CHÚA NHẬT 7 TN B
Có thể nói chưa bao giờ nền kinh tế thế giới đương đại lại tuột dốc trầm trọng như năm qua. Ngay cả siêu cường quốc như Hoa Kỳ cũng đang gặp lao đao khốn đốn vì nạn thất nghiệp, vì hàng loạt các các công ty tuyên bố phá sản, hàng loạt các tập đoàn đại gia cắt giảm và sa thải nhân sự. Nhật bản vốn là cường quốc thứ hai về kinh tế nay cũng chung số phận. Cơ quan Unicef cảnh báo rằng Việt nam đang đứng trước nguy cơ rơi vào số 40 quốc gia tái nghèo nghiêm trọng.
Đối mặt với thực trạng này, dân chúng khắp nơi trên thế giới, đặc biệt là tại các quốc gia nghèo vốn đang bị ảnh hưởng nặng nề bởi cuộc suy thoái, đang mong đợi một vị minh quân có khả năng vực dậy nền Kinh tế toàn cầu, nhằm đem lại cho họ một việc làm tốt và một nền an sinh xã hội lành. Và người mà dân chúng mong đợi hơn cả đó là vị tân tổng thống Hoa Kỳ, ông Barac Obama. Người ta hy vọng ông sẽ là vị cứu tinh của họ.
Cách đây hơn hai ngàn năm, dân chúng Dothái cũng khao khát chờ mong một Đấng Cứu Tinh có thể đem lại cho họ thái bình thịnh vượng tương tự như thế ? Niềm khát khao ấy thậm chí còn mãnh liệt hơn nhiều. Tuy nhiên, theo thời gian và do hoàn cảnh kinh tế chính trị đưa đẩy khiến họ chỉ còn khao khát tìm gặp một Đấng Cứu Thế hoàn toàn mang tính trần thế : một Đấng Cứu Thế có thể đem lại cho họ cơm no áo ấm (kinh tế); một Đấng Cứu Thế có thể đem đến cho họ sự độc lập tự do và cường thịnh (chính trị); một Đấng Cứu Thế có thể giải thoát cho họ khỏi bệnh hoạn tật nguyền (y tế). Niềm khát khao của họ nói được là rất hiện sinh và cũng rất mãnh liệt; rất chính đáng và cũng rất cấp bách.
Hiện sinh vì họ đang phải sống trong cảnh nghèo khổ, thiếu thốn và bệnh tật, nhất là bị áp bức bóc lột bởi đế quốc Rôma ngoại bang…. Ngay cả niềm tin của họ vào Chúa Giêsu đa phần cũng mang tính vụ lợi. Nói cách khác, họ chỉ mong Chúa Giêsu đáp ứng cho họ những nhu cầu thuần tuý nhân loại.
Mãnh liệt vì hễ thấy Chúa Giêsu ở đâu thì họ tuôn đến đó với Ngài. Hễ thấy Chúa Giêsu vào nhà nào thì nhà ấy chật cứng như nêm. Tin mừng hôm nay cho thấy rõ điều này. Cả lối đi cũng không còn. Nên người ta phải khoét cả nóc nhà để đưa người bệnh tiếp cận được với Chúa Giêsu. Niềm khát khao rõ ràng là rất mãnh liệt, rất cấp thiết.
Thế nhưng Chúa Giêsu muốn mạc khải một Đấng Cứu Thế rất khác, một Đấng Cứu Thế hoàn toàn mang tính thiên linh. Ngài đến là để giải thoát chúng sinh khỏi vòng kiềm toả của Satan, của ma quỷ. Ngài đến là để cứu vớt nhân loại khỏi ách nô lệ của tội lỗi, của sự chết, chứ không phải đơn thuần chỉ là cứu chữa bệnh tật về thể lý mà thôi. Và trên hết, Ngài đến là để đem lại cho con người sự sống dồi dào, sự sống đời đời, chứ không phải đơn giản chỉ là sự sống tạm bợ chóng qua đời này.
Đấng Cứu Thế mà Ngài muốn mạc khải còn là đấng chú tâm nhiều đến chiều kích nội tâm và tôn giáo, thay vì kinh tế chính trị. Chú trọng đến việc giáo huấn và loan báo Tin mừng Nước Thiên Chúa, thay vì ưu tư về an sinh xã hội. Bởi thế yếu tố mà Chúa Giêsu quan tâm hơn hết là đức tin và lòng tín thác vào Ngài.
Điều này dân Dothái, nhất là các Luật sĩ và Biệt phái đã không có. Chính vì vậy họ thường bị Chúa Giêsu quở trách là dòng giống trí trá và gian tà.
Phần tôi thì sao ? Tôi thường mọng đợi một Đấng Cứu Thế nào ?
Nếu tôi mong đợi một Đấng Cứu Thế có thể đáp ứng tức thời những nhu cầu trần thế, như cơm áo gạo tiền, của cải vật chất, hay phương thế chữa lành bệnh tật,… rất có thể tôi sẽ sớm thất vọng. Và khi thất vọng, có nguy cơ tôi sẽ khai tử cho Thiên Chúa. Trái lại một khi đã có đầy đủ nhu cầu vật chất tiện nghi rồi, có khả năng tôi sẽ gạt Thiên Chúa sang một bên vì không cần đến Ngài nữa.
Còn nếu tôi đợi mong một vị Cứu Chúa có khả năng đáp ứng những nhu cầu tâm linh, một vị Cứu Chúa mang lại sự công chính thánh thiện, chắc chắn tôi sẽ được Ngài cho phỉ chí toại lòng, như lời Ngài đã phán : “Phúc cho ai có lòng khao khát nên trọn lành vì họ sẽ được Thiên Chúa cho no thoả”.
Ước gì chúng ta luôn khát khao kiếm tìm điều mà thánh Phaolô mời gọi : “Tiên vàn anh em hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Người”. Để không bao giờ chúng ta phải bẻ mặt hổ ngươi, vì có Chúa là gia nghiệp muôn đời. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Thành Long