(Suy niệm Tin mừng Luca (Lc 12, 32-48) trích
đọc vào Chúa nhật 19 thường niên.)
Hiện nay, nhiều người Việt nhiều tiền lắm của
cố tìm cách nhập cư vào những nước giàu mạnh như Hoa Kỳ, Úc, Canada… để lập
nghiệp và tìm kiếm một tương lai tươi sáng, tốt đẹp hơn.
Tuy nhiên, cuộc sống tại những nơi được xem như
là đáng ước mơ đó cũng có nhiều khó khăn, phức tạp và cuối cùng, ai cũng như ai,
phải phủi sạch hai tay để bước qua thế giới bên kia, chẳng mang theo được gì.
Biết thế, nên một doanh nhân thành đạt người Mỹ,
sống trên đất Mỹ, tiền bạc dư đầy, là ông Chuck Feeney, nay đã gần 80 tuổi, tìm
cách chuyển tất cả tài sản mình có vào kho tàng tuyệt đối an toàn và không thể
hao hụt, mất mát trên thiên quốc.
Ông đã thực hiện kế hoạch này như sau:
- Thay vì sở hữu biệt thự riêng, sang trọng
lộng lẫy và đầy đủ tiện nghi thì ông lại sống trong một căn hộ cho thuê giá rẻ
ở San Francisco
để sống qua ngày;
- Thay vì sắm ô tô riêng thì vợ chồng ông đi
lại bằng xe buýt công cộng;
- Thay vì xài đồ sang, xài hàng hiệu mắc tiền,
thì ông mặc những bộ quần áo rẻ tiền; khi đi nhà hàng thì chọn những món ăn rẻ
nhất, những đồ dùng của ông là thứ hàng rẻ mạt. Có lẽ món đồ “xa xỉ” nhất mà ông
đang sở hữu là chiếc đồng hồ đeo tay bằng nhựa trị giá 15 đô!
Nhờ cần cù lao động tối đa và chi tiêu tối
thiếu, số tiền ông tích lũy được cộng với số tiền ông quyên góp lên đến 8 tỷ Mỹ
kim! Ông dồn hết tất cả số tiền đó vào việc từ thiện và những dự án mang lại
phúc lợi cho nhiều người.
Thế là bằng cách này, ông sở hữu được một kho
báu không thể hao hụt trên thiên đàng, mai đây tha hồ vui hưởng.
Qua Tin mừng hôm nay, Chúa Giê-su cũng dạy
chúng ta biết sống khôn ngoan như thế. Ngài phán: “Hãy bán tài sản của mình đi
mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể
hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá.”
Tại sao Chúa dạy phải bán tài sản đi mà bố thí?
Vì mai đây, mọi người trên dương gian, ai cũng
như ai, phải phủi sạch hai tay từ giã đời này, chẳng mang được gì theo.
Tại sao lại phải sắm những túi tiền không hề cũ
rách?
Vì những túi tiền ta đang có và bao nhiêu vàng
bạc chất chứa bên trong mai đây sẽ chẳng còn thuộc về ta nữa nhưng sẽ sang tay
người khác.
Tại sao phải sở hữu kho tàng không hề bị hao
hụt, không hề có trộm cướp lai vảng hoặc mối mọt đục phá?
Vì khi từ giã đời này, ta sẽ ra đi với hai bàn
tay trắng; tuy vậy, kho tàng ta tích lũy được trên thiên đàng luôn còn mãi với
ta.
Vì thế, chọn lựa khôn ngoan nhất, sáng suốt
nhất, là ngay từ hôm nay, chúng ta hãy chuyển đổi của cải, vàng bạc, tài sản
mình có để sở hữu một kho tàng không hao vơi, không hề mất mất mát trên thiên
quốc, rồi mai đây tha hồ mà vui hưởng.
Nhưng cụ thể là phải chuyển đổi cách nào?
Là tận dụng những ân huệ và vốn liếng Chúa ban
như tiền tài, của cải, thời giờ, sức khỏe, tài năng… của mình để phụng sự Chúa
và phục vụ anh chị em chung quanh, nhất là những người gặp khó khăn, túng thiếu,
bất hạnh.
Lạy Chúa Giê-su,
Xin cho chúng con ghi nhớ lời Chúa dạy: “Được
lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn thì nào được ích gì?” để rồi chúng con không
còn ham mê quyến luyến của cải đời này, không còn làm nô lệ cho tiền tài danh
vọng, nhưng biết làm theo lời Chúa dạy là: “Hãy sắm lấy những túi tiền không hề
cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng,
mối mọt không đục phá” để mai đây được vui hưởng hạnh phúc cùng Chúa muôn đời.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
Tin mừng Luca (12, 32-48)
32
"Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người
cho anh em.
33
"Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ
rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng,
mối mọt không đục phá.34 Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh
em ở đó.
35
"Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn.36 Hãy làm như những
người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay.37
Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy
bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà
phục vụ.38 Nếu canh hai hoặc canh ba
ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ.39
Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không
để nó khoét vách nhà mình đâu.40 Anh
em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ
đến."
41
Bấy giờ ông Phê-rô hỏi: "Lạy Chúa, Chúa nói dụ ngôn này cho chúng con hay cho
tất cả mọi người? "42 Chúa đáp: "Vậy thì ai là người quản gia trung
tín, khôn ngoan, mà ông chủ sẽ đặt lên coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần
thóc gạo đúng giờ đúng lúc?43 Khi chủ về mà thấy đầy tớ ấy đang làm
như vậy, thì thật là phúc cho anh ta.44 Thầy bảo thật anh em, ông sẽ
đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình.45 Nhưng nếu người đầy
tớ ấy nghĩ bụng: "Chủ ta còn lâu mới về", và bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và
chè chén say sưa,46 chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không
ngờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với
những tên thất tín.
47
"Đầy tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ,
thì sẽ bị đòn nhiều.48 Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện
đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai
được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.