, chúng ta được tham dự vào chính sự sống khải hoàn đời đời của Người.
Chúng ta cần cảnh giác với cái chết của linh hồn. Cái chết thân xác là điều dữ, đáng sợ. Nhưng đời người ai cũng một lần chết. Do đó, dù nó khiến ta sợ hãi, nhưng không là điều ta phải tìm mọi cách để quyết giữ bằng được. Bởi ta có cố giữ đến mức nào đi nữa, đến một ngày, nó cũng vuột khỏi tầm tay mình. Nhưng cái chết của linh hồn, mới là điều nguy hiểm. Vì thế, ta phải ra sức giữ gìn đến cùng, đừng bao giờ để nó vuột khỏi tay ta.
Giữ sự sống của linh hồn, là luôn ý thức đào tạo mình thành người tin tưởng vững vàng vào Thiên Chúa, tự đào tạo lương tâm ngay chính và chỉ một lòng trung thành với Thiên Chúa, lắng nghe và sống hoàn hảo giáo huấn của Chúa Kitô. Cảnh giác với cái chết của linh hồn luôn luôn, để tự mình, ta biết tách khỏi sự dữ và tội lỗi. Biết cầu nguyện và siêng năng cầu nguyện để giữ gìn ơn Chúa mãi trong đời mình. Nhờ ơn Chúa, sức mạnh của tinh thần, ta sẽ lướt thắng mọi nguy hiểm cướp mất sự sống của linh hồn ta.
Lạy Chúa Kitô Phục Sinh, xin ban cho chúng con niềm tin, lòng can đảm và vui tươi đón nhận cuộc sống của chúng con hôm nay. Xin cho chúng con sống hết mình với từng phút giây mà Chúa ban cho chúng con, nhờ đó, khi hoàn tất cuộc đời này, chúng con được chung phần vinh phúc với Chúa trên thiên đàng. Amen.
Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG