(Suy
niệm Tin mừng Mát-thêu (18,21-35) trích đọc vào Chúa nhật 24 thường niên)
Một số tín hữu nghĩ rằng: Khi có tội,
chỉ cần đi xưng tội và làm việc đền tội; thế là mọi tội đều được tha thứ; rồi
sau đó, cứ thản nhiên phạm tội tiếp mà chẳng áy náy chút nào.
Tuy nhiên, qua Tin mừng hôm nay, Chúa
Giê-su bác bỏ cách nghĩ, cách làm sai lầm như thế. Ngài dạy ta biết rằng chỉ có
những ai tha thứ cho người khác thì kẻ ấy mới được thứ tha; còn ai không biết
thứ tha, sẽ không được tha thứ.
Dụ ngôn “Người tôi tớ bất lương” trong
Tin mừng Mát-thêu được trích đọc hôm nay soi sáng cho chúng ta thấy rõ điều này.
Sau khi nhà vua biết tên đầy tớ vừa được
vua tha cho món nợ khổng lồ, lại nhẫn tâm tống giam người bạn của y vào ngục
chỉ vì người này chưa thể trả món nợ nhỏ cho anh ta, thế là vua liền nổi giận,
truyền bắt tên đầy tớ ác ôn đó đến và phán:
“Hỡi
tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta. Sao
ngươi không tha nợ cho bạn người như ta đã tha cho ngươi? Thế rồi vua nổi cơn
thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày trả hết nợ cho ông.”
Rồi
Chúa Giê-su kết luận: “Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như
thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình” (Mt
18,35).
Như
vậy, nếu không tha thứ cho người khác, chúng ta phải gánh lấy hậu quả đáng sợ
như thế đó!
Có
tha thứ thì mới được thứ tha là một quy luật quan trọng được Chúa Giê-su lặp
lại nhiều lần:
Khi
dạy ta cầu nguyện với Chúa Cha qua kinh Lạy Cha, Chúa Giê-su nói:
“Xin tha tội cho chúng con cũng như
chúng con cũng tha cho những người có lỗi
với chúng con” (Mt 6,12).
“Nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho
anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ
cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em” (Mt 6,14-15).
Và qua Tin mừng Luca, Chúa Giê-su dạy
tiếp:
“Anh em hãy tha thứ thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha” (Lc 6, 37).
Đến đây, chúng ta tự hỏi: Tại sao phải
tha thứ thì mới được thứ tha?
Ta biết rằng mọi sự trên đời đều vận
hành theo những quy luật mà Thiên Chúa đã quy định. Minh họa: Nước ở nhiệt độ
bình thường thì ở thể lỏng, khi bị đun nóng thì bốc hơi, khi ở nhiệt độ dưới 0
thì đông thành đá, khi ở nhiệt độ vừa phải thì tan chảy thành nước… Nước luôn
tuân theo quy luật đó, không thể khác được.
Minh họa thứ hai: Ta gieo hạt cam xuống
đất thì sẽ có cây cam; gieo hạt cỏ thì sẽ mọc cỏ… Mọi vật, mọi sự trên đời đều
vận hành theo quy luật như thể, không thể làm khác được.
Tương tự như thế, nếu ta trao ban sự tha
thứ cho người thì ta sẽ gặt được thứ tha; nếu ta gieo rắc hận thù thì phải gặt oán
thù.
Quy luật này được Chúa Giê-su xác định
như sau: “Ai đong bằng đấu nào thì sẽ được đong lại bằng đấu ấy” (Lc 6,38) (đấu
là dụng cụ đo lường ngũ cốc, thường làm bằng gỗ) và thánh Phao-lô cũng phát
biểu tương tự như thế: “Ai gieo giống nào thì sẽ được gặt giống đó” (Galat
6,7).
Đây là quy luật muôn đời bất di bất
dịch. Cũng như mọi quy luật khác, quy luật này không thể nào thay đổi được.
Vì thế, ai không thứ tha thì không thể
nhận được sự tha thứ, cũng như không gieo hạt cam xuống đất thì sẽ chẳng có cây
cam.
Thế
là lời Chúa trong Tin mừng hôm nay buộc chúng ta phải chọn lựa dứt khoát một
trong hai điều:
-
Một là đừng thứ tha cho ai cả, để rồi chẳng được Chúa thứ tha và đành phải mang
tội suốt đời;
-
Hai là xóa bỏ giận hờn, dẹp qua một bên lòng tự ái… để thứ tha cho người khác
khi họ xúc phạm đến ta; bù lại, ta được Chúa tha cho muôn vàn tội lỗi.
Lạy
Chúa Giê-su,
Xin
cho chúng con hiểu rằng khi giận hờn và không tha thứ cho người, chúng con sẽ rước
họa vào thân, phải mang tội suốt đời; trái lại, khi sẵn sàng thứ tha cho tha
nhân, chúng con sẽ được Chúa xóa bỏ mọi tội tình; nhờ đó, tâm hồn chúng con được
an bình thư thái và cuộc sống sẽ hạnh phúc hơn.
Tin
mừng Mát-thêu 18,21-35
21 Bấy
giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con
cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần ? Có phải bảy lần không
?" 22 Đức Giê-su đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần,
nhưng là đến bảy mươi lần bảy."
23 Vì
thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của
mình thanh toán sổ sách. 24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta
dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. 25 Y không có gì để
trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ. 26 Bấy
giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn
lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết." 27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy
liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. 28 Nhưng vừa ra
đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y
liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao !" 29 Bấy
giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn
lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh." 30 Nhưng y không chịu, cứ tống
anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. 31 Thấy sự việc xảy ra như
vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu
chuyện. 32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ
độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, 33 thì
đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương
xót ngươi sao ?" 34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho
lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. 35 Ấy vậy, Cha của
Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em
không hết lòng tha thứ cho anh em mình."